Insane
Cậu Chủ Hồ Đồ

Cậu Chủ Hồ Đồ

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323992

Bình chọn: 9.00/10/399 lượt.

sức lực của cô như quỷ hút máu.

Cậu hơi rướn người về phía trước để cơ thể sắp đứng không nổi của cô

dựa cả vào mình. Lồng ngực trần trụi của cậu chủ chạm lên phần lưng trần của cô, khiến cậu phải hộc lên một tiếng nặng nề. Vén lọn tóc mềm mại ở cổ cô ra, hai tay cậu đưa tới trước ngực cô, dỗ dành cầm lấy hai bàn

tay đang ôm áo trước ngực của cô, muốn cô thả tay ra.

Cô nghiêng đầu nhìn cậu, lại bị cậu chủ thuận thế áp môi lên môi cô.

Chỉ là nụ hôn nhẹ nhàng, không hôn sâu, không nồng nhiệt nhưng lại càng khiến người ta ngượng ngập. Cậu thậm chí còn không nhắm mắt, đôi mắt

đen nheo lại muốn thấy rõ từng phản ứng của cô.

“Cậu… cậu chủ…”. Môi cô khẽ động đậy, cậu cố ý vươn đầu lưỡi nhẹ len vào miệng cô.

“Cậu… cậu kiểm tra xong chưa?”.

“Hừm?”. Cậu hiển nhiên đã quên mất mong muốn ban đầu của mình, chỉ muốn thử phản ứng của cô.

“Cậu… cậu không có cảm giác với em… đúng… đúng không?”.

Cậu nhìn chằm chằm bộ dạng lực bất tòng tâm, lừa mình dối người nhưng

lại vô cùng hợp khẩu vị với mình của cô, bàn tay từ phía sau mở rộng cổ

áo tiến vào, xoa lên ngực cô, “…Sai, tôi có cảm giác với em, muốn…”.

Ngực căng lên, cô hít sâu vào một hơi, đứng đờ đẫn ra như khúc gỗ, khó

thở lại không dám nuốt nước miếng, rất sợ chỉ một động tác nhỏ của mình

thôi, ngực cô sẽ có phản ứng lên xuống, mà tay tay tay tay của cậu chủ,

tay tay tay tay của cậu ấy đã bóp mạnh lên cặp bánh màn thầu của cô, cứ

dao động lên lên xuống xuống khiêu khích gợi cảm trước mắt cô.

Còn chưa thoát khỏi trạng thái người thực vật, nụ hôn nồng nàn đã ập

xuống, trong đầu cô chỉ còn hai con rắn nhỏ đang đan vào nhau, quấn riết lấy nhau, lúc cao lúc thấp, đất trời đảo lộn.

Nhưng ai mạnh ai yếu, ai thắng ai thua đã rõ ràng, con rắn nhỏ ngốc nghếch chậm chạp kia chẳng có chút lợi thế sân nhà nào, lúc nào cũng chẳng chuyên tâm chỉ

muốn chạy trốn, nhưng bất đắc dĩ lần nào cũng thất bại, bị con rắn kia

ngang tàng mạnh mẽ cuốn trở về tiếp tục chèn ép bắt nạt chà đạp không

chạy đi đâu được, ép vào tận trong góc run rẩy, khóc ri rỉ.



thuật hôn mê hoặc thấm vào cơ thể cô. Thật giống như đang nói với cô,

không cần biết cô có phải người hầu không, cậu ấy vẫn có phản ứng với

cô! Kiểu hôn đáng sợ này trôi tuột vào trong tim cô. Thật giống như đang nói với cô, không cần biết cậu ấy có phải cậu chủ của cô không, cậu ấy

để ý tới cô!

Con rắn nhỏ đang sôi sục chiến đấu lại mở mắt ra,

cậu chủ đang đè lên người cô, trước mắt cô là chùm đèn thủy tinh trên

trần nhà, mà dưới người là - cái giường K-Size to vật vã của cậu chủ!

0//////0 Cậu chủ đè cô lên long sàng từ khi nào vậy? Động tác thuần

thục kĩ thuật điêu luyện tới đáng sợ, khiến cô chẳng có chút đề phòng

nào cả!

Đó không phải điểm quan trọng, quan trọng là - theo luật người hầu, sao cô có thể ngủ trên long sàng của cậu chủ được!?

“Cậu… cậu chủ! Không đúng với quy định rồi! Không thể hôn nữa!”. Đẩy

tay cậu chủ ra, chạm ngay vào lồng ngực mịn màng của cậu ấy.

Không để ý tới cái tay lợi dụng sờ mó của cô hầu, cậu chủ thừa cơ cầm

lấy tay cô xoa lên ngực mình, tự giác dâng ngực lên, chỉ hy vọng cô có

thể sờ mó càng nhiều càng tốt, tốt nhất là để cô sướng tới mức đưa lưỡi

ra hôn cậu. Chẳng thèm quan tâm tới cái quy định đạo đức vớ vẩn của cô,

cậu nghiêng người muốn cởi bộ đồ người hầu đang miễn cưỡng mắc trên

người cô ra.

>///////

“Cậu chủ, không được mà!”.

Cô túm lấy cái quần lót sắp bị tụt ra, vặn vẹo nhảy xuống giường, lại bị bàn tay to của cậu chủ tóm được, ôm trở lại giường.

“Em dám nói tôi không được à?”. Con ngươi đen bắn ra tia lửa, không rõ là giận hay là ham muốn.

~~~~>////////

“Được hay không thử là biết!”. Cái này thì rõ rồi, là lửa ham muốn nhiều hơn một chút!

~~~>o

“Tại sao không thể? Chúng ta đã cưới nhau rồi!”. Là hợp pháp! Ai cũng không thể ngăn cậu hưởng thụ đãi ngộ của người chồng!

Nhưng, trong kết hôn giả không bao gồm luôn chuyện giường chiếu mà!

“Em không thể có ý nghĩ không đứng đắn với cậu chủ được!”.

“Vậy thì đừng có!”. Cậu cũng chẳng mong cô có, cậu có là được rồi!

Cái gì mà đừng có chứ? Cô hầu ngẩn người ra nghĩ.

Lần đó khi cầu hôn, cậu chủ cũng nói như thế, cưới không có nghĩa phải

yêu cậu ấy, kết hôn với cậu chủ nhưng không có nghĩa phải yêu cậu ấy.

Cho nên, giờ cũng như thế.

Lên giường với cậu chủ nhưng không được có những ý nghĩ khác đúng không?

Cậu chủ kết hôn với cô chỉ vì thừa kế khách sạn, sao cô có thể lú lẫn quên mất thân phận của mình chứ!

“Cậu chủ, em biết đàn ông có khi khao khát ham muốn không có lý trí,

nhưng em thật sự không có tư cách lên giường với cậu… không thì, cậu tìm người khác thử xem cậu có được hay không đi?”.

Vừa nói dứt

câu, bầu không khí ấm áp ướt át ban nãy bay sạch, cô cảm thấy cơ thể cậu chủ đột nhiên cứng đờ, hít một hơi thật sâu, đôi mắt lạnh lùng nhìn

thẳng vào mắt cô. Còn lạnh hơn khi nghe câu nói “Chúng ta kết hôn giả”

vô duyên của cô.

“Cô dám muốn tôi tìm người phụ nữ khác à?”.

Đây đâu phải là lời một người vợ nên nói? Cô ấy không tự giác chút nào

sao? Làm người hầu đến mứ