XtGem Forum catalog
Cảnh Xưa Người Cũ

Cảnh Xưa Người Cũ

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 321801

Bình chọn: 7.00/10/180 lượt.

đợi ngày anh ấy chuyển ý. Bao lâu con vẫn không nản lòng, chỉ cần hai

bác cho con ở lại đâu săn sóc.

- Con thật sự không giận thằng Huy sao ?

- Dạ, đàn ông con trai, ai chẳng có lúc phân vân không biết chọn ai cho

hạnh phúc lâu bền. Anh Huy cũng ở trong giai đoạn đó. Tính của Thư Thư

nóng nảy, bướng bỉnh, tự ái cao dễ cộc cằn chống trả. Anh Huy tuy dễ

dãi, nhưng tính ghét hung dữ.

- Ý con muốn nói là một thời gian ngắn, Huy chán nản chứ gì ?

- Dạ đúng vậy. Thư muốn anh Huy nhất nhất nghe theo, phục tùng ý Thư

muốn. Anh Huy không thể chôn tự ái của mình, rốt cuộc họ sẽ chia tay

nhau thôi. Chừng ấy Huy sẽ cảm động trước tấm chân tình của con mà.

Bà Thanh vỗ nhè nhẹ vào má Nhã Chi, cười:

- Tội nghiệp con gái tôi. Nếu chừng ấy, ông bà này chưa nằm xuống, nhất

định tổ chức đám cưới thật linh đình cho xứng tấm lòng vàng của con, và

chị với tôi sống một nhà chắc là vui lắm há.

Bà Ngọc cười vui vẻ:

- Có bà mẹ nào không vui, không cám ơn trời đất khi con gái mình có được bà mẹ chồng tốt chứ. Không xúc động làm sao được. Nếu chị cho phép, tôi sẽ làm bạn chăm sóc cho nhau trong quãng đời còn lại bên con gái mình,

còn gì vui vẻ hơn nữa.

- Chị nói hợp ý tôi đó. Mình già rồi,

hạnh phúc của con là niềm vui trọn vẹn của mình. Được ở gần trò chuyện

còn gì bằng. Mai này tôi và ông ấy sang Pháp, có chị Ở với Nhã Chi tôi

vui lắm. Chứ thằng Huy đi hoài, nhà lớn quá một mình ở tôi không an tâm.

- Chị nói cũng phải. Cơ ngơi đồ sộ như vậy, có một mình Nhã

Chi quán xuyến. trông nom làm sao được. Thằng Huy đi miệt mài. Tôi ở

bên, thương yêu lo lắng cho vợ chồng nó, vừa hạnh phúc, vừa an tâm, tôi

mừng lắm.

- Câu đó để vợ chồng tôi cám ơn mới phải. Thằng Huy

có mẹ thương yêu như chị, tôi còn lo gì nữa. Đám cưới xong là tôi bay

liền. Ở bên này, tôi nhớ Quốc Hương quá đi.

Bà Ngọc gật gù đồng tình:

- Làm mẹ ai chẳng vậy. Chị thưa với anh nhà cho tiến tới lễ cưới để mình an tâm. Nếu không, Quốc Huy có thể thay đổi ý. Vì Thư Thư luôn dựa vào

Huy, tiền bạc và mọi khía cạnh. Nghe đâu Thư còn nhờ Huy đem mẹ mình lên bệnh viện điều trị nữa đó.

- Vậy sao ? Thằng Huy nó thế nào, có nghe lời con bé đó không?

Thấy bà Thanh với vẻ lo lắng, bà Ngọc ngọt ngào hơn:

- Lòng nhân đạo có mới hành nghề bác sĩ chứ. Huy ắt chiều ý và giúp đỡ

Thư nhiệt tình rồi. Cha con bé có sang thăm, nghe nói ông bà ngoại bán

nữ trang, giúp Thư đưa mẹ lên đây điều trị.

- Xin chị khoan đề

cập với anh nhà về vấn đề này . Cứ để Huy tự do chọn cho mình người vợ . Có như thế hạnh phúc mới trọn vẹn, đời sống vợ chồng mới có ý nghĩa .

Vả lại...

- Ý chị muốn nói gì, cứ phơi bày . Chúng ta là chị em mà.

Bà Ngọc ngập ngừng, thở mạnh trước khi nhỏ giọng:

- Nhã Chi đẹp và hiền lành, luôn nghe lời dạy bảo của cha mẹ . Ngược lại Thư Thư tính ngang ngược . Huy sẽ so sánh hai người con gái, và một

ngày không xa, QH sẽ biết nên chọn ai . Vì người đàn ông luôn thích

người vợ đảm đang nên Nhã Chi sẽ được chọn.

- Chị có ý nghĩ tốt . Nếu bị gán ép, quý tử của tôi sẽ bực bội và ghét Nhã Chi . Để tự nó

chán nản con bé ấy và chọn Nhã Chi , lúc đó chúng mới thương nhau lâu

dài hạnh phúc hơn, thật tế nhị.

Bà Ngọc dịu dàng hơn:

- Chuyện của tụi nhỏ, cứ để chúng nó giải quyết . Anh lớn tuổi, áp huyết

lên xuống bất thường, để anh ấy tức giận không nên . Chuyện gì từ từ rồi đâu cũng vào đấy thôi.

- Vậy thì để bọn trẻ tự quyết định đi há.

- Dạ . Cảm ơn chị đã thương yêu Nhã Chi.

- Đâu có gì . Tự con gái của chị dễ thương, ai chẳng có cảm tình chứ.

Khi bà Thanh khuất dáng, Nhã Chi nhìn mẹ, cười vẻ thỏa mãn . Cô nép vào người mẹ, hỏi nhỏ:

- Dưới ấy sao rồi mẹ ?

- Có gì đâu . Ba con làm sao thương đứa con bất hiếu ấy mà sợ . Nhưng

nghe đâu, ông bà ngoại của con bé định đưa mẹ nó lên đây điều trị.

- Ba cho tiền chứ gì.

- Dễ à . mẹ giữ sổ sách chi thu, ông ấy có muốn cũng đâu có tiền . Còn

bà nội dễ gì . Chắc là con Tâm lén lút chồng, gởi về cho . Lần này gặp

bên chồng con Tâm, mẹ có cách để không cho con Tâm hỗ trợ . Xem bà ấy có tiền điều trị không cho biết.

- Chừng nào anh Huy cưới con

rồi, mới yên tâm . Chừng ấy, con mới thưa với ba cho chút tiền để Thư lo cho bà ấy . Còn bây giờ, con lo lắm . Anh Huy luôn lạnh nhạt, có lẽ anh ấy đang tìm cách gần gũi Thư Thư.

- Chứ không phải tụi nó đang ghét, đang hận nhau sao ?

Thở dài, Nhã Chi buồn bã:

- Thì cũng có . Vì Thư nghe con trò chuyện, nghi rằng Huy yêu và sắp

cưới con nên mới ở nhà của ba mẹ anh và còn được ba mẹ Huy thương . Thư

giận và không cho anh ấy gặp mặt . Huy tìm mãi không gặp . Nghe đâu Thư

không còn ở chỗ cũ . Anh ấy giận lây sang con là vậy đó.

- Con

phải dịu dàng, chịu đựng, đồng thời lấy lòng cha mẹ Huy . Còn Thư để đó, mẹ sẽ có cách . Cố gắng sau này với cơ ngơi đồ sộ được thừa hưởng, mẹ

con ta sướng cả đời, còn lo gì nữa.

- Còn ba ?

- Ông

ấy có sự nghiệp của bà cụ để lại đó chi . Mẹ dứt khóat, sống thoải mái,

lệ thuộc bà cụ khó tính, một ông chồng nhu nhược, mẹ chán lắm rồi.

- Mẹ định xa ba sao ? - Nhã Chi kêu lên.

- Dĩ nhiên