Cấm Kỵ Chi Luyến

Cấm Kỵ Chi Luyến

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325955

Bình chọn: 8.00/10/595 lượt.

ng trên cầu thang mà không lui.

Cô ấy không để ý đến tình thế tiến thoái lưỡng nan của cô, đi lên cầu thang để nắm lấy tay cô, dắt cô xuống, sắp xếp chỗ ngồi cho cô.

"Miên Miễn thích ăn hà bao đản( mình thề mình không biết cái này là cái

gì) sao? Hôm nay chị dậy trễ, chỉ có thể ăn đơn giản một chút. Nói xong

nụ cười đỏ ửng trợn mắt nhìn anh hai một cái, nhưng đôi mắt ngọt ngào

mật ý không cần nói cũng biết.

Điều này có nghĩa là gì? Dậy muộn là vì anh hai sao? Chẳng lẽ hai người kia...

Đúng rồi, cô phải thừa nhận rằng anh hai dường như có vô tận tinh lực

trước kia anh hai rõ ràng hành hạ cô một đêm, sáng ngày thứ hai vẫn như

cũ ôm thân thể cô không chịu dời.

Nhìn lên trước mặt người phụ nữ xinh

đẹp, trong lòng cô đau xót, chẳng lẽ nói buổi sáng anh hai lại...

Trái tim cô chua xót hơn và khó khăn hơn, và thậm chí gật đầu hoặc lắc

đầu cũng không biết, chỉ từ từ đưa trứng chiên hình trái tim vào miệng

của mình, nhưng nó là vô vị, như nhai sáp khô.Ngực xoắn xoắn đau.

Người phụ nữ này còn cố tình liều mạng ở bên cạnh ân cần hỏi: "Miên Miên ăn ngon không? Có hợp khẩu vị của em không?"

Cô cúi đầu , ngay cả can đảm ngẩng đầu nhìn gương mặt kia cũng không

có,không tự nhiên lắp bắp và trả lời: "À ... ngon ..."

Lúc này, anh hai ở một bên lên tiếng, nhàn nhạt trần thấp giọng nam nói

ra câu văn cũng vạn phần chói tai :" Về sau, cô ấy chính là chị dâu của

em rồi."

Cổ họng cô khô đắng, thật vất vả mới thốt ra hai chữ "chị dâu?" Lại là

chị dâu, thật sự là chị dâu...Thật tàn nhẫn, thật quá đáng, anh hai

người thật quá đáng ... cô rõ ràng vẫn chưa có chuẩn bị tâm lí thật tốt.

Vậy cũng được là chị dâu, nữ nhân cười khẽ đập một cái vào vai đại ca:

"Đừng nghiêm túc như vậy, hù đứa trẻ." Quay đầu và nói với cô: "Chị là

Kiều Hỉ ,là bạn gái của anh trai em, em đừng nghe anh hai em nói bậy,

chúng tôi vẫn chưa đính hôn , chị làm sao trở thành chị dâu của em a

"Nói xong kiều mị cười một tiếng.

Đính hôn? Một thanh kiếm thẳng xuyên qua trái tim của cô, đôi mắt của cô hướng sang bên phía anh hai đang từ từ nhấm nháp cà phê, muốn nhìn

thấy từ trên mặt anh nhìn ra rằng đây chỉ là một trò đùa, nhưng cuối

cùng đã làm cô thất vọng, anh hai thờ ơ ngồi đó, khoé miệng khẽ mân

khởi, hiếm nghiêm trọng và nghiêm túc.

Cô cảm thấy như đất bằng dậy sóng. Ai có thể cho cô biết, đây rốt cuộc

là một khốn cảnh như thế nào a...

Cô đã không thể chịu được tình yêu của anh đối với mình không còn, anh

hai cũng đã bỏ đá xuống giếng đem cô đánh đến tuyệt vọng

Thật khó chịu, thật sự khó chịu...

Cô đẩy cái đĩa ra trước mặt "Em không ăn nữa!"

Kiều Hỉ một cách nhanh chóng kéo cô, khuyên: " Nghe lời, mùa đông ăn

nhiều một mới có năng lượng , ăn thêm một chút nữa!" Sau đó, một lần

nữa, các món ăn được đẩy đến trước mặt cô.

Cô có một chút giận dữ, tại sao cô ấy phải để ý tới cô, cô không muốn ăn chính là không muốn ăn. Trong lòng không nhịn được động tác càng ngày

càng mất đi lí tính.

"Bang ..." Đột nhiên, cô đẩy các món ăn rơi xuống đất, phát ta âm

thanh chói tai

Cô ngây người, bày ra trắng noãn bàn tay, cô rốt cuộc đang làm gì, thật

sự chính là một hài tử cố tình gây sự.

Kiều Hỉ Ngươi tựa hồ cũng nán lại, trên khuôn mặt xinh đẹp tràn đầy sự

chán nản.

Sửng sốt chốc lát, Kiều Hỉ Ngươi trước hết phụ hồi tinh thần lại, ngồi

chồm hổm trên mặt đất bắt đầu thu dọn những mảnh vụn.

"Hí ...... đau ..." Kiều Hỉ Ngươi nắm nhẹ tay hô, mắt của cô nhìn thấy

từng tia máu đỏ tươi theo đầu tay trắng nõn chảy xuống. Từng giọt máu

rơi vào mảnh vụn màu trắng trông thật bắt mắt, làm người ta...ghê tởm

muốn ói.

Cô đè nén cảm giác bồn chồn, nắm lấy tay đối phương, luống cuống một hồi xin lỗi : "Em không cố ý , em thực sự không có..cố ý..."

Anh hai cùng thời điểm này đã nhận ra vấn đề, vòng qua cái bàn đi tới, nhìn thấy Kiều Hỉ Ngươi trên tay đỏ tươi, nhìn cô nét mặt đầy vẻ giận

dữ, "Em ở đây làm gì, không muốn ăn thì nói cho anh biết, giờ thì đi

học!"

Vừa nói không hề nhìn cô, liền trực tiếp đưa Kiều Hi lên lầu

Cô bị động tác kéo Kiều Hỉ của anh hai làm cô bị đẩy ngã xuống đất, bàn

tay trắng noãn vừa đúng trúng ngay mảnh sứ vỡ, máu bắt đầu ở trong lòng

bàn tay lan tràn, Ti Ti quấn vòng quanh lòng bàn tay trắng noãn

Cô ngây người nhìn máu chảy ròng ròng ra ngoài, không ngờ cô không còn

cảm thấy cảm giác đau, chẳng qua là hờ hững nhìn máu đỏ, nó giống như

không phải chảy ra từ cơ thể của cô, giống như đây chẳng qua là trên thế giới nhiều đoá Hoa hồng bị di vong.

Thật lâu cô đứng dậy đi tới phòng bếp lấy ra một cây chổi, đem những

mảnh vụn dính máu của hai người đem bỏ trong đống rác. Sau đó cầm sách,

hướng cửa trạm xe bus đi tới.

Mùa đông năm nay đặc biết rét, cơ thể cô run lên, bước lên xe bus.

"Cô bé, bàn tay của cháu bị chảy máu!" Bên cạnh Lão Bà Bà ân cần quan

tâm.

Cô cúi mở lòng bàn tay, nhìn dòng chảy chất lỏng màu đỏ, cười áy náy "Nó không sao, chờ huyết dịch ngưng kết rồi thì máu cũng không chảy ra "

Lão Bà Bà trợn mắt nhìn ta một cái, móc ra một túi khăn giấy phòng thân, êm ái nắm tay cô


Disneyland 1972 Love the old s