XtGem Forum catalog
Chân Trời Khát Vọng

Chân Trời Khát Vọng

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322024

Bình chọn: 9.00/10/202 lượt.

ần ngại vungđao, không giết được thêm người cũng sẽ tiễn được nàng về bên kia thế giới. Vớimột tấm thân trong sạch…

Không bẩn, không nhơ nhuốc, vẫn trong ngần như nhữnghạt muối kết tinh.

Bỗng chốc… Những tiếng hét… Gã đàn ông ấy xuất hiện, trêntay hắn là mũi

giáo còn đẫm máu.

- Phó nguyên soái!

Giáo

vung lên, không nói không rằng. Một tên rồilại hai tên… Nằm la liệt trên đất. Bọn chúng vi phạm quân kỷ, trong trận chiếnrời hàng ngũ đi tìm gái đẹp thỏa mãn cơn khát dục vọng. Hải San sa vào tay hắn…

Hắn là… Phó Nguyên soái!

Nếu giết được hắn… Không chỉ như đã giết 4 tênlính tầm thương Nguyên Mông

đó… Ít ra không chỉ có nàng, sẽ có những linh hồnthanh thản hơn vì đã

được trả thù. Phải sống để giết hắn. Cửa lều bật mở. Hắnbước vào:

- Tỉnh rồi à?

Ánh mắt căm hờn của Hải San chỉ khiến hắn cườinhạt:

- Người đâu?

- Thất vương gia…

Thất vương gia? Hắn không phải chỉ là Phó nguyênsoái của triều Nguyên sao?

- Mang cô gái này đi tắm rửa, thay cho cô ta bộđồ tươm tất một chút. Tối nay bản vương gia muốn cô ta hầu hạ…

- Dạ… Vương gia! Say trong men rượu. Tính của người Nguyên Môngphóng khoáng tự do. Dù

hiện nay đang khoác lên mình một chức quan nhưng đa sốhọ vẫn giữ được

bản tính hoang dã của thảo nguyên, yêu thích rạp mình trên lưngngựa,

mang cung tên vun vút dưới trời xanh. Hôm nay là một đêm mừng

chiếnthắng. Chiến trường không mang theo nữ nhân. Thay vào đó là những

tù binh xinhđẹp. Một hương vị lạ cho những chiến binh sa mạc. Làn da

nhuốm màu nắng gió,đồng ruộng khiến họ mang vẻ đẹp tươi tắn, tràn trề

sức sống. Tuy nhiên thay chonụ cười rạng rỡ trên đồng xanh, nơi đây chỉ

có những cái nhìn căm hận… Khôngbàn tay nào dâng lên hầu rượu. Nhìn cô

gái ngồi bên cạnh vị phó nguyên soái,thái tử Thoát Hoan nâng ly rượu lên cao, mắt hơi nheo lại:

- A Khắc Nhĩ hoàng đệ… Mỹ nhân của đệ rất xinhđẹp… Để nàng ta thay mặt mời chúng ta một chén rượu, có được không?

- Hoàng huynh… – A Khắc Nhĩ kéo Hải San vào lòng,tay nâng chén rượu đưa

lên môi – Đệ không muốn xài chung đồ với ai, hoàng huynhchắc hiểu rõ

điều đó mà.

Thoát Hoan hơi nhíu mày nhưng rất nhanh trở lạivẻ bình tĩnh:

- Hoàng huynh hiểu hoàng đệ mà… Rót rượu, uốngrượu đi!

Thượng Nguyên A Khắc Nhĩ là cháu trai của Hốt TấtLiệt, con trai của Quận chúa

Minh Minh Thượng Ảnh Nguyên – một trong những đứacon được tiên đế yêu

thương nhất. Cuộc đời bà là những ký ức đau thương, nhấtlà trên mảnh đất Đại Việt nhỏ bé này. Thượng Nguyên A Khắc Nhĩ từ nhỏ đã đượcmẫu thân

rèn luyện trên lưng ngựa, lớn lên lại được chính Hốt Tất Liệt đíchthân

truyền dạy, hoàng tử Chân Kim hết lòng yêu thương. Hắn vừa hoang dã

nhưnhững con ngựa trên thảo nguyên, nhưng nhiều lúc lại thâm trầm khó

hiểu nhưnhững mạch nước ngầm trên sa mạc. Ra chiến trường hắn tàn bạo,

không biết chùntay. Hôm nay trên mảnh đất này với thân phận Phó Nguyên

soái, biết bao máu đãđổ, đầu đã rơi chỉ trong vài trận đầu của hắn.

- Hoàng đệ… Hiện chúng ta đã hoàn thành bước thứ nhất của kế hoạch. Động Bản đãchiếm, tiếp theo là…

- Hoàng huynh. Hôm nay không phải chỉ là vui sao?Chúng ta chỉ nên vui

thôi. Không cần quan tâm tới chính sự làm gì… Đúng khôngngười đẹp?

Hải San giương đôi mắt tóe hung quang lên nhìnhắn. Hắn nhìn lại nàng bằng

ánh mắt lạnh lùng. Bất giác vị cay ập xuống mắt.Hắn đổ ly rượu xuống đầu Hải San, bình thản nhìn nàng ho sặc sụa.

- Thú vị khi

chơi đùa với những cô gái ngây thơlà thế đấy hoàng huynh. Đang cao hứng… hoàng đệ cũng muốn giúp vui cho hoànghuynh bằng một trò hề. Không biết

hoàng huynh có vui lòng chấp nhận không?

- Được… – Thoát

Hoan cười sảng khoái – Mấy khihoàng đệ có hứng như thế. Người đâu… rượu… mang rượu ra đây. Chúng ta sẽ chúcmừng Thất vương gia làm hề vậy…

A Khắc Nhĩ mỉm cười. Hắn không phải là kẻ khátmáu. Nhưng ngay từ lúc bước chân vào vùng đất này, hắn đã nhận ra một điều: DânĐại Việt nhỏ bé,

song lại có cái gan lớn tày trời. Ngàn tên quân đã ngã xuốngdưới ngọn

giáo của hắn, chưa ai run sợ, van xin hắn một lời tha mạng. Hắn nhìnthấy trên nhiều tên trong bọn chúng có hàng chữ đỏ. Trong một cuộc chiến,

tinhthần rất là quan trọng. Nó có thể khiến một tên binh sĩ bị thương

nặng gắnggượng giết chết tên địch cuối cùng. Đối phó với bọn cứng đầu

này, cách tốt nhấtchính là đánh vào tâm bọn chúng.

- Hoàng huynh quá lời… Hoàng đệ chỉ có vài trò lẻgiúp vui, sợ hoàng huynh chê cười đó chứ.

Hắn vẫy tay ra hiệu. Binh lính dẫn theo một vàingười. Vừa thấy bọn hắn đã vội vàng sụp lạy:

- Đại Nguyên quốc vạn tuế… Hoàng tử Đại Nguyênvạn tuế… Đại nhân vạn tuế…

- Ngươi là…

Hải San thất sắc nhận ra kẻ đó:

- Xã quan…

- À… Thì ra đây là xã quan của nàng à? – A KhắcNhĩ nhếch môi – Khi ta

tiến vào làng, hắn là người đầu tiên chỉ đường cho tatiến tới những nơi

có bọn thanh niên đang ẩn nấp. Hắn còn chỉ rõ từng ngócngách đường nên

Động Bản mới lọt vào tay ta nhanh chóng như thế. Nàng thấy hắngiỏi vậy…

chúng ta phải thưởng cho hắn gì đây?

- Ngươi…

- Ngươi là…

- Đỗ Thiện Tâm… Tiện dân là Đỗ Thiện Tâm…

- Tốt lắm! Chắc trong thời gian làm xã quan cómột số tên đắc