
hủy Linh đi tới
cửa, vừa tách hai cánh cửa gỗ nặng nề ra,lòng tràn đầy chờ mong muốn thoát khỏi
nơi này, ai ngờ ngoài cửa lại có cung nữ trông coi.
Cả kinh gặp Dạ phi nương
nương, cung nữ kia vội vàng phục thân tham kiến,” Dạ phi nương nương, sắc trời
còn sớm, người không ngủ thêm một lát nữa sao?Không biết Dạ phi nương nương
muốn đi đến đâu?”Thấy nàng muốn xuất môn, cung nữ trông coi ở ngoài cửa hỏi
Vẻ mặt kinh ngạc,”
Ách...... Ta...... Ta muốn đi ra ngoài một chút.” Nàng đầu tiên là hoảng sợ, có
chút chột dạ nói.
Trong lòng thầm rủa,
chẳng lẽ các nàng ta cũng không cần ngủ sao? Thật không biết cổ đại mọi người
suy nghĩ cái gì......
“ Vậy xin cho nô tỳ đi
theo nương nương !” Vương thượng có công đạo qua, muốn hạ nhân các nàng tất cả
nên chăm sóc bảo hộ nương nương cẩn thận.
“Không cần, ta đi một
mình là được rồi, ngươi đi làm chuyện của mình đi,hoặc là đi ngủ cũng được.”
Chỉ cần đừng bám theo nàng là được rồi.
Dạ Thủy Linh vội vàng
ngăn cản, nếu để cho nàng ta theo, vậy nàng kế hoạch muốn chạy trốn chạy không
phải tất cả đều “công không” sao .
Nàng làm sao để chuyện
như thế phát sinh, lần này mặc kệ nói cái gì, vô luận như thế nào nàng chỉ
đưuọc thành công không được thất bại.
“Nhưng là, nương......”
Cung nữ vẻ mặt khó xử muốn tiếp tục nói.
“ Được rồi! Không có cái
gì nhưng là, dù sao ta chính là không cho phép ngươi theo ta, nghe được không?”
Không đợi cung nữ nói xong, nàng cố ý ra vẻ hung ác nhìn nàng rống to, muốn dọa
lui cung nữ cứ bám riết không buông này.
Chiêu này tựa hồ có một
chút tác dụng, cung nữ kia bị nàng hét lớn như thế , dọa sắc mặt tái nhợt, thân
mình run rẩy, bởi vì cung nữ kia chưa từng gặp qua chủ tử hung dữ qua như thế .
Dạ Thủy Linh kỳ thật cũng
cũng không muốn như vậy, này cũng không phải bản tính của nàng, nhưng mà nàng
hiện tại quản không được hơn như thế , nói xong, nàng xoay người định rời đi,
tên kia cung nữ thấy, cũng vội vàng đi theo phía sau nàng .
Biết kia cung nữ cũng đi
theo phía sau nàng , nhất thời dừng lại cước bộ, làm cho cung nữ phía sau nhất
thời không kịp phản ứng, đầu liền va vào lưng nàng.
“Ngô!” Ôm đầu, rút lui
hai bước,” Thỉnh nương nương tha thứ, nô tỳ không phải cố ý muốn xúc phạm nương
nương .” Cung nữ quỳ sụp xuống, dập đầu giải thích, biểu tình giống như là gần
như sắp phát khóc.
Nhìn nàng liếc mắt một
cái, Dạ Thủy Linh nghiêm mặt nói:” Muốn ta tha thứ có thể, ta cuối cùng nói một
lần nữa, không được đi theo ta, nếu ngươi còn xem ta là nương nương trong mắt,
hiện tại trở về đi.” Lúc này đây, nàng chỉ dùng mệnh lệnh .
Đây cũng là lần đầu tiên
nàng dùng danh hiệu “ nương nương “ để dọa người.
“......” Làm sao bây giờ?
Nương nương nói như thế , kêu nàng nên sao mới tốt? Nhưng nàng cũng không dám
cãi lời Vương thượng chỉ lệnh a!
Thấy nàng do dự, Dạ Thủy
Linh lại thêm một câu nữa ,” Ta chỉ là đi dạo xung quanh, một lát sẽ trở lại,
cho nên không cần lo lắng.” Này đương nhiên là lời nói dối của nàng .
Nếu có thể thuận lợi rời
đi nơi này, nàng làm sao mà ngu ngốc trở về?!Nếu vừa rồi đã lừa một lần, nàng
nghĩ, nói lại lần nữa chắc cũng ko soa đâu!
Nghe nàng như thế nói,
cung nữ nghĩ nghĩ, chỉ cần Vương Thượng chưa đến, mà nương nương nhanh chóng
trở về,hẳn là sẽ không sẽ bị phát hiện .
“Vậy được rồi! Nhưng mà
Dạ phi nương nương phải đáp ứng nô tỳ, phải trở về nhanh một chút , bởi vì
Vương thượng nói giờ mẹo sẽ đến gặp nương nương.” Cung nữ cuối cùng chỉ có thể
miễn cường đáp ứng.
Cái gì? Nàng không có
nghe lầm chứ!? Cái cổ nhân thối kia muốn tới gặp nàng, hắn mới không có tâm tốt
như vậy đâu! Tám phần là có cái mục đích gì , xem ra nàng phải nhanh chóng đào
tẩu, nàng nhất định phải chạy trước giờ mẹo mới được.
“ Ừm, đã biết!” Sau đó,
nàng bước đi nhanh hơn, rời khỏi Xuân Tuyết các.
Đây là một buổi sáng sớm
thật tươi mát, trong trẻo,nàng một mình đi trên hành lang vắng vẻ, nóng lòng
muốn chạy thật nhanh khỏi chỗ quỷ quái này,chung quanh thật im ắng lại bị phong
cảnh xung quanh hấp dẫn không thể rời mắt.
Một luồng giớ thổi mang
theo mùi thơm ngát của hương sen buổi sáng tinh khiết. Trên bầu trời cao, mờ mờ
ẩn hiện lên một màu xanh trong suốt như viên ngọc phỉ thúy tốt nhất, từng đám
mây lơ lưng trôi qua. Đàng xa kia từng đóa hoa mẫu đơn yểu điệu nhẹ nhàng như
khiêu vũ lay động trong gió.
Gió nhẹ nhẹ lướt qua
khuôn mặt tinh xảo của nàng thoải mái nhắm mắt lại, hưởng thụ tốt đẹp một lát ,
trước kia, nàng chưa từng có được cảm giác tốt như thế này,ở đô thị phiền muộn
cùng áp lực, ở trong này một chút cũng không cảm giác được.
Nhìn thấy bốn phía xung
quanh là những chiếc cầu lượn quanh trên mặt hồ, trên mổ thành cầu đều sơn son
thiếp vàng, tinh xảo hoa lệ, bốn vách tườn cao bao xung quanh, bên duwois tràn
đây hoa cỏ thơm ngan ngát, bị gió cuốn phiêu du trong gió
Nàng lẳng lặng đi tới bên
hồ, vài chú hạc trắng tao nhã lượn bay trên mặt hồ, có đôi đứng bên thành hồ
điệu đàng chải chuốt những sợi lông trắng muốt của nhau, thản nhiên tự đắc,
thập phần ân ái, thỉnh thoảng còn có m