Cha Con Tranh Sủng Mẹ Cha Không Phải Người

Cha Con Tranh Sủng Mẹ Cha Không Phải Người

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322895

Bình chọn: 7.5.00/10/289 lượt.

iếc mắt nhìn Tần Phong, hắn biết lần hợp tác này nhất định là có âm mưu, mà thôi xem thái độ hắn ta với Mạn Mạn, hắn khẳng định hắn ta đối với Mạn Mạn, nhất định là có mưu đồ. Hắn sẽ chú ý.

“Dĩ nhiên, Tần tổng, chúng ta bắt đầu đi.” Bạch Kiểu Thiên cố đè nén xuống bực tức, khách khí nói.

“Triệu thư ký, lấy tài liệu ra cho Bạch tổng xem đi.” Tần Phong công thức hóa nói với Triệu Linh Linh.

Vì đang bận trợn mắt với Tư Đồ Hoàng, Triệu Linh Linh không nghe được lời

của Tần Phong. Cô hiện tại rất tức giận, hệt như chưa từng tức giận qua, mỗi lần gặp cái tên sao chổi này đều không có chuyện tốt, nếu biết sẽ

gặp phải cái tên sao chổi này, cô nhất định sẽ không tới.

Còn Tư Đồ Hoàng chỉ cười cười nhìn Triệu Linh Linh. Hắn luôn cảm thấy khuôn mặt của cô gái này khi tức giận thật đáng yêu, cho nên mỗi khi nhìn

thấy cô, hắn luôn không nhịn được mà trêu chọc cô. Mà hai người không

ngờ rằng cái hành động này ở trong mắt người khác chính là liếc mắt đưa

tình không thể chối cãi

Tần Phong nhìn Triệu Linh Linh nhíu nhíu mày, lý do lúc đầu mà hắn để cho cô làm thư ký của mình chủ yếu là bời vì cô là bạn tốt của Mạn Mạn, hắn muốn thông qua mối quan hệ này

giữa cô và Mạn Mạn mà tiếp cận Mạn Mạn dễ dàng hơn. f2 Nhưng, phần khác, năng lực của Triệu Linh Linh rất tốt, về khoản công tác, cô vẫn luôn là một người rất tuyệt vời, thế nhưng hôm nay cô lại mắc lỗi. Lòng hắn

thoáng qua một tia không vui.

“Triệu thư ký.” Tần Phong gọi thêm một tiếng.

“A vâng, tổng giám đốc.” Triệu Linh Linh lúc này mới phản ứng lại, cô có

chút toát mồ hôi hột, cô thế nhưng lại làm quân nhân “đào ngũ”, hơn nữa

đây còn là lần đầu tiên cô cùng tổng giám đốc xuất ngoại đi nói chuyện

làm ăn nữa chứ, lần này tổng giám đốc nhất định sẽ xem thường cô mất

thôi. Len lén, cẩn thận nhìn sắc mặt tổng giám đốc, hoàn hảo không đến

nỗi nào.

Bạch Kiểu Thiên nhìn làn sóng điện giữa Triệu Linh Linh cùng Hoàng, khóe miệng có chút nhếch lên. Xem ra Hoàng cùng nha

đầu kia có chút hấp dẫn nhau, hắn chưa bao giờ nhìn thấy Hoàng đối với

phụ nữ lại như vậy, hắn trước mặt phụ nữ luôn có tác phong nhanh nhẹn,

rất lịch sự. Nhưng ở trước mặt cô gái này thì lại không. Hấp dẫn, cực kì hấp dẫn.

Mạn Mạn thì có chút kỳ quái nhìn mấy người này, cô có chút không hiểu. Nhưng không sao, khuya về nhà hỏi Thiên là biết thôi.

“Kì thực nếu chúng ta có thể cùng hợp tác bắt tay nhau thực hiện dự án Vũ

Tường, thì đối với cả hai bên đều tốt. Đây là bản báo cáo của công ty

chúng tôi, kính xin Bạch tổng xem qua.” Tần Phong nói, giọng có chút

trầm xuống.

Bạch Kiểu Thiên chăm chú nhìn bản báo cáo, giờ

phút này, vẻ mặt của mọi người đều rất chăm chú, ngay cả Mạn Mạn cũng vô cùng nghiêm túc ghi chép.

Hội nghị cứ ngột ngạt như vậy mà tiến hành. Cho đến buổi trưa cái hội nghị khá dài này mới kết thúc.

“Hôm nay, tại hạ sẽ làm chủ xị, xin hỏi tại hạ có thể mời Tần tổng cùng

Triệu tiểu thư dùng cơm không?” Tư Đồ Hoàng nở nụ cười nói.

“Vậy làm phiền Phó Tổng Giám Đốc rồi.” Tần Phong khách khí nói, liếc mắt

nhìn Thường Mạn Mạn. Nhưng ai kia chỉ mãi lo dọn dẹp tư liệu trên bàn

nên không hề chú ý.Hắn không khỏi có chút mất mác, nhưng rất nhanh hắn

liền giấu đi thứ cảm xúc vừa rồi kia. Tuy chỉ có mấy giây nhưng Bạch

Kiểu Thiên vẫn bắt được chút tia sáng bất thường ấy. Tay hắn nắm chặt

lại dưới bàn.

Triệu Linh Linh vốn không muốn đi, nhưng tổng giám đốc đã nhận lời, một cô thư kí nho nhỏ như cô có thể cự tuyệt sao? Chỉ có thể tâm bất cam tình bất nguyện bị lôi kéo theo thôi.

Mọi người rất nhanh đi tới một khu nhà hàng Trung Quốc. Vốn Tư Đồ Hoàng

muốn đi nhà hàng Tây, nhưng là Tần Phong nói muốn ăn đồ ăn Trung Quốc,

cao hứng nhất chính là Thường Mạn Mạn, không có biện pháp, ai kêu cô

chung tình với đồ ăn Trung Quốc chứ.

Đợi đến khi món ăn được bưng lên đầy đủ, Tư Đồ Hoàng rất tận tình gắp thức ăn cho Triệu Linh Linh.

Triệu Linh Linh tức giận trừng mắt nhìn hắn, nêu không có tổng giám đốc ở chỗ này, cô đã nổi giận rồi, “Cám ơn Hoàng tổng, tôi tự có thể gắp được.”

Từng chữ đều cố nặn ra từ trong kẽ răng.

Cô hiện tại rất muốn đánh hắn một trận, chẳng lẽ hắn không biết làm như vậy rất không vệ sinh sao?

Tư Đồ Hoàng không để ý tới sự tức giận của Triệu Linh Linh, mặt cười hề hề nói “Vì nữ sĩ phục vụ là vinh hạnh của tôi.”

“Hơn nữa, cô quá gầy, nên ăn nhiều một chút.” Nói xong hắn thâm tình nhìn cô một cái.

Thường Mạn Mạn mặt mập mờ nhìn Triệu Linh Linh, còn nháy mắt mấy cái với cô.

fa Kết quả, cô bị Triệu Linh Linh giận dỗi trừng mắt một cái, bèn ngoan

ngoãn cúi đầu xuống tiếp tục ăn món ăn Bạch Kiểu Thiên gắp cho.

“Cám ơn Hoàng tổng quan tâm, tôi thật thụ sủng nhược kinh* nha.” Triệu Linh

Linh ngoài mặt thì thì cười nói nhưng trong lòng thì ngược lại. Có ai

biết cô nhẫn nại cỡ nào để không đánh cho Tư Đồ Hoàng một quyền không.

(*) : được yêu quý mà sợ hãi

“Đương nhiên, đương nhiên, anh không quan tâm em thì ai quan tâm em đây. Phải

biết chăm sóc thân thể mình, như thế sau này con chúng ta mới khỏe.” Ngữ điệu Tư Đồ Hoàng không chút e dè.

‘ Phọc ’ Thường Mạn Mạn


XtGem Forum catalog