
g siết chặt eo nàng một cái, “Buông ra nha, nếu không chàng muốn ta
tắm thế nào đây?”
Hàn Chiến cười tà cúi đầu ở bên tai nàng thổi một hơi,
“Nàng xác định vẫn còn khí lực để đứng sao?” Nói xong liền nhanh như cắt điểm
một cái lên vĩ huyệt của nàng, Hàn Tuyết kêu khẽ một tiếng, chỉ cảm thấy tiểu
huyệt nóng lên, hoa tâm lại chảy xuống dòng dịch trong suốt điểm chút màu
trắng.
Hàn Tuyết khó hiểu nhìn hỗn hợp nước dịch, ngầng đầu
nhìn Hàn Chiến bằng bộ mặt nghi vấn: “Sao lại như vậy?” Lúc trước không phải đã
chảy ra rất nhiều rồi sao, vì cái gì bây giờ hắn điểm vĩ huyệt mình lại vẫn còn
nhiều dịch như vậy chảy xuống?
“Đây là hài tử của chúng ta, nếu không làm như vậy,
ngày mai nơi này sẽ mang thai con chúng ta.” Hàn Chiến nhấc tay, ở trên bụng
Hàn Tuyết khẽ xoa, ngón tay vươn xuống phía dưới thăm dò giữa hai chân hàn
Tuyết, nghiêm túc rửa sạch tiểu huyệt của nàng. Bây giờ thời cuộc vẫn chưa ổn
định, lúc này mang thai một tân sinh mệnh, sợ chỉ mang tới cho Hàn Tuyết những
nguy hiểm ngoài dự tính. Đây là chuyện mà hắn tuyệt đối không cho phép phát
sinh.
“Hàn Chiến?!” Hàn Tuyết mang áy náy duỗi tay ôm cổ
hắn, nếu không phải vì thân phận nàng đặc thù, hắn cũng sẽ không cần phải tự
tay diệt trừ cơ hội để nàng mang thai hài tử trong bụng của hai
người.
Hàn Chiến thấu hiểu cười, đem trán mình đỡ lấy trán Hàn Tuyết,
ôn nhu nói: “Bây giờ vẫn chưa phải lúc, một là, nàng còn quá nhỏ, hai là thời
cuộc lúc này không thích hợp mang thai, ba là, hài tử chúng ta phải để cha mẹ
thành thân xong mang thai mới được a, nếu không đối với danh dự của nàng sẽ có
tổn hại.” Dù sao cũng phải cho người trong thiên hạ một câu trả lời thỏa đáng,
không thể để cho khắp thiên hạ chứng kiến Hộ Quốc công chúa chưa thành thân mà
đã có con.
Hàn Tuyết cảm động dán sát lấy mặt hắn cọ cọ: “Ngày
mai ta liền bẩm báo hoàng đế ca ca chuyện hai ta, trước cứ định ngày kết hôn,
chàng xem có được không?”
“Được.” Hàn Chiến ôm Hàn Tuyết thật chặt, trong lòng
nhu tình tỏa ra tứ phía. Chỉ cần có thể vĩnh viễn ôm nàng trong ngực như vậy,
chỉ cần nàng bình an vô sự, một chút trả giá nho nhỏ này nào
có là gì.
Sự thực chứng minh, dù cho Hàn Chiến không gây sức ép
với nàng nữa, Hàn Tuyết cũng không cản nổi thời gian tới lúc thiết
kiết Hoàng Phủ Hạo Thiên. Sau khi vị hoàng đế trẻ tuổi này
chờ lâu khoảng nửa canh giờ, vừa nhìn thấy bóng dáng hai người đã không khỏi
nghiền ngẫm nhíu mày.
“Cuối cùng cũng hoàn thành?” Hoang Phủ Hạo Thiên cười
liếc mắt nhìn Hàn Tuyết vẫn đang ngủ say trong
lòng Hàn Chiến, lộ một bản mặt như đưa đám hỏi hắn. Nam nhân này thật quá hung
hãn, chỉ trừ đối với Hàn Tuyết còn ngày thường, đối diện với ai mà không tỏa ra
một thân sát khí? Cũng chỉ có Tiểu Tuyết Nhi là bị hắn lừa gạt.
“Gần đây mỹ nhân cũng không tệ, không phải cũng rất
sảng khoái sao?” Hàn Chiến giật giật khóe miệng, không khách khí đáp lễ.
“Đã thấy?” Hoàng Phủ Hạo Thiên nhướng mi, “Không sai,
ngươi có cần thử một chút không?”
“Cùng nữ nhân như chó cái, cũng chỉ xứng ngươi, ta có
Tuyết Nhi là đủ rồi.” Hàn Chiến ác độc đem lời nói ném về phía mặt Hoàng Phủ
Hạo Thiên, thản nhiên ôm Hàn Tuyết nhẹ nhàng ngồi xuống trên một long ỷ khác,
không chút mảy may để ý gương mặt đã tối sầm một nửa của hoàng đế.
“Ngươi mắng ai là chó?” Hoàng Phủ Hạo Thiên hung hăng
trừng mắt Hàn Chiến đang nhàn nhã.
“Ta là nói nữ nhân của ngươi quá lẳng lơ, không thích
hợp với ta, ngươi tự mình nghĩ đi, ta
cũng không có biện pháp.” Hàn Chiến không lưu tâm, cười cười, tuyệt không sợ
chọc giận hoàng đế sẽ có hậu quả gì. Đầu tiên đừng nói đến quan hệ hiện tại của
hắn cùng Hàn Tuyết, Hoàng Phủ Hạo Thiên sẽ không dám động, chỉ nói tới hai
người có hơn mười năm giao tình, hắn sẽ không dám làm gì Hàn Chiến.
“Hừ! Cũng chỉ có Tuyết Nhi là bị ngươi lừa gạt.” Nam
nhân này dưới lớp mặt nạ lãnh khốc chính là một lão hồ ly giấu đầu giấu đuôi,
công lực đã cao đến mức mà người bên cạnh bị hắn âm thầm gây áp lực cũng phải
quỳ bái trình độ của hắn.
“Ta chỉ lừa nàng là đủ rồi.” Hàn Chiến ôn nhu vuốt
nhẹ gương mặt đang say giấc nồng của
Hàn Tuyết, ngẩng đầu nhìn Hoàng Phủ Hạo Thiên thì mặt mũi lại
lạnh băng, “Nàng trên đường bị người ta mai phục, thiếu chút nữ bị
ám hại.”
Hoàng Phủ Hạo Thiên mày kiếm nhíu lại: “Người
phương nào gây nên?”
“Kim Sa Hiền vương Nhị thế tử.”
Hoàng Phủ Hạo Thiên vội hỏi: “Người sao rồi?”
Chẳng lẽ không bị Hàn Chiến làm thịt chứ? Muốn hạ thủ Hàn Tuyết,
còn không bị Hàn Chiến chặt thành trăm mảnh à?
“Kết Hương trấn, người đã bị phế.” Trừng phạt
như vậy coi như vẫn còn tiện nghi cho hắn.
“Ngươi chịu bỏ qua cho hắn?” Hoàng Phủ Hạo Thiên
ngạc nhiên hỏi, tuyệt không lo lắng chút nào chuyện hoàng tộc nước
ngoài ở bổn quốc gặp chuyện không may sẽ dẫn đến bao nhiêu phong ba.
“Khi đó không rảnh làm.” Lúc ấy đang ôm mỹ nhân
trong tay, tiêu dao vui vẻ, không c