Chiêu Quân Săn Chồng

Chiêu Quân Săn Chồng

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322884

Bình chọn: 7.00/10/288 lượt.

ện Đàm gia, đem Đàm Tam cô nương đưa

tới Bích Liễu sơn trang.

Hai người chột dạ gục đầu xuống, chấp nhận.

"Cho nên hết thảy đều do các ngươi thiết kế." Doãn Thức Câu thở dài. "Ta

đoán, các ngươi vốn là tính chính mình nhúng tay chuyện Đàm gia, dẫn Đàm cô nương tới đây, nhưng phát hiện chuyện lớn như vậy không có khả năng

giấu diếm được ta, cho nên gạt ta là Thức Kiêu thích Đàm Tam cô nương,

để cho ta tự mình ra tay. Ta nói đúng không?"

"Vâng." Doãn Thức

Hoa cũng thở dài. Hắn đã sớm biết, chỉ cần đại ca bắt đến một chút đầu

mối, liền nhất định sẽ cẩn thận thăm dò, toàn bộ hiểu rõ, ôi!

"Cho nên, hết thảy đều là . . . vì ta." Hai người đệ đệ này . . .

"Nếu không phải vì đại ca, ta làm sao có thể ủy khuất mình nói cái gì thích

người kia a!" Doãn Thức Kiêu giễu cợt nói, cũng không giấu diếm nữa.

"Nàng tốt lắm, hơn nữa sau này nàng chính là đại tẩu của các ngươi, đừng dùng từ “người kia” xưng hô nàng." Doãn Thức Câu nhẹ giọng nhưng nghiêm túc

nhắc nhở.

Doãn Thức Kiêu cứng lại, sờ sờ cái mũi."Được rồi! Đã biết."

"Đại ca, ngươi không giận chúng ta sao?" Doãn Thức Hoa hỏi.

"Các ngươi hao hết tâm tư cho ta như vậy, ta sao có thể giận các ngươi?" Hắn đối với bọn họ lộ ra một cái mỉm cười ôn hòa.

Thấy đại ca thật tình tươi cười, mũi hai người đồng thời hơi chua.

"Đại ca, ngươi . . . Thật sự thực yêu thích Đàm cô nương, đúng không?" Doãn Thức Hoa khàn giọng hỏi.

Trên mặt hiện lên một tia không được tự nhiên, nhưng Doãn Thức Câu vẫn gật đầu.

"Ta thực yêu thích nàng, chẳng qua . . ." Vỗ về chân, ánh mắt hắn buồn bã. "Không xứng với nàng."

"Không có chuyện đó!" Doãn Thức Kiêu lập tức hô to. "Nếu nàng dám nói đại ca như vậy, ta nhất định . . ."

"Thức Kiêu, Đàm cô nương chưa từng ghét bỏ, với việc ta không trọn vẹn như

vậy cũng hoàn toàn không thèm để ý, là chính ta . . . tự thấy xấu hổ."

Ngắt lời Tam đệ uy hiếp, hắn không hy vọng nàng bị hai đệ đệ hiểu lầm.

"Một khi đã như vậy, đại ca nhất định không nên nghĩ quá nhiều, so với điều

kiện bên ngoài, ta cảm thấy Đàm cô nương tựa như rất coi trọng nam tử có tâm hồn bên trong cùng trí thức, nàng đối với hai người chúng ta vạn

người mê nhưng đặc biệt là sắc mặt lại không chút thay đổi, còn nói

chúng ta ếch ngồi đáy giếng, không tri thức kiêm không kiến thức cố tình lại tự cho là đúng . . . Đại ca, ngươi cũng cười hơi quá đáng đi?" Thấy đại ca kiềm mình chịu đựng không cười ra tiếng, Doãn Thức Hoa nhịn

không được kháng nghị.

Doãn Thức Câu ha ha cười nhẹ. Hắn biết bọn đệ đệ bị nói như vậy rất không công bằng, bọn họ không nàng nói sức lực kém như thế, nhưng mà . . . Ông trời, hắn thật sự . . . rất thích nàng!

"Nàng kỳ thật rất ôn nhu ." Cuối cùng sau khi cười đủ, hắn mới lau lau nước mắt nơi khóe mắt bật cười nói.

" Đã lâu chúng ta . . . không thấy đại ca nở nụ cười vui sướng như vậy." Doãn Thức Hoa đột nhiên thấp giọng nói.

"Nếu Đàm cô nương có thể làm cho đại ca vui vẻ như vậy, ta . . . ta cũng sẽ

miễn cưỡng yêu thích nàng!" Cắn chặt răng, Doãn Thức Kiêu ôm nỗi hận hứa hẹn.

"Cám ơn các ngươi." Doãn Thức Câu trong lòng rất cảm động, vươn tay, mỗi một tay cầm một tay đệ đệ.

"Chúng ta bắt đầu chuẩn bị hôn sự được rồi, đại ca có lời nhắn nhủ gì không?"

"Đừng quá mức phô trương, với tình hình Đàm gia trước mắt, Đàm cô nương nói

nàng không hy vọng hôn sự quá mức khoa trương, ta tôn trọng ý tứ của

nàng."

"Đã biết, chúng ta sẽ cố gắng hết sức." Doãn Thức Hoa gật gật đầu."Chúng ta đi ra, đại ca sớm nghỉ ngơi một chút đi!"

"Ừ."

"Giang Dung, chiếu cố trang chủ cho thật tốt." Hắn lại dặn dò.

"Tiểu nhân hiểu." Giang Dung cung kính đáp lại.

Hai huynh đệ bước ra Hạnh viện, đồng thời thở ra.

"May mắn đại ca không nghĩ đến việc chúng ta cũng cùng Đàm cô nương thỏa

thuận điều kiện." Doãn Thức Hoa vuốt một phen mồ hôi lạnh.

"Đúng

a! Làm ta sợ muốn chết." Doãn Thức Kiêu cũng quệt quệt mồ hôi lạnh trên

trán. "Nhưng mà . . . ta lo lắng đại ca sớm hay muộn cũng sẽ nghĩ đến

chuyện này."

Doãn Thức Hoa lắc đầu, vẻ mặt lo lắng. "Ta thấy lo

lắng là, đại ca xem ra là yêu Đàm cô nương rồi, đến lúc thời gian vừa

hết, Đàm cô nương rời đi, đại ca . . . làm sao bây giờ?"

Nghe

vậy, mày Doãn Thức Kiêu cũng nhíu lại. "Thời gian ba năm nói dài cũng

không dài lắm, bảo ngắn cũng không ngắn lắm, có lẽ đến lúc đó, mê luyến

của đại ca đối với Đàm cô nương sẽ thanh tỉnh."

"Mê luyến?" Doãn Thức Hoa nghiêng đầu nhìn hắn."Ngươi cho rằng đại ca đối với Đàm cô nương chỉ là mê luyến thôi sao?"

"Không phải sao? Đại ca thích là mỹ nhân trong bức vẽ kia, nếu không vì Đàm

Chiêu Quân cùng mỹ nhân trong bức vẽ tương tự, làm sao đại ca có thể sẽ

thích loại người như nàng a!"

Doãn Thức Hoa lắc lắc đầu. Kiêu quá ngây thơ rồi, một người trong bức vẽ một người thực tế bên ngoài làm

sao có thể giống nhau? Có lẽ ngay từ đầu là vì bên ngoài tương tự mà

chịu hấp dẫn, nhưng chỉ cần ở chung một chút, rất rõ ràng có thể cảm

nhận được thiên soa địa viễn trong đó, Đàm cô nương sinh động, có thất

tình lục dục, có vui có buồn, hắn biết đại ca thật yêu Đàm cô nương, mà

không phải xem


XtGem Forum catalog