watch sexy videos at nza-vids!
Chỉ "sex" Không "yêu"

Chỉ "sex" Không "yêu"

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 3214153

Bình chọn: 10.00/10/1415 lượt.

n cũng không

hỏi nhiều nữa, lúc này Tả Á mới an tâm.

Ông trời quả nhiên giúp đỡ cô, lúc ăn cơm tối, Kiều Trạch lại đột nhiên về

nhà. Nhưng không thể ngờ tới được là anh lại dẫn theo một phụ nữ xinh

đẹp, mái tóc dài như rong biển, gương mặt rạng rỡ rung động lòng người,

nụ cười xán lạn, vóc người cao gầy, đi sau phía sau lưng Kiều Trạch

khiến cho người khác cảm thấy cô như một chú chim nhỏ đang nép mình vào

anh.

“Anh Kiều, chị dâu!”

“Tình Văn đấy à, lâu không gặp, em xinh đẹp ra đấy.” Kiều Vân đang ngồi ở

trên ghế sofa cùng Điền Văn Lệ xem một bộ phim thần tượng Hàn Quốc, mặc

dù ông xem không hiểu gì, nhưng vì Điền Văn Lệ, ông đành cố nhịn, làm ra vẻ hết sức chăm chú.

Tình Văn mỉm cười nói: “Anh Kiều, chị dâu, lâu như vậy mới đến thăm hai người, hai người không trách em chứ.”

“Nhớ tới ông già này là tốt rồi, mau ngồi đi.”

Điền Văn Lệ có chút trách móc nói: “Con bé này, tới cũng không nói một tiếng để chị chuẩn bị thêm vài món ngon, thết đãi em chu đáo.”

“Chị dâu, chị khách khí quá. Em đến đột ngột thế này đã quấy rối gia đình

rồi.” Văn Văn cười cười xin lỗi, quay đầu đúng lúc thấy Tả Á từ trong

phòng ngủ đi ra, cô sửng sốt mấy giây, “Ơ…..Cô…..Xin chào, không ngờ lại gặp cô ở đây.”

Tả Á cũng ngây người mấy giây, cô gái này nhìn rất quen, nghĩ kĩ lại,

không phải là cô thư ký xinh đẹp của Kiều Trạch đây ư? Tầm mắt của cô

không tự chủ được mà chuyển sang Kiều Trạch, chỉ thấy anh lạnh lùng nhìn lại cô, Tả Á vội vàng tránh tầm mắt.

Sao không khí lại đột nhiên trở nên lúng túng thế này?

Điền Văn Lệ cười giới thiệu: “Mọi người đến chào hỏi đi, đây là Tả Á, con

gái của chị. Còn Văn Văn là thư kí đắc lực của Kiều Trạch, là người rất

tài giỏi.”

Tả Á và Tình Văn lễ phép chào hỏi lẫn nhau.

“Đúng rồi, ăn cơm thôi, mọi người đi rửa tay ăn cơm trước đã.” Tả Á cười nói

xong liền đi vào trong bếp, giúp thím Tường bưng đồ ăn ra ngoài.

Bữa cơm tối nay có thêm Văn Văn, Tả Á ngồi cạnh mẹ, còn Văn Văn thì ngồi kế bên Kiều Trạch. Kiều Trạch trước sau vẫn im lặng, Văn Văn lại rất hoạt

bát cởi mở, thỉnh thoảng còn cười nói với Kiều Vân và Điền Văn Lệ, bộ

dạng nhỏ bé yếu ớt, không giống kiểu phụ nữ lão luyện trên thương trường chút nào.

Tả Á từng gặp Tình Văn hai lần, nhưng cô cũng chỉ coi Văn Văn là thư kí

của Kiều Trạch mà thôi. Nhưng nãy giờ quan sát cô ta, cô lại cảm thấy cô ta không đơn giản như thế. Tả Á luôn cảm thấy lúc Tình Văn nhìn cô

cười, ánh mắt cô ta lạnh lùng, khiêu khích, thậm chí mang theo một chút

đắc ý, còn khi nhìn Kiều Trạch, ánh mắt của cô ta lại rất dịu dàng,

giống như Kiều Trạch là cả thế giới của cô ta vậy.

Tả Á đột nhiên nhận ra, người phụ nữ xinh đẹp trước mắt này cô đã gặp từ

rất lâu rồi. Nhiều năm về trước, cô và Chung Dương cùng hội bạn bè tụ

hội tại khách sạn, đã nhìn Kiều Trạch, còn có một cô gái xinh đẹp đi bên cạnh anh nữa, lúc ấy cô cảm thấy cô gái kia đẹp đến chói mắt, rất xứng

đôi với Kiều Trạch.

Cô vẫn còn nhớ rõ lúc ấy cô đã gọi Kiều Trạch lại chào hỏi, Kiều Trạch lại quay đầu nhìn cô bằng ánh mắt lạnh lẽo, thái độ lạnh lùng khi ấy của

anh đến bây giờ cô vẫn còn nhớ rõ ràng. Thảo nào cô luôn cảm thấy người

phụ nữ có mái tóc như tảo biển này nhìn rất quen, thì ra cô ta chính là

cô gái đi cùng Kiều Trạch năm ấy. Không biết vì sao sao giờ khắc này cô

đột nhiên nhớ ra cô ta, có lẽ là bởi vì ánh mắt Tình Văn nhìn cô, nhìn

Kiều Trạch giống năm đó như đúc.

Bữa cơm hôm nay có lẽ do quá mải suy nghĩ nên Tả Á không cảm nhận được mùi

vị gì. Ăn cơm xong, mọi người lại tán gẫu một lát, dĩ nhiên Kiều Trạch

không tham gia cũng không có hứng thú nói chuyện phiếm, anh về phòng ngủ xem tài liệu, hoặc làm việc của mình.

Thời gian cũng không còn sớm, Tình Văn cũng phải về rồi, cô nhìn quanh tìm

bóng dáng Kiều Trạch. Kiều Vân cười cười đi gọi Kiều Trạch đã thấy anh

nghiêng người trên ghế sofa mà ngủ thiếp đi. Thằng bé gầy và đen đi, nó

quá mệt mỏi rồi, làm việc cứ như đang liều mạng vậy, có lẽ nó muốn lao

đầu vào công việc để quên…..Ba Kiều khép cửa phòng Kiều Trạch, quay lại

phòng khách, xin lỗi Tình Văn: “Có lẽ do gần đây Kiều Trạch mệt mỏi quá

nên đã ngủ thiếp đi mất rồi.”

“Không sao đâu ạ! Anh Kiều, chị dâu, hai người cũng đi nghỉ sớm đi ạ, em xin

phép về, có thời gian em sẽ lại đến thăm hai người.”

Kiều Vân nói: “Để anh bảo tài xế đưa em về, tối muộn thế này con gái đi một mình không an toàn.”

“Không cần đâu ạ, xe taxi rất tiện, ra cửa là có rồi, không phiền hai anh chị

nữa. Ngủ ngon!” Tình Văn nói xong liền xoay người đi ra cửa, thay giầy,

đang định rời đi, Kiều Vân lại nói: “Tiểu Á, con đi tiễn Tình Văn đi.”

“A, được ạ!”

Tả Á đưa Tình Văn xuống lầu, đến cửa chung cư bắt xe, Tình Văn đột lại

nhiên nói với Tả Á: “Tôi quen Kiều Trạch từ nhỏ, có lẽ là quen biết anh

ấy sớm hơn cô vài năm, cũng vẫn luôn sùng bái anh.”

“Thật sao?” Tả Á nở nụ cười, không làm sao cảm thấy hứng thú nổi với loại đề tài này.

“Tôi cứ tưởng rằng mình sẽ trở thành cô dâu của anhấy, nhưng không ngờ cô

dâu không phải là tôi. Tôi vẫn sẽ luôn bên cạnh anh ấy chờ đợi, hi vọng