Chiến Lang

Chiến Lang

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324223

Bình chọn: 9.5.00/10/422 lượt.

không nên giúp hắn lau đầu, không nên giúp hắn lau tai. Nếu cô không làm như vậy thì sẽ không không kìm chế được sờ tóc hắn, chạm vào tai hắn, không có ý nghĩ lại cắn hắn một cái.

Cô biết tay cô ngừng trên tóc hắn, trên tai hắn quá lâu, hắn nhất định sẽ cho rằng cô có ý đồ đang dụ dỗ hắn. Cô không có, cô chỉ là. . . . . . chỉ là. . . . . . Chỉ là không kìm chế được.

Ánh trăng lặng lẽ tỏa một tầng sáng mông lung lên người cô.

Mây đen che khuất trăng sáng chẳng biết đã tan hết tự khi nào.

Cô ngẩng đầu, nhìn ánh trăng sáng ngời, nhưng đồng thời cũng giận dỗi nó.

Nếu tuyết rơi thì tốt. Tuyết mà rơi có lẽ hắn sẽ không muốn đi ra ngoài nữa.

Nhưng ánh trăng vẫn trong trẻo như vậy, phủ lên mái ngói một tầng sáng bạc.

Hắn không nhất định sẽ đi tìm người phụ nữ kia, hắn đã vào nhà rồi mà, không phải sao?

Hoặc có thể hắn vào chỉ để nói với cô rằng hắn muốn ra ngoài một lát.

Đứng ở trong sân, tim Tú Dạ như bị bóp nghẹt. Cô biết mình không thể đứng ở đây mãi được, dù thế nào cô cũng phải quay vào đối mặt hắn, cho nên cô thở sâu, bắt buộc mình quay về phòng.

Hắn không còn ngồi ở bên bàn thấp nữa, cô thấy hắn đã trải xong thảm nỉ, hơn nữa đã an vị ở chỗ nằm của hắn.

Trong giây phút đó, không hiểu sao cô bỗng thấy thoải mái trào lên trong lòng, luồn vào trong đầu, khiến thân cô khẽ run.

Hắn không muốn đi, không định đi.

Hoặc, hắn chỉ muốn chờ cô ngủ?

Cô không biết, cô cảm thấy mình sắp điên rồi, cô rất muốn tiến lên kéo cánh tay hắn, lay hắn dậy, hỏi hắn cho rõ ràng.

Nhưng cô không mặt dày đến mức ấy.

Cô dựa vào cái gì quản hắn thông đồng với ai? Dựa vào cái gì quản hắn hôn ai? Muốn trèo qua cửa sổ ai? Lên giường của ai?

Cô chẳng là gì của hắn cả, cô lại càng không phải thê tử kết tóc của hắn.

Tú Dạ tiến lên, thổi tắt nến, sau đó nằm lên giường đất, xoay người đưa lưng về phía hắn, kéo thảm lông đắp đến tận tai.

Nếu hắn muốn đi, cô thà rằng không đối mặt với hắn, không nghe thấy hắn.

Đêm dần sâu.

Cô bắt buộc mình phải ngủ, nhưng không tài nào ngủ được, trước mắt cứ hiện lên hình ảnh người phụ nữ đè hắn lên tường, hôn hắn, cái tay nhỏ nhắn kia vuốt ve ngực hắn, khi chuyển xuống dưới hai chân hắn khiến mắt hắn tối sầm lại. Cô bịt tai, lại vẫn có thể nghe thấy tiếng thở nặng nề cùng lời mời kích thích của cô gái dị tộc kia. Cô từ từ nhắm hai mắt, lại vẫn có thể thấy khi người phụ nữ kia áp lại gần, hầu kết trượt lên xuống, bởi vì hưng phấn mà thở dốc.

Cô biết đó là dục vọng.

Cô biết hắn muốn người phụ nữ kia.

Mà đau khổ nhất là cô nhận ra cô muốn mình mới là người nằm trong lòng hắn, ngẩng đầu hôn hắn, khiến hắn không thể kìm chế.

Cô ước sao mình có thể dạn dĩ giống cô gái kia, ước sao mình có cơ thể đầy đặn đẹp đẽ ấy, ước sao mình cũng có thể dễ dàng khơi dậy dục vọng của hắn, khiến hắn dùng đôi bàn tay kia ôm chặt eo cô không buông.

Cô vẫn nằm ở trên giường không nhúc nhích, để thời gian trôi qua. Đêm nay thật dài, giống như vĩnh viễn sẽ không kết thúc.

Ngay khi cô bắt đầu ôm ấp hi vọng, gần như cho rằng hắn sẽ không đi, lại nghe thấy tiếng quần áo ma sát.

Hắn ngồi dậy rồi.

Tú Dạ ngừng thở, nước mắt trào ra, chỉ cảm thấy trái tim như bị người ta bóp nghẹt.

Hắn vẫn muốn đi, đi tìm người phụ nữ kia, hôn đôi môi đỏ mọng của cô ta, để cô ta ôm lấy cổ hắn, vuốt ve lồng ngực hắn. Tiếng động nho nhỏ lại vang lên, rất khẽ, hắn cẩn thận cố không phát ra tiếng động, nhưng vì căn phòng đã cũ nên sàn gỗ cũng không còn chắc chắn. Mỗi bước đi của hắn đều vang lên tiếng kẽo kẹt.

Tim cô đập thình thịch điên cuồng đập vào lồng ngực, mà trước mắt cô tràn ngập hình ảnh hắn và người phụ nữ kia ở trên giường, âu yếm thân thể mềm mại đầy đặn kia, mồ hôi đầm đìa quấn quýt lấy cô ta. Người phụ nữ đáng ghét kia trần trụi bám thân thể cường tráng của hắn, rên rỉ thở gấp.

Không, cô không muốn! Cô không muốn hắn đi, không muốn hắn đi, cô không muốn hắn ở bên người phụ nữ kia, không muốn hắn với bất cứ người phụ nữ nào cả!

Hắn là của cô!

Là của cô!

***

Cô không xuống.

Có lẽ cô không xuống đây là chuyện tốt.

Hắn không cho rằng nếu như cô còn tiếp tục vuốt ve hắn, hắn có thể nhịn không chạm vào cô.

Cô sao có thể giúp hắn lau tóc như thế, vuốt ve tai hắn như thế, cô cho rằng hắn sẽ không rối loạn sao?

Hắn tự nhủ là do cô không hiểu, cô chỉ tưởng rằng mình hiểu mà thôi. Hắn biết cô là tiểu thư khuê các, thiên kim tiểu thư từ phương nam, cô vốn không hiểu đàn ông và phụ nữ ở với nhau sẽ làm cái gì. Cô sẽ không hiểu được chỉ cần đụng chạm như vậy, vuốt ve như khiêu khích như vậy là có thể khiến hắn cứng lên, khiến hắn muốn xoay người đè cô dưới thân mình, bắt buộc cô tiếp nhận hắn.

Chỉ chút đụng chạm ngắn ngủi vô ý, cô đã khiến cho phóng thích áp lực ở nhà tắm lúc trước của hắn hoàn toàn biến thành công cốc.

Cho nên hắn nhân lúc cô đi ra ngoài đã nhanh chóng trải thảm nỉ, nằm xuống, lấy một cái chăn lông cừu che phần đũng quần đang nhô lên.

Sau đó cô đã trở lại, thổi tắt nến.

Hắn chờ cô xuống, chờ cô tới gần, chờ đến bứt rứt, chờ đến kinh hoàng, chờ đến ngẩn ngờ, chờ cô đến phía sau, dựa vào hắn, tra tấn hắn.

Như


XtGem Forum catalog