
ấy cũng không
có quá nhiều chỗ tốt.”
“Cô đây là đang chất vấn cải cách của công ty sao?”
“Tôi nói rồi, đây chỉ là cái nhìn cá nhân của tôi thôi, nếu như Lâm
tổng cảm thấy không cần thiết, tôi sẽ không nói tiếp.” Tô Tiểu Mễ ghét
giọng nói chất vấn của Lâm Khải.
“Tô chủ quản, là cô nghĩ nhiều, nói tiếp đi!”
“Trong mắt của tôi, một Tổng giám kế hoạch tiếp thị là đủ rồi, có
năng lực tiếp thị nhất định có thể trông nom tốt đoàn đội lớn này, mà
tất cả đội dưới cờ các chủ quản tiếp thị và chủ quản kế hoạch dẫn tất
nhiên là một đoàn đội nhỏ. Chủ quản kế hoạch và chủ quản tiếp thị cũng
có thể quản lý tốt đoàn đội nhỏ của mình, Tổng giám kế hoạch tiếp thị
chỉ cần quản lý tốt chủ quản dưới cờ là được, bốn Tổng giám làm chuyện
mà chỉ cần hai Tổng giám có thể làm tốt, đây là một loại lãng phí tài
nguyên, hơn nữa Tổng giám càng nhiều, tất nhiên can thiệp vào công việc
cấp dưới quá nhiều có thể sẽ ảnh hưởng đến phát huy của từng thành viên
trong đoàn đội.”
Tô Tiểu Mễ nói xong, toát đầy mồ hôi lạnh, cô cảm thấy cô thật sự là
điên rồi, trước mặt người đề ra cải cách đi chỉ trích cải cách của chính hắn! Nhưng điều này cũng không có thể trách cô, vốn là không cần thiết
có nhiều Tổng giám như vậy.
Sắc mặt Lâm Khải lạnh lùng như núi băng khiến Tô Tiểu Mễ nhìn càng thêm mồ hôi lạnh đầm đìa.
Hắn xoay người cười một tiếng, “Ý kiến của Tô chủ quản tôi tiếp nhận, có chuyện tôi sẽ gọi.”
Tô Tiểu Mễ gật đầu một cái, cũng không nói gì nhanh chóng thối lui ra khỏi phòng làm việc của Lâm Khải. Lâm Khải rút một điếu xi gà ra, đốt,
từ từ châm lửa, đề nghị của Tô Tiểu Mễ cứ ẩn hiện trong đầu hắn.
Ban đầu hắn phân bốn Tổng giám sau đó liền ý thức được vấn đề. Ở
những ngày qua, trừ nhân số Tổng giám tăng nhiều, những hiệu suất khác
cũng không có tăng hiệu quả, mà ảnh hưởng phụ, hắn thấy được một đống.
Thay vì nuôi bốn Tổng giám lương cao, không bằng đem phúc lợi phân
cho nhân viên cùng hai Tổng giám ưu tú, hơn nữa cũng có thể đề cao năng
lực quản lý của chủ quản. Nếu như cải cách thành công, đối với công ty
mà nói, chính là một khoản lợi không nhỏ.
*********
Ở nhà họ Lâm, một chuyện tình lớn hơn đang được thực hiện.
An Ôn nhìn đơn xin ly hôn trước mặt bà. Bà sẽ đợi đến lúc Lâm Khải
ngồi lên vị trí CEO của Dung Khoa quốc tế rồi ném nó vào mặt Lâm Tuấn
Thiên!
Bà đem mặt chôn ở giữa hai tay mình, cái quyết định này, bà đã suy
nghĩ thật lâu! Do dự thật lâu! Nhưng bà nhất định phải làm như vậy. Tình cảm vừa yêu vừa hận của bà đối với Lâm Tuấn Thiên đã khiến bà đau khổ
rất nhiều, nó đã vượt qua giới hạn chịu đựng của một người làm vợ như
bà.
Thay vì một mình hiu quạnh trong tòa biệt thự rộng lớn không người
này, không bằng ly hôn một cách thống khoái. Coi như ly hôn, bà cũng
muốn Lâm Tuấn Thiên bỏ ra giá cao để trả một cách thê thảm! Rời đi bà,
hắn phải trở lại lúc ban đầu, hai bàn tay trắng mà ra đi!
An Ôn bà đã cho hắn tất cả, và bây giờ bà muốn lấy lại tất cả. Nếu
như hắn cái gì cũng không có, những người phụ nữ bên ngoài kia có phải
còn có thể xem hắn như báu vật hay không? Bà muốn hắn sau khi phản bội
hôn nhân của bọn họ, sẽ phải thật sâu nếm đến tư vị bị người khác phản
bội.
Mà tất cả những việc này, lập tức sẽ phải đến. Bà đang mong đợi!
Hai ngày sau, quầy tiếp tân gọi cho Tô Tiểu Mễ, nói có bưu phẩm chuyển phát cần cô ký nhận.
Tô Tiểu Mễ đi ra, thấy một cái hộp rất lớn, có chút kinh ngạc hỏi:
“Đây là cái gì? Tôi không nhớ là tôi có mua đồ gì lớn đến vậy.”
Trong lòng cô vừa kinh ngạc đồng thời có chút buồn bực
“Tô tiểu thư, chúng tôi cũng không biết rõ, phiền cô kí tên vào!”
Nhân viên chuyển phát chỉ biết giao hàng, bất kể nội dung hàng hóa là gì cũng không thể biết được.
Nhìn tên cùng địa chỉ công ty, thậm chí ngay cả số điện thoại di động cũng đúng, Tô Tiểu Mễ nghĩ thầm có thể là người nào đó tặng quà gì đó,
cũng không để ý nữa liền ký nhận.
Nhân viên tiếp tân so với cô còn hưng phấn hơn, ” Chị Tiểu Mễ, lại có ai theo đuổi phải không? Lần này không phải là hoa, vậy sẽ là cái gì?
Mở ra cho em xem với!”
Vừa vặn không khéo chính là Ngải Niệm Như đáng chết cũng đúng lúc đi ngang qua:
“A, Tô chủ quản của chúng ta lại có quà, là của người theo đuổi gửi
tặng à? Thần bí như vậy, mở ra cho mọi người cùng xem một chút đi.” cô
nhẹ nhàng nói, liền đứng sang một bên, giống như chờ xem kịch vui
“Chị Tiểu Mễ, mở ra xem một chút đi!” Tiếp tân lại bắt đầu giựt giây
Tô Tiểu Mễ nhìn một chút, cảm thấy cũng không có cái gì phải giấu,
mọi người muốn nhìn thì cho nhìn, dù sao trở về cũng phải mở ra xem, vì
vậy rất tùy ý nói: “Mọi người tự mở đi!”
Tiếp tân vừa nghe, lập tức cầm con dao nhỏ, đem giấy gói mở ra, trong miệng la hét, còn rất thô bạo ném đi.
Ngải Niệm Như đứng ở một bên, cũng tò mò mở to hai mắt, muốn nhìn một chút bên trong đến tột cùng là cái gì.
Vừa mở ra, từ trong hộp bắn ra một cái đầu người.
“A…”
Ba người đồng thời bị dọa cho sợ, cùng quát to một tiếng.
“Má ơi, đây là cái gì?” Tiếp tân lớn tiếng kêu, cũng không còn dám đi tìm tòi nghiên cứu lại.
Ngải Niệm Như lấy hết ca