
hi ăn cái gì không cần nghĩ lung tung……” Anh còn muốn dặn
dò thêm vài câu, nhưng vừa thấy cô phẫn nộ im lặng cúi đầu không nói,
trong lòng tự dưng trừu nhanh, lập tức dừng lại không nói.
“Đường tiên sinh, cậu đừng mắng tiểu thư, cô ấy cũng không phải cố
ý, hơn nữa bị phỏng đã muốn rất đau……” Trần tẩu vội vàng thay Húc Hòa
nói chuyện.
Anh ninh mi, không hề nhiều lời, xoay người đi hướng phòng khách, cầm lấy áo khoác cùng chìa khóa xe cái.“Cậu muốn ra ngoài sao?” Trần tẩu hỏi.
“Ân, tôi phải đến sân bay……” Nói xong, anh nhìn Đồng Húc Hòa, dặn
dò:“Ăn xong bữa sáng liền chuẩn bị một chút, chờ Giang thư ký tới đón em đến trường học, biết không?”
Đồng Húc Hòa thấp đầu nhẹ nhàng gật một chút.
Anh hướng cửa lớn đi từng bước, dừng lại, quay đầu lại nói:“Còn có,
buổi chiều sau khi tan học ở cổng trường chờ Giang thư ký, đừng đi lung
tung.”
Cô lại gật đầu một cái.
Anh lại từng bước đi tới phía trước, lại dừng lại, lại nói:“Mang
theo di động mang theo, có việc gì gấp cần nói, liền gọi điện thoại cho
tôi.”
Lúc này cô không hề động đậy gì, chính là lẳng lặng ngồi tại chỗ, không nhìn anh.
“Có nghe hay không?” Anh giương giọng.
Trần tẩu nhìn anh luôn mãi dặn dò, làm như lo lắng, vì thế nói:“Cậu
đi công việc đi, tiểu thư cũng không phải đứa trẻ ba tuổi, không có việc gì đâu.”
Không phải đứa trẻ ba tuổi? Có khi anh lại cảm thấy cô mới ba tuổi,
luôn cần người quan tâm. Anh ở trong lòng nói thầm, mở cửa rời đi.
Cửa lớn mở ra, Đồng Húc Hòa mới chậm rãi ngẩng đầu, nhìn phòng khách trống rỗng, trên khuôn mặt nhỏ nhắn có một chút cô đơn.
“Ai, tiểu thư, tiên sinh là rất quan tâm cô mới có thể trách nhiệm
như vậy, cô đừng hướng trong lòng phóng a!” Trần tẩu vừa thu thập bàn ăn vừa nói.
“Tôi biết.” Đường Tắc An là quan tâm cô, nhưng…… Hẳn chính là một
loại nghĩa vụ đi? Tựa như anh nói, anh là bởi vì thiếu nợ cô, mới có thể đối với cô tốt, loại quan tâm này, sẽ không là phát ra từ trong nội
tâm, mà là bất đắc dĩ……
Nghĩ như vậy, cảm xúc cuả cô liền càng hạ, có người là vì bất đắc dĩ mới đúng đối tốt, ân tình này, nghĩ đến liền đặc biệt trầm trọng mà tàn nhẫn.
Anh rốt cuộc thiếu cô cái gì? Là cái gì……
“Nhưng thật ra, tôi không nghĩ tới Đường tiên sinh có bạn gái đâu!
Cũng không thấy báo chí hay tạp chí nào nói quá, sẽ là cái dạng gì nữ
nhân đâu? Làm cho Đường tiên sinh như vậy vội vàng còn đặc biệt đi một
chuyến đến sân bay……” Trần tẩu bỗng nhiên lẩm bẩm.
Lòng của cô giống bị cái gì chích một chút, không muốn nghe, thấp giọng nói:“Tôi đi sửa soạn lại túi sách.”
“Nga, tốt tốt, nhanh đi chuẩn bị, Giang thư ký hẳn là nhanh đến.” Trần tẩu cười nói.
Kéo thân mình chậm chạp hướng phòng đi, cô không quá lý giải được
chính mình lúc này buồn bực, là vì không muốn đến trường học, hay là bởi vì Đường Tắc An, vẫn là bởi vì…… Anh cái kia bạn gái……
“Tôi thực không hiểu tổng giám đốc suy nghĩ cái gì……”
“Anh ấy làm sao có thể nghĩ đến đi thu dưỡng cô đâu? Thậm chí còn
đem cô cùng anh ấy ở cùng một chỗ, thật sự là rất khoa trương.”
“Chuyện này nếu truyền ra ngoài? Anh ấy tốt xấu cũng là nhân vật của công chúng, tôi mỗi ngày đều lo lắng đề phòng, chỉ sợ bị một số phóng
viên nhàm chán đến chụm trộm, nếu sự tình bị lộ ra, anh ấy hướng chủ
tịch giải thích như thế nào, lại như thế nào hướng Lí Thụy Vân tiểu thư
giải thích?”
“Ba tháng này là bởi vì cô đều trốn ở trong phòng, rất ít khi ra
ngoài, hơn nữa ra vào nơi này quản chế rất nghiêm khắc, mới có thể bình
yên vô sự, khả hiện tại anh ấy lại muốn cô đi đến trường…… Thật sự là
điên rồi, anh ấy rốt cuộc có biết hay không chính anh ấy đang làm cái
gì?”
“Cho dù là làm việc thiện, cũng không tất yếu làm được loại tình
trạng này đi? Nhiều lắm là quyên tiền không phải tốt lắm? Làm sao đem
chính mình thành mệt mỏi như vậy? Cô nhất định không biết anh vì cô đã
bỏ qua bao nhiêu sự kiện?[ý nói bỏ qua công việc'> Cô đi phẫu thuật anh ấy còn xin phép riêng đi chiếu cố cô, ngay cả một số
hội nghị quan trọng cũng hoãn lại hoặc hủy bỏ…… Thật sự là đủ, cô rốt
cuộc là loại người nào thế nào? Anh ấy vì sao như thế coi trọng cô?” [thắc mắc đúng vấn đề '>
“Về sau cô cũng nên cẩn thận, tổng giám đốc vì cô trả giá nhiều như
vậy, cô không thể báo đáp còn chưa tính, nhưng đừng làm ra cái gì ảnh
hưởng anh ấy, biết không? Đừng tưởng rằng anh ấy đối với cô tốt là tiến
thêm một thước,[ý là được một bước lại tiến một thước a'> cũng đừng hiểu sai, anh ấy nhưng là đã có bạn gái, hơn nữa cùng Lí Thụy Vân tiểu thư tình cảm rất thâm hậu, nếu không phải Lí tiểu thư đi
Canada du học, anh ấy làm sao có nhiều thời gian như vậy để ý tới cô?” [đáng ghét thế hok biết, có ai nhờ đi khóc thuê đâu chứ >_. Đường Tắc An lại nhìn xuống đồng hồ, có chút đăm chiêu.
Buổi chiều hai giờ, hiện tại nên là đi đến trường học học chương
trình buổi chiều đi? Cô không biết đi học như thế nào? Có ăn cơm thật
tốt sao? Có thể hay không thích ứng? Cùng bạn học ở chung như thế nào?
Trên tay bị phỏng không có việc gì đi……
“Anh là làm sao vậy? Tắc An. Từ lúc đón em lên xe đến bây giờ, anh
đã nhìn đồng hồ lần