
Nếu không có gặp ngươi, ta sẽ ở nơi nào?
Ngày qua thì thế nào, cuộc sống có quý trọng hay không ?
Về sau, ta thường suy nghĩ những vấn đề như vậy, một đường đi tới, có thể
nói là khổ, nhưng lúc đó nếm thử lại là ngọt ngào, cũng có thể là ta ảo
giác, như thế, ngươi nói đi ?
Học kỳ mới tượng trưng cho sự bắt đầu mới. Tuy trường đại học cũng không có quy đinh cứng nhắc bắt mặc đồng phục, bất quá, Hứa Thiên Ái vẫn cực kì
“kiên trì” mặc đồng phục. Nhớ ngày đó, vì bộ đồ làm cho người người hâm
mộ này, vì có thể thi được vào trường đại học G người người ca ngợi, đêm nào nàng cũng thức trắng đọc sách, noi theo tinh thần treo đèn đánh
đêm, lấy mắt gấu mèo làm vinh dự, học bổ túc lại càng không thể thiếu,
mới có được thời khắc vinh quang như ngày hôm nay – - bất quá, cũng bởi
vậy mà… Béo tám cân
Hứa Thiên Ái nghĩ đến đó liền tức giận, người khác thi vào trường cao đẳng, cho dù không gầy sụt 18 cân, cũng không cần phải béo đến mức đó, mà
nàng thì lại trái ngược. Nhưng cũng không thể trách nàng, dù sao buổi
tối thức khuya học bài, dù sao bánh quy cũng đặt trên bàn chờ dạ dày của nàng tiêu diệt, nếu không, nàng còn chưa thi xong đã chết đói rồi
Cứ như vậy, ba tháng đi xuống, thân cao 1m58 cũng không cao hơn, nhưng thể trọng 46kg lại biến thành 50kg. Thật sự là chuyện tốt lần không ra,
chuyện xấu cứ tới ùn ùn.
Bất quá… Tốt xấu cũng vì đồng phục này, vì ngôi trường mà người người tranh giành đến rách da đầu này – - đại học G. Thiết bị đầy đủ hết, giáo sư
đều là những người quyền uy trong giới thì không nói, chỉ cần nhìn những người đã tốt nghiệp, được rất nhiều công ty lớn tranh đoạt, lại còn rất nhiều thương nhân, cán bộ cho con mình đến đây học, cho thấy đại học G
quả thật là trường học quý tộc, vì vây mà học phí có phần thái quá,
nhưng đa số học sinh đều không ngại điều này.
Oh! My ! God! Ta tới rồi! Hứa Thiên Ái cẩn thận nâng chân phải lên, trịnh
trọng bước vào trường học. Ngôi trường cao lớn, thư viện thậm chí còn
lớn hơn cả thư viện quốc gia, thiết bị hoàn thiện , sân vận động… A…!
Còn có kí túc xá xa hoa dành cho sinh viên – - tuy nàng không phải là
học sinh ở kí túc xá. Xem đi ! Nàng cố gắng thi vào ngôi trường này đúng là sự lựa chọn đúng đắn !
Đúng rồi, còn có xã đoàn ở đại học G, xã đoàn nhiều đến nỗi có thể nói là
đứng đầu cả nước. Xã đoàn đối với sinh viên đại học mà nói, quả thật là
một vở nhạc kịch. Sáng sớm, một đám xã đoàn đứng xếp hàng trong trường,
nơi nơi dán các giới thiệu vắn tắt về xã đoàn, mỗi người phụ trách trước một quầy hàng đều cố sức vẩy nước miếng nói phúc lợi cùng ưu đãi cho
sinh viên, hấp dẫn những sinh viên mới tham gia vào xã đoàn (câu lạc bộ) với bọn họ
Hứa Thiên Ái tuỳ tiện đi qua đi lại trước vài quầy hàng, lật xem giới thiệu vắn tắt của các xã đoàn . Vào đại học, có phải nàng cũng nên gia nhập
xã đoàn hay không ? Dù sao nàng cũng chỉ cần tham gia vào một sinh hoạt
của quần thể, tránh cho mình bị trúng cái tên bà nấu cơm là được. Ở nhà
đã không được hưởng thụ thanh xuân, ít nhất ở trường cũng phải bù đắp
lại. Chỉ là, nên gia nhập xã đoàn nào đây ?
“Ngươi muốn làm phong phú hơn cuộc sống đại học của ngươi không?” Một thanh âm vang lên trên đỉnh đầu nàng
Cái gì ? Có ý tứ gì? Là ai đang nói chuyện với nàng ? Hứa Thiên Ái khó hiểu ngẩng đầu. Thật cao … Nữ nhân, nàng 1m58 mới chỉ đến cằm nàng ta, có lẽ là tứ 1m75 trở lên đi
“Ngươi nói với ta … Ngươi… Thật cao .” Hứa Thiên Ái lúng ta lúng túng nói. Tuy nàng luôn hy vọng mình cao hơn một chút, nhưng mà, có lẽ 1m58 cũng tốt
rồi
“Ách, cũng không cao lắm, ‘Chỉ có’ 178cm ‘Mà thôi’.” Lăng Hảo Hảo đặc biệt
cường điệu, thật sự nàng không cao lắm, mới 178cm mà thôi, chẳng qua là
nàng đứng bên cạnh những nữ sinh không cao bằng mà thôi.
178cm! Không cao lắm? Vậy nàng có thể gọi là người lùn nhỏ rồi
“Còn nữa, ngươi có muốn gia nhập xã đoàn không ? Nếu muốn, xin gia nhập vào
“Đại Nhãn Tình” của chúng ta, châm ngôn của chúng ta là: gạt bỏ khó
khăn, thu thập hết các tin tức trong trường, cho dù là quan hệ bất
chính, truyền văn, gièm pha hay là không nên biết, mới nhất ở tại “Đại
Nhãn Tình.” Lăng Hảo Hảo hào khí phát biểu “diễn thuyết” của xã đoàn
mình.
“Xã tin tức? Ta thấy … Hình như không thích hợp với ta lắm.” Đừng nói giỡn, cho dù thế nào nàng cũng không chạy đi thu thập tin tức . Nếu phải gia
nhập xã tin tức, thà cho nàng vào xã làm ruộng còn sướng hơn
“Sao mà không thích hợp a, ngươi xem lại mình đi, khuôn mặt tròn tròn cùng
đuôi tóc cột ra sau như đuôi của con chó nhỏ, vừa thấy đã làm người ta
thấy dễ thân, quả thực là nhân tài thích hợp nhất.” Lăng Hảo Hảo a dua
nói, lúc này, cho dù chết nàng cũng bắt nó sống. Người nào dám nói nhân
tài của xã tin tức không tốt, xã viên cộng thêm xã trưởng cộng lại cũng
chưa bằng 10 ngón tay, đoàn thật sự đang gặp nguy hiểm. Mà mấy “nhân
tài” chưa được 10 ngón tay kia, gần đây càng ngày càng lười nhác, nghỉ
hè một cái liền ngang nhiên không giao ra tin tức gì, làm xã trưởng như
nàng phải tự thân vận động, tuyển nhận xã viên.
“Học tỷ – -” không b