
, “Đừng dừng lại.”
Anh lập tức khích lệ, bảo đảm với cô: “Không đâu, anh sẽ không dừng
lại, anh sẽ làm cho em nguyên ngày mai không thể xuống giường nổi.”
“Hở?” Vũ Phong không nghe rõ anh nói những gì? Chỉ cảm giác được đôi môi, đôi tay anh đang quyết liệt yêu thương cô, làm cả người cô đều run rầy.
“Nhột quá…” Cô thở gấp, sao anh ta lại thích liếm người khác như vậy? Cô bị liếm đến mức nóng nực, choáng váng.
“Em rất thơm… anh muốn liếm từng miếng thịt trên người em… anh muốn
nếm mùi vị trên khắp người em!” Lam Cảnh Chuyên không bỏ sót nơi nào
trên da thịt mềm mại của cô, lấy môi và tay tạo ra những giày vò ngọt
ngào nhất cho cô.
“Chỗ đó… đừng chạm vào chỗ đó mà…”
“Tại sao?” Anh có thể cảm nhận được sự tan chảy của cô, anh không nghĩ cô lại không thích.
Cô thở gấp đến nỗi không nói nên lời, nhưng anh lại đoán ra được
nguyên nhân, ngón tay lại di chuyển nhanh hơn, “Tại vì quá mẫn cảm phải
không? Vậy thì anh phải tiếp tục thôi.”
“Uhm… người ta chịu không nổi…” Cô mở miệng xin tha.
“Chính là vì muốn em chịu không nổi!” Anh nở nụ cười đắc ý.
“Người anh nóng quá…” Anh đổ rất nhiều mồ hôi nha! Bàn tay bé nhỏ
của cô vừa sờ vào lưng anh liền thấy toàn là mồ hôi ấm nóng, như là nước đang sôi vậy, làm cô có cảm giác choáng váng cuồng nhiệt.
“Lúc anh phấn khích thường đổ mồ hôi, là em làm cho anh quá phấn
khích rồi.” Mồ hôi anh nhỏ từng giọt xuống người cô làm cho sự quấn quít da thịt của 2 người càng thêm nhiệt liệt.
“Uhm…” Bàn tay nhỏ bé của Vũ Phong xoa xoa mái tóc anh, do anh đang ở nơi mềm mại nhất trên da thịt của cô mà liếm láp trêu đùa.
“Trời ạ! Anh muốn, anh muốn ngay bây giờ!” Anh bỗng ngẩng đầu lên,
tách đôi chân trắng như tuyết của cô ra, cuối cùng, cả 2 người một thì
hưng phấn, một thì mê man… cùng nhau làm chuyện thân mật nhất đó.
Uhm… kỳ quái… tại sao lại như vậy? Vũ Phong nhẹ nhàng xua vài cọng
tóc đẹp, lẩm bẩm nói: “Em yêu anh, em nghĩ em thật sự yêu anh rồi…”
1 lần rồi lại 1 lần vỗ vào, giống như đợt sóng càng lúc càng mạnh,
làm Vũ Phong rơi vào thế giới giác quan tuyệt đối, cô chẳng thể nghe
thấy gì nữa…
Sáng sớm, cũng không hẳn là sớm, hơn 11 giờ rồi.
Vũ Phong trong trạng thái mệt mỏi cực độ tỉnh lại, chớp chớp mắt,
thấy đồng hồ trên tường chỉ 11 giờ, xíu nữa làm tim cô rớt ra ngoài.
“Đi làm! Mình sắp trễ giờ làm rồi!” Cô la to, nghĩ muốn xuống
giường, nhưng cảm thấy khó có thể chuyển động , thì ra… thì ra trên
người mình còn có thêm 1 người đàn ông.
“Đừng lo, anh đã gọi điện xin nghỉ phép giúp em rồi, hôm nay cả 2
chúng ta không cần phải đi làm…” Lam Cảnh Chuyên từ trong mái tóc dài
của cô ngẩng đầu lên , giọng nói hơi mơ hồ.
“Anh… anh tại sao lại ở trên người em? Hơn nữa tại sao cả 2 chúng ta lại không mặc đồ? Tối qua thật sự đã xảy ra chuyện gì?” Vũ Phong trừng
to mắt nhìn anh.
“Em… em không nhớ sao?” Lam Cảnh Chuyên lộ ra nụ cười cân nhắc, “Hôm qua em thật nhiệt tình nha!”
“Nhiệt tình?” Não Vũ Phong toàn 1 màu trắng, cô mơ màng nhớ bản thân đã mơ 1 giấc mộng xuân nóng bỏng, nhưng lại không dám khẳng định đó là
sự thực.
Lam Cảnh Chuyên gật gật đầu, “Sau khi anh cho em ăn sôcôla , em liền trở nên lạ lạ, anh lập tức lấy hộp lại xem, thì ra đó không phải vị
trái cây mà là rượu brandy.”
“Brandy…” Tiêu, tiêu rồi!
“Sau đó em liền cởi đồ ngủ của mình ra, vừa nói nóng quá nóng quá vừa động tay động chân với anh…”
“Cái này… có thể sao?” Cô sắp xỉu rồi.
Sau đó anh không chịu nổi sự quyến rũ của em, nên nhịn không được đáp ứng em… cùng em làm…”
“Làm rồi?” Mà làm gì chứ?
“Làm 3 lần.” Anh thừa nhận 1 cách khó khăn, thực ra anh đã kìm chế
đủ lâu rồi, kể từ lần đầu thấy cô anh đã không ngừng mơ tưởng về việc
này.
3 lần? Vũ Phong điên rồi, khó có thể tin cô đột nhiên lại dụ dỗ anh đến 3 lần? Há chẳng phải đã đem con người ta ép cạn sao?
Vũ Phong há hốc miệng, “A a….” vài tiếng, nhưng không thể nào phát ra âm thanh.
Lam Cảnh Chuyên thở dài, “Thật ra… anh cũng có lỗi, chỉ cần anh
quyết tâm là được, nhưng em quá… quá quyến rũ đi, anh chỉ là 1 người đàn ông bình thường… căn bản cũng không thể kháng cự được.”
“Anh… bây giờ anh vẫn ổn chứ?” Cô ngắm nhìn sắc mặt anh, xem ra anh vẫn bình thường.
“Sau khi nghỉ ngơi tinh thần rất tốt.” Anh cười nói, nếu như thời gian cho phép, anh còn muốn làm thêm vài lần nữa nha!
Vũ Phong xấu hổ đến chết được, vò đầu nói: “Chết thật… em không ngờ
lại làm việc này với anh… xin lỗi, sau này chúng ta ngủ riêng đi, quyết
định vậy đi… em đến phòng của khách ngủ, chiếc giường to này để cho anh
đó!”
“Không! “ Anh lập tức gạt bỏ đề nghị này, “Anh muốn ở cùng với em.”
“Anh nói gì?” Cô mắc cười nhưng không biểu lộ ra.
“Anh…” Anh tạo ra hình dáng ngại ngùng, “Đều do em cả! Anh đã thích
cùng em cùng sự việc đó rồi! Kỹ thuật của em rất tuyệt, anh vừa nghĩ đến đã thấy hưng phấn rồi nè!”
“Thật … thật không? Cám ơn anh đã khen ngợi.” Cô chưa bao giờ nghĩ mình lại có năng khiếu bẩm sinh “đặc biệt” như vậy.
Anh chớp mắt, lộ ra ánh mắt mong chờ, “Cho nên… cho nên đừng ngủ
riêng được không? Anh mong… mỗi ngày đều có thể ôm em, mỗi ngày đ