
n, muốn
dùng một thái độ đối mặt với hắn.
"Đợi chút, không cần đến hội trường vội, anh muốn biết một chuyện."
"Chuyện gì?"
"Ngày đó có phải anh nói sai gì không, em có phải hay không có dự cảm đến anh muốn theo đuổi em, cho nên mới phải phản ứng kịch liệt như vậy?" Hắn
nhìn cô nói, một giây cũng không có dời đi tầm mắt nhìn cô."Xin em hãy
nói cho anh biết. Anh không có gạt em, anh là thật lòng muốn theo đuổi
em, nếu như em không thích, dĩ nhiên cũng hi vọng em có thể trả lời dứt
khoát cho anh biết, cho anh một lý do để có thể khiến anh chết tâm."
Khang Tư Mỹ giống như
một pho tượng sáp, nhìn hắn chằm chằm mà không biết làm sao, cô rất rối
bời, vả lại tim lúc này đập rất nhanh. Anh ấy tại sao có thể hỏi như
vậy? Không bằng là cô dứt khoát, ám hiệu với anh là cô cũng thích anh,
không để cho anh giống như thầy bói mù sờ voi, sờ tới sờ lui vẫn không
đoán được.
Thẩm Nghệ Dạ chờ, "Em có thể từ từ suy nghĩ, buổi biểu diễn này không nhất định là phải xem ." Đáp án của cô so với buổi biểu
diễn còn quan trọng hơn vạn lần.
Hôm qua sau khi được thím Yến
khai thông tư tưởng, cô dĩ nhiên hiểu được nên như thế nào đáp lại, chỉ
là anh hỏi thẳng đáp án như vậy, tùy tiện hỏi, nếu không phải là bị ép,
cũng sẽ không có ánh mắt cùng giọng điệu như thế đi!
Khang Tư Mỹ do dự.
Yêu là càng muốn phân tích thì lại càng mê võng, đúng vậy a, đối với cô mà
nói, cũng chỉ là rất đơn giản gật đầu hoặc lắc đầu, nói YES hoặc NO, là
có thể khiến mọi thứ trở nên rõ ràng, thế nào mà cô vẫn còn căng thẳng,
cô nên hướng đối phương nói: Tốt, thật ra thì em đối với anh cảm giác
cũng không tệ!
Có phải vì ngại hoàn cảnh hay không, có phải hay
không ngại vì người đến người đi, có phải hay không ngại vì người Trung
Quốc bẩm sinh có loại bảo thủ không thích cá tính của Trương Dương,
khiến cho cô giữ vững trầm mặc?
Mà một hồi trầm mặc này lại làm cho lòng của Thẩm Nghệ Dạ, giống như cục đá đâm đầu xuống hồ từ từ chìm xuống dưới.
"Tốt lắm, em không cần phải nói, anh hiểu biết rồi, chúng ta mau đi vào hội
trường thôi!" Hắn không muốn làm cho cảm giác lúng túng bị khuếch
trương, quay đầu bước nhanh đi về phía hội trường.
"Thẩm Nghệ Dạ, em lại không có nói em không thích anh!"
Khoảng cách kéo dài, thì phải gia tăng thanh âm, trong bán kính mười kilômet
mọi người trong đại sảnh, đều nghe được câu nói rất rõ ràng này.
Cô cảm thấy mình thật là ngu không ai bằng, mới vừa ở trước mặt anh sao
không nói, ngọt ngào mà nói, còn có thể có một tia lãng mạn, không nghĩ
tới chỉ hơi chần chờ một chút, liền làm cho mọi người đều biết, giống
như ước gì chuyện riêng của mình dùng máy phóng đại thanh âm mà nói cho
mọi người nghe.
Chỉ là lúc đó cô muốn nói cho Thẩm Nghệ Dạ biết câu trả lời của mình.
Không ít người tò mò đem ánh mắt chuyên chú nhìn Khang Tư Mỹ, đối với cô lớn
mật tỏ tình như vậy, hơn nữa lại ầm ỹ, đối bối cảnh này, mà cô có thể
nói ra nội tâm chân chính tỏ tình, đối với dũng khí của cô tất cả mọi
người đều ủng hộ.
Thẩm Nghệ Dạ cơ hồ có thể nói tâm tình giờ phút này giống như vui quá mà khóc, hắn đi trở về trước mặt cô, dùng nhiệt
tình lớn nhất để đáp lại lời tỏ tình chân tình của cô.
"Thật ra
thì em không phải là không nguyện ý tỏ rõ tâm ý của mình, chuyện này nói ra rất dài dòng, em sợ người hội. . . . . ." Lời của cô lập tức liền bị nụ hôn nhiệt tình của hắn chặn lại, hắn bất kể tại chỗ có bao nhiêu
người dùng ánh mắt gì nhìn hắn, chỉ cần cô đồng ý, hắn liền không thể
chờ đợi ở môi cô lưu lại ấn ký tình yêu.
Nhiệt liệt hôn thật lâu hắn mới buông cô ra, hai mắt nhìn chằm chằm cô, tầm mắt nóng bỏng.
Khang Tư Mỹ mặt đỏ đến tận mang tai, da trên người cô cơ hồ đều muốn bốc khói lên rồi, ánh mắt của anh làm cô cảm thấy bị kích thích.
"Nghe
kỹ, chưa nói không thích anh, liền chứng tỏ là em thích anh." Mặt của
hắn tiến tới gần cô, miệng dính vào bờ môi của cô nói chuyện, hơi thở
bọn họ giao hòa lẫn nhau, hắn nhỏ giọng nói: "Em là người yêu chân chính duy nhất của anh từ trước đến nay, sở dĩ không thể chờ đợi muốn cho tất cả mọi người biết, đây tuyệt đối là tình yêu chân chính của mình." Tỉ
mỉ gặm cắn lỗ tai của cô, vui vẻ khi thấy cô hô hấp bị rối loạn.
"Anh thật e sợ cho thiên hạ không biết anh nói chuyện yêu đương, anh làm việc đều luôn luôn như vậy sao?"
"Yêu là một chuyện tốt đẹp, dĩ nhiên hi vọng mọi người có thể cùng chia sẻ."
Hắn cực kỳ hưng phấn, nhìn những người mẫu trên sàn diễn thời trang, từng
bộ trang phục bằng lông thú được mặc trên người của người mẫu dần dần
xuất hiện, các trang phục đều mang một cảm giác lạc quan phóng khoáng ,
hơn nữa từ hàng ghế khách mời, có thể thấy được mỗi vị chuyên gia đều
rất hài lòng với bộ sưu tập này.
Điểm này thật ra khiến Khang Tư
Mỹ lâm vào thế khó cả đôi đường, không biết nên thay anh cảm thấy vui
vẻ, còn là cảm thấy có lỗi với Chiêu Đệ.
"Chớ bỏ qua show thời
trang này của VF, anh bảo đảm cả đời này em chưa từng xem qua buổi trình diễn rực rỡ nhất, đặc sắc nhất này."
Dắt tay của cô, chứng tỏ
quyền sở hữu của mình, mà lòng của cô cũng theo đó mà