Polaroid
Boss Yêu Nghiệt, Chớ Mập Mờ

Boss Yêu Nghiệt, Chớ Mập Mờ

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 326251

Bình chọn: 10.00/10/625 lượt.

ẹ giọng nói: “Em biết Tulip màu trắng đại biểu cái gì không?”

“Biết a, tình yêu! Tình yêu thuần khiết!” Cô nghịch ngợm cười cười.

“Không… Là đại biểu cho tình hữu nghị!” Hắn nghiêm túc trả lời “Anh tặng bó hoa này cho em, cũng là muốn nói cho em biết, về sau anh chỉ muốn làm bạn của em!”

“Khải, anh đang nói lời buồn cười gì vậy? Cái chuyện cười này thật không vui chút nào, chúng ta đổi chuyện khác đi có được không?” Cô vẫn nỗ lực để cho mình cười, mặc dù từ lúc hắn mở cửa, nhìn thấy bó h

oa kia, tâm cô đã bất an, nhưng cô vẫn suy nghĩ muốn để cho hắn cảm nhận được sự tồn tại của cô, tình yêu của cô, mặt tốt của cô, nụ cười của cô.

“Anh không phải đang kể chuyện cười, anh đang rất nghiêm túc, chúng ta chia tay đi!” Hắn cuối cùng đã nói ra lời mình muốn nói nhất.

“Chia tay? Tại sao? Chúng ta tại sao phải chia tay?” Cô không hiểu nhìn về phía hắn, khuôn mặt nhỏ nhắn vô tội đầy ủy khuất.

“Thật ra thì… Bởi vì…” Lâm Khải không biết nói thế nào mới có thể khiến cho sự tổn thương đối với cô giảm đến mức tối thiểu, nhưng hắn lại nhất định phải nói ra, bởi vì hắn không muốn tiếp tục tổn thương cô nữa.

“Anh xem anh kìa, chính mình cũng không biết tại sao muốn chia tay, vậy chúng ta tại sao phải chia tay a?” Nhìn bộ dạng của cô, cô hết sức muốn làm như chuyện chưa xảy ra.

“Anh biết rõ tại sao muốn chia tay, anh chỉ không biết nói cho em biết thế nào, anh không thích em!” Nói ra rồi, trong lòng của hắn thậm chí có một loại cảm giác thật nhẹ nhõm.

“Không phải vậy… Anh đang nói dối, làm sao anh có thể không thích em? Anh thương em thế mà? Em không tin, em không tin…”

“Anh nói là thật, anh thương em là bởi vì em giống bạn gái trước của anh, mà anh vẫn xem em là cô ấy, nhưng hiện tại anh hiểu ra, anh không thích em!” Chuyện một khi đã nói rõ, hắn hoàn toàn không thể ngừng giữa chừng, nói ra cảm thụ chân thật trong lòng.

“Không… Em không muốn nghe… Em không muốn nghe…” Cô đột nhiên che lỗ tai lớn tiếng kêu lên “Em không muốn chia tay… Em không muốn chia tay…”

Cô tựa như một đứa trẻ cố chấp, dùng tính trẻ con, chờ người tới an ủi dụ dỗ.

Mỗi khi Lâm Khải quyết định muốn làm chuyện gì, vậy hắn thề chắc chắn phải làm chuyện đó đến cùng.

“Tĩnh Thi, chấp nhận sự thật đi! Anh không thể nào ở cùng một chỗ với em, bởi vì người trong lòng anh không phải là em!”

“Không phải là em, vậy là ai?” Lãnh Tĩnh Thi đột nhiên hét lớn một tiếng.

“Anh thích Tô Tiểu Mễ!” Hắn to gan nói ra mấy chữ này, cô vẫn luôn làm tình nhân bí mật của hắn, hiện tại hắn có thể lớn mật nói cho người khác biết, người hắn thích chính là Tô Tiểu Mễ.

“Không… không phải như vậy, cô ấy không thích hợp với anh, em mới là người thích hợp anh nhất, tin tưởng em… Khải…”

“Anh hiểu rõ anh thích người như thế nào.” Hắn lạnh lùng trả lời.

“Anh không thể thích cô ấy, chẳng lẽ anh quên sao? Con của chúng ta là do cô ấy hại chết, làm sao anh có thể thích người hại chết con của chúng ta? Tâm địa cô ấy không tốt, anh ở chung với cô ấy nhất định sẽ chịu thiệt thòi!” Trong mắt của cô tràn đầy nước mắt, ủy khuất nói: “Nếu như anh thật không thích em, vậy cũng phải tìm một người phụ nữ thiện lương mà không phải là người như cô ấy.”

Lâm Khải đứng ở nơi đó, nhìn mặt cô đầy nước mắt, hắn mới chợt hiểu, bó hoa kia hắn cũng tặng sai người rồi, vì người phụ nữ này ngay cả tư cách làm bạn với hắn cũng không có. Một người phụ nữ có thể giả tạo như vậy…thật đáng sợ!

“Khải… Đáp ứng em, có được hay không? Không nên là cô ấy, em sẽ không chịu được, xem ở việc em vì anh mà sẩy mất đứa bé, không nên ở chung với kẻ thù…” Cô khổ tâm cầu khẩn hắn.

“Không nên nói nữa!” Hắn lãnh thanh hầm hừ, “Lãnh Tĩnh Thi, thật đủ rồi, em đừng giỡn nữa, đứa bé kia là chuyện gì xảy ra, trong lòng của em rõ ràng nhất, không nên ép anh nói ra sự thật, không nên ép hai chúng ta phải vạch mặt nhau.”

“Anh đang nói gì vậy? Sao anh có thể dữ với em như vậy? Tại sao anh biến thành như vậy? Tại sao một chút em cũng không nghe hiểu anh đang nói gì?” Cô lắc lắc đầu, nước mắt chảy tràn càng hung mãnh, khéo léo chuyển đề tài.

Nhìn Lãnh Tĩnh Thi khổ sở như thế, hắn mới biết, cô và Tĩnh Dạ chẳng qua mặt giống như lòng không giống, Tĩnh Dạ có một trái tim thiện lương và đơn thuần, mà cô thì… không phải!

“Tĩnh Thi, buông tay đi! Bất kể em có nguyện ý tiếp nhận hay không, chúng ta đều phải chia tay!”

“Sao anh có thể tuyệt tình như vậy? Sao anh có thể nói chia liền chia? Chẳng lẽ anh đối với em một chút lưu luyến cũng không có sao? Em không muốn… không muốn chia tay…” Cô vòng tay ôm hông của hắn thật chặt lần nữa, gắt gao không buông tay.

Lâm Khải trầm mặc một hồi, nhưng vẫn là dùng sức kéo cô từ bên cạnh mình ra “Không cần giãy giụa nữa, giữa chúng ta không thể nào, mà anh cũng không có thích em, anh thích chỉ là một bóng dáng của người khác! Thật xin lỗi!”

Ba chữ cuối cùng coi như là bù lại, coi như là chuộc lỗi hắn đã coi cô như thế thân “Nếu như sau này em có gì cần anh giúp, anh sẽ giúp em!”

“Em không có yêu cầu khác, em chỉ muốn ở cùng anh, chúng ta lập tức sẽ kết hôn, tất cả truyền thông cũng đều biế