Chờ Một Ngày Nắng

Chờ Một Ngày Nắng

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323424

Bình chọn: 8.5.00/10/342 lượt.



Phương Âu Dương Phong’. Nếu Lý Mạc Sầu lấy một người họ Phi, thế thì sẽ

gọi là’ Phi Lễ, Mạc Sầu (*)“.

(*) Trong tiếng Trung, Lý và Lễ đồng âm. Phi Lể, Mạc Sầu có nghĩa là vô lễ, đừng buồn (ND)

Nhìn dáng vẻ phấn khích của Tiêu Tinh qua gương chiếu hậu, các cơ bắp trên mặt của Thẩm Quân Tắc bắt đầu đông cứng.

Cái gì mà Âu dương Phong? Cái gì mà Đông Phương Bất Bại?Cái

gì mà Phi Lễ, Mạc Sầu? Rất nực cười sao? Không biết cô ta đang cười cài

gì lại còn mở cửa xe tò mò nhìn ra bên ngoài..

Tiểu thơ đài cát? Dịu dàng nết na? Nói chuyện cũng e thẹn đỏ mặt? Ai nói với anh những điều đó!

Thẩm Quân Tắc lái xe, khuôn mặt không chút biểu cảm. Tiêu

Tinh thì rất có tinh thần tự mua vui cho mình. Người bên cạnh không nói

chuyện cô cũng không cảm thấy ngượng ngùng, quay đầu sang tò mò hỏi”" Á

đúng rồi, anh sống ở đây bao nhiêu năm rồi?”.

“Hơn chục năm”

“Lâu vậy sao?”. Tiêu Tinh ngừng một lát,”Vậy anh học bên này suốt à?”

“Ừ”.

“Lần này tôi đến trường đại học S học ngành quản lý thương mại, anh có biết trường đại học này không?”.

“Đại học ngoại thương trực thuộc đại học S?”. Thẩm Quân Tắc

có chút ngạc nhiên,ngừng một lát mới nói,” Tôi tốt nghiệp trường đó”.

“Trùng hợp vậy sao!”.Tiêu Tinh phấn khích ngồi thẳng người,

quay sanh nhin anh,”Nói như vậy anh là tiền bối của tôi rồi, chúng ta

đúng là có duyên”.

“…Ừ”.

Có duyên quá đi chứ!Nếu sớm biết thì đã không nói rồi.

“Đúng rồi, anh nói anh quen Thẩm Quân Tắc, anh ta cũng học ở

đó sao?Hai người cùng khóa, hay là…”. Hy vọng anh ta cũng tốt nghiệp

rồi, đừng có gặp nhau trong trường, trành để cả hai đều thấy khó xử.

“Chúng tôi cùng học ở đại học ngoại thương.Cậu ấy…cũng tốt

nghiệp rồi”. Thẩm Quân Tắc bình tĩnh nói. Dĩ nhiên anh ta và Thẩm Quân

Tắc không thể tách rời, cùng đi học, cùng tốt nghiệp.

“Ồ”. Tiêu Tinh lo lắng hỏi,” Nói như vậy hai người là bạn học bao nhiêu năm, chắc chắn quan hệ giữa hai người rất tốt?”

“Ừ”. Thẩm Quân Tắc gật đầu không chút do dự. Nhảm nhí mình với mình mà quan hệ không tốt thì sẻ bị tâm thần phân liệt.

Dường như Tiêu Tinh có chút buồn phiền, cô nhìn anh ta rồi

chấn chừ nói:” Hôm nay tôi nguyền rủa anh ta nhiều lần như vậy cũng vì

quá tức giận. Đã nói là đến đón nhưng lại không xuất hiện. Quả thực anh

ta không nên như thế, đúng không?”

Nguyền rủa bạn thân nhất của người ta, lại còn bị bắt quả

tang, quả thực là một chuyện rất đáng xấu hổ, huống hồ người này còn có

lòng giúp đỡ mình, nói thế nào cũng nên xoa dịu tình hình.Tiêu Tinh mỉm

cười thành khẩn và nói:”Anh đừng để bụng, tôi chỉ mắng anh ta trút giận

mà thôi. Dù sao thì tôi nguyền rủa người khác, lần nào cũng linh nghiệm

với tôi”.

Nhìn dáng vẻ ướt như chuột lột của Tiêu Tinh, Thẩm Quân Tắc

không kìm được nhếch mép cười, “Tôi sẽ không để bụng, cô nguyền rủa cậu

ta cũng không sai. Nếu có người cho tôi leo cây, tôi cũng sẽ tức giận”

“Thế thì tốt”. Tiêu Tinh vui vẻ tươi cười.

Chiếc xe nhanh chóng lái vào bãi đỗ xe của khách sạn. Thẩm

Quân Tắc đưa ô cho Tiêu Tinh rồi lấy chiếc vali ngoại cỡ sau xe. Tiêu

Tinh đi lên phía trước, định lấy chiếc túi da nhỏ nhưng anh lại đặt tay

lên tay kéo, kéo đi trước

“Cứ để tôi”. Thẩm Quân Tắc khẽ nói.

“Cảm…Cảm ơn”. Thấy anh ta mỗi tay một chiếc vali, nhẹ nhàng

xách vào khách sạn, Tiêu Tinh cảm động đến trợn tròn mắt, vội vàng cầm

chiếc túi đeo bên mình, đi theo anh giống như một nha hoàng.

“Đúng rồi, tiền bối, ở khách sạn này cần những giấy tờ gì? Visa và hộ chiếu của tôi đểu ở trong vali, để tôi tìm…”

“Không cần”. Thẩm Quân Tắc tiếp tục đi về phia trước, không ngoảnh đầu lại mà nói, “Thủ tục tôi làm giúp cô”.

…Đúng là người tốt

“Cảm ơn anh”. Tiêu Tinh sắp cảm động đến rơi nước mắt, không

hề phát hiện Thẩm Quân Tắc đi trước mặt mình đang nở một nụ cười rất

tinh quái.

Hai người cùng đến quầy lễ tân, Thẩm Quân Tắc thành thục lấy

một tấm thẻ đưa cho nhân viên lễ tân. Tấm thẻ ánh vàng lấp lánh, là thẻ

hội viên VIP. Dường như cảm nhận được ánh mắt tò mò của Tiêu Tinh, Thẩm

Quân Tắc không kiềm được quay đầu nhìn cô. Tiêu Tinh nở nụ cười rạng rỡ

với anh.

“Một phòng đôi”. Thẩm Quân Tắc quay đầu đi lạnh lùng nói.

Nụ cười của Tiêu Tinh đông cứng trên khuôn mặt.

Phòng đôi?

Không phải chứ! Trông anh ta rất quân tử, lẽ nào muốn chơi trò “đục nước béo cò”?

Thấy Thẩm Quân Tắc cầm tấm thẻ, quay người đi về phía thang

máy, Tiêu Tinh đứng ngây ở đó, đầu óc quay cuồng mấy vòng mà vẫn chưa

nghĩ ra chiêu thức ứng phó. Đang trong lúc lo lắng thì nghe thấy anh ta

thúc giục: “Đi thôi, đứng ngây ra đó làm gì”.

“Ồ…”

Tiêu Tinh từ từ nhích lên trước, tốc độ còn chậm hơn rùa.

Cuối cùng Thẩm Quân Tắc đã hiểu những suy nghĩ loạn xị trong

đầu cô, không kìm được ý nghĩ kích động muốn cốc vào đầu cô. Anh thấp

giọng nói: “Không có phòng đơn, chỉ có thể dặt phòng đôi. Một mình cô ở

không có vấn đề gì chứ?”.

“Không vấn đề! Không vấn đề!”. Bước chân của Tiêu Tinh lập

tức nhanh hơn hẳn, giống như dầu máy được gắn tên lửa, bay thẳng lên

cao, từ rùa biến thành thỏ, nhanh chóng chạy đến bên cạnh Thẩm Quân Tắc, lại còn nở nụ cười rất th


Old school Swatch Watches