
̣nh mẽ
như vậy, tiểu thư chắc sẽ không chịu nổi nha...” Thái Cửu híp mắt
nhìn chằm chằm xe ngựa giống như bị rút gân, đáp lời Hàn Thu Tín.
“Trong ngoài xe ngựa bao hai tầng sắt lá, gầm xe
cũng đều làm từ huyền thiết, không hỏng được. Cứ theo tình hình này
mà nhìn, khả năng tiểu thư chịu thiệt thòi còn cao hơn nhiều.” Vương
Chính Nghĩa cũng chen miệng nói.
Một đám người nhanh chóng xúm lại nhìn chằm
chằm xe ngựa, nhẹ giọng âm thầm nghị luận. Có chuyện hay để thảo
luận, lại còn có thể làm lớn một chút, bày ra đánh cuộc một phen.
“Nha . . . . . Tuyết Nhi . . . . . Ân . . . . .Chậm
. . chậm một chút nhi . . . .” Hàn Tuyết sau một hồi cường lực, hoa
huyệt dần co rút lại, khiến Hàn Chiến toàn thân như mất đi cảm giác,
thiếu chút nữa không nhịn được mà phóng thích chính mình, hắn cương
mãnh cấp tốc rút ra tra vào, nhiều lần đều thâm nhập thật sâu.
“Chiến . . . . . Ân . . . . .” Hàn Tuyết cảm thụ
mãnh liệt khoái cảm từ hạ thể dâng lên, càng ngày càng mãnh liệt,
hoàn cảnh chung quanh làm nàng phải cắn chặt một góc chăn, không dám
phát ra tiếng vang quá lớn. Nhưng Hàn Chiến rên rỉ lại lần lượt thiêu
đốt lòng nàng, khiến cho nàng không chỉ thân thể mà tâm cũng tràn
đầy khoái cảm, một loại thoải mái xuất phát từ linh hồn, khắc sâu
tận xương tủy.
“Tuyết Nhi . . . cùng . . . Ta cùng nhau . . . .
nha . . . Ôi . . .” Gầm nhẹ một tiếng, Hàn Chiến đem chính mình nặng
nề vùi sâu trong mềm mại của Hàn Tuyết, đi vào nơi sâu nhất, rung
động đem nồng dịch cùng nhiệt năng nóng bỏng reo rắc trong mình ngọc.
Hàn Chiến ôn nhu kéo xuống góc chăn bị Hàn
Tuyết ngậm ở miệng, nhẹ liếm chút nước mắt tuôn ra lúc kích tình
nơi khóe mắt nàng. Một tay đem Hàn Tuyết ôm vào trong ngực, nhè nhẹ
vỗ về thân thể vẫn còn khẽ run rẩy, một tay vận nội lực ôn nhu vuốt
hai bên bắp đùi nàng. Lấy lực đạo va chạm lúc kích tình củng hắn
mà nói, hẳn là hai bên chân ngọc đều thâm tím mà.
“Có khỏe không?”
“Chân đau quá, không cử động được, ta sợ là
không thể đi gặp hoàng đế ca ca được rồi...” Hàn Tuyết thở nhẹ vùi
mặt vào hõm cổ Hàn Chiến xin lỗi.
“Nơi đó . . . ướt dính thực khó chịu.” Hàn
Chiến nghe vậy khẽ cười, lập tức bị tiểu đà điểu chôn trong ngực
nhẹ đấm một cái. “Nàng nằm nghỉ ngơi một chút, ta sẽ xử lý.” Hắn
đỡ Hàn Tuyết nằm xuống giường xong, ngón tay vô tình chạm phải chỗ
xương cùng của nàng một chút, khiến Hàn Tuyết lại một lần nữa kinh
ngạc thở gấp. “Ha ha, nhạy cảm như vậy?”
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Hàn Tuyết đỏ hồng dữ
dội, xấu hổ nói: “Không cho phép cười, cười nữa ta sẽ không thèm để
ý ngươi.”
“Được, được, được, không cười, không cười.” Hàn
Chiến vội vàng đáp lời nhưng nụ cười ở khóe miệng làm thế nào
cũng không thu lại được. Hắn lấy từ trong một hốc tối của xe ngựa ra
khăn cùng nước, thấm chút nước ẩm khăn nhẹ nhang giúp Hàn Tuyết lau
sạch sẽ, đồng thời cũng tự thu thập xong chính mình. Hàn Chiến từ
dưới tấm chăn bao quanh Hàn Tuyết lôi ra một bọc quần áo, khai mở rồi
lấy quần áo trong đó giúp Hàn Tuyết nhanh nhẹn mặc vào.
Hàn Tuyết đỏ mặt mặc cho Hàn Chiến thi triển,
nàng hiện tại toàn thân đều bủn rủn, ngay cả khí lực để giơ tay lên
cũng không có, quả thật không có biện pháp nào tự mình thay quần
áo.
Hàn
Chiến sửa sang lại quần áo của chính mình, đem Hàn Tuyết kéo vào trong ngực,
hôn một cái lên gương mặt nhỏ nhắn vẫn còn đỏ hồng của nàng: " Vẫn cho ta
ôm nàng sao?"
"Không còn khí lực." Hàn Tuyết mảnh mai dựa vào trong lồng ngực
hắn. Chim nhỏ yêu kiều nép vào người làm cho tâm Hàn Chiến dâng lên một cỗ ấm
áp, không nhịn được đối với nàng trìu mến hôn rồi lại hôn.
Đỡ lấy lưng ngọc của nàng, Hàn Chiến trìu mến nói."Nàng trước nhắm mắt nằm
xuống ngủ đã, chỗ hoàng thượng đợi nàng tỉnh ngủ rồi đi."
"Dạ, chàng dẫn ta về Phi Phượng các trước nhé, bảo Tiểu Lăng Tử đến chỗ
hoàng đế ca ca bẩm báo một tiếng, tránh cho hắn chờ." Hàn Tuyết vừa nói
vừa ngáp lấy một cái. Kể từ sau khi cùng Hàn Chiến có quan hệ, nàng giống như
con heo nhỏ lúc nào cũng ngủ "Ai ~~! Người ta một ngày cũng không có thanh
tỉnh được bao lâu đâu." Hàn Tuyết lầm bầm nhắm mắt lại, lời của nàng tựa
như một lời nói oán trách làm cho Hàn Chiến lần nữa cười khẽ một tiếng.
Đem Hàn Tuyết ôm chặt trong ngực, Hàn Chiến mở cửa xe, cũng không quản đám gia
tướng của bọn họ đang đứng xa xa kia, dưới đất cũng có vài người nấp nhô đầu
lên, nóc các tẩm cung một bên cũng có vài tên đang ẩn mình. Hàn Chiến nhanh
chóng khinh công mấy cái lên xuống đi tới tẩm cung của Hàn Tuyết ── Phi Phượng
các, trèo cửa sổ mà vào, đem Hàn Tuyết đặt nhè nhẹ ở