
sung sướng, chịu không được khổ cực!
*
Hàn Lăng Sa vừa bước chân vào phòng học, người hướng dẫn cũng đến ngay sau đó. Nhìn Hàn Lăng Sa cà lơ phất phơ một cái, nhíu mày bất mãn rồi không dám nói gì. Nữ sinh này là hiệu trưởng đích thân gọi hắn nhớ đối đãi với cô thật tốt, không thể để cô chịu một chút tức giận hay cái nhíu mày nào. Lai lịch của cô sẽ không hề nhỏ, người đứng sau chắc chắn vô cùng vững vàng!
“Các bạn sinh viên, trong đợt quân huấn lần này, hi vọng mọi người có thể biết quý trọng cơ hội này thật tốt, dù sao mọi người…”
Hàn Lăng Sa không có chút hứng thú nào để tiếp tục nghe, nằm bò trên bàn, sờ sờ cái vòng tay bằng ngọc xanh biếc, nổi bật trên cánh tay vốn đã trắng nõn của cô, càng thêm trong suốt. Dưới da thịt mềm mại là dòng máu chầm chậm lưu động, một mỹ nhân đa sắc đa tài, sẽ không có ai là không yêu thích.
“Hì hì, Hàn Lăng Sa, nghe nói quân huấn rất khổ cực, cậu có muốn tôi nói với cha tôi chuẩn bị cho cậu một chút đặc quyền là không cần tham gia quân huấn không?” cậu con trai Phó thị trưởng của thành phố G nói.
Hàn Lăng Sa nghiêng người hướng mặt sang bên kia,. Đặc quyền? Bà đây sống trong quân đội, cần gì đặc quyền của cha hắn cơ chứ? Hắn không nhận ra lão Hàn nhà chúng ta sao!
Lúc huấn luyện viên bước vào, cả phòng học vang lên tiếng vỗ tay.
Hàn Lăng Sa lúc này mới ngẩng đầu lên nhìn, cao, đen y hệt một binh sĩ, cũng đúng, nếu thực sự là người của đại viện, có ai đến ngôi trường rách này để trông coi công việc quân huấn nhàn rỗi này?
Binh sĩ bình thường không có gì tốt bằng, mình vất vả lắm mới giấu giếm được thân phận không bị lộ ra ngoài. Nếu toàn trường đều coi cô là kẻ cao cao tại thượng, sẽ không dễ dàng kết bạn với cô, dù có cũng không còn ý nghĩa gì.
“Chào…” hai người chào theo tư thế chuẩn khiến cho mắt của đám nữ sinh đang ngồi cũng tỏa ra hàng nghìn trái tim.
“Oa…rất đẹp trai!” Lâm Tiếu kéo tay Hàn Lăng Sa không ngừng lay động, “Sa Sa, làm gì bây giờ? Tớ không hít thở nổi nữa rồi!”
“Cậu hít thở không nổi thì kéo tay tớ lên làm gì!” Hàn Lăng Sa bị Lâm Tiếu làm đau, da cô vốn rất non, bị cô ấy làm như vậy thì trở nên bầm và đỏ một mảng, cau mày nhìn Lâm Tiếu háo sắc, “Đồng chí Lâm Tiếu, nếu không buông tay, cẩn thận…”
Lâm Tiếu lập tức buông ra, bộ kim châm của Hàn Lăng Sa, thực sự cô không chọc nổi.
“Ai da, người ta chỉ tò mò vì lần đầu tiên được nhìn thấy một chàng lính chân thực. Trước đây tớ chỉ có thể nhìn thấy anh Đổng, anh Khâu hi sinh oanh liệt ở trong sách thôi.”
Hàn Lăng Sa duy trì hai phút xem thường đối với những lời không dứt của cô nàng. Lâm Tiếu vừa nhìn thấy dáng vẻ này của Hàn Lăng Sa thì càng luống cuống. Trong lòng cô biết Hàn Lăng Sa mới thực sự là người như thế nào? Cô nàng chính là nhân vật truyền hình…mỹ nhân xà đơn giản cũng chỉ là bản sao của Hàn Lăng Sa. Ngoài mặt là một mỹ nữ có lương tâm, thực ra chính là một phụ nữ nội tâm hiểm độc! Có lúc Lâm Tiếu cũng rất kinh ngạc, tại sao Ngũ độc giáo không phái người tới cầu xin Hàn Lăng Sa rời núi nhậm chức giáo chủ? Nếu không làm được Giáo chủ thì cô cũng dư sức làm Thánh nữ!
Ngũ độc giáo: giáo phái trong kiếm hiếp Kim Dung, là một giáo phái chuyên dùng độc ở trong giang hồ
“Ha..ha..” Lâm Tiếu vừa cười vừa an ủi. Nhìn đến nơi cô vừa khám phá ra, “Còn không phải rất khôi ngô tuấn tú sao,…hôm nay ở hội trường Cố đoàn trưởng chính là người phía sau, đẹp trai chết đi được! Bà đây nhìn thấy mắt cũng không thèm nháy một cái!”
Lâm Tiếu nhìn Hàn Lăng Sa bắt đầu móc hộp gỗ cây đàn hương ra mới phản ứng lại được, dẫm lên mìn trên đất rồi... Giống như sáng nay tên bạn trai truyền thuyết bị Cố đoàn trưởng đá lăn quay nằm dưới đất vậy…
Lâm Tiếu vội vàng đứng dậy chạy ra ngoài, “Hiện tại đã tan…, cậu thúch ăn bữa khuya như thế nào, để tớ đi mua cho cậu, cậu trở về phòng ngủ trước đi…”
Sáng sớm hôm sau, Hàn Lăng Sa bị tiếng còi thổi đánh thức, chỉ là đối với một người lớn lên trong quân khu, cô khá quen thuộc với đồ vật này. Hàn Lăng Sa kéo chăn quá đầu, mơ hồ gào lên theo thói quen: “Phiền chết thôi! Dì Trương à, gọi người đang thổi còi nói hắn cút đi!”
Sau đó tiếng còi vang lên đã thực sự ngừng lại, Hn Lăng Sa nhắm mắt lại, quyết định không để ý đến, lấy tai nghe dưới gối lên, tiếp tục ngủ tiếp.
“Hàn Lăng Sa!” cô có cảm giác có người rống tên cô lên, còn bị đẩy mạnh một cái.
Hàn Lăng Sa lập tức nóng nảy, bà đây đang bay bổng trên cao, đứa nào còn dám phá cửa xông vào đẩy bà? Không muốn sống sao? ! Bà đây đâm chết người không biết xấu hổ như ngươi!
Mơ mơ màng màng mở mắt tìm bộ kim châm, Hàn Lăng Sa quay đầu lại thì thấy một màu xanh lá, nhất thời ngây người.
“Anh…anh, anh…”
“Hàn Lăng Sa, ngày đầu tiên tập luyện quân sự, cô đã đến muộn?! Cô có quan niệm về thời gian không vậy! À? ! Cô cho rằng đây là nhà cô sao?! Cô cho rằng quân huấn là trò chơi của cô à? !” Cố Trạch Vũ nhìn tên tiểu nhân đang quấn chăn ngồi trên giường thì không ngăn được cơn giận. Hắn mới đảm nhiệm công việc này, chuyện cần làm cũng khá nhiều, căn bản không rảnh đến quân huấn, chỉ là hôm nay là ngày đầu tiên, dù thế nào cũng p