XtGem Forum catalog
Chọc Tới Chủ Tịch Tổng Tài

Chọc Tới Chủ Tịch Tổng Tài

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 326105

Bình chọn: 8.5.00/10/610 lượt.

ời ta không chịu nổi!

Ghế dựa lớn chợt quay lại, Tần Tấn Dương thâm trầm nhìn Quan Nghị, phân

phó nói, “Quy củ cũ! Bao hết khoang hạng nhất của chuyến bay đến Anh

Quốc vào ngày mai!” (AN: Ôi!!!!!! Mình cũng muốn có người bao khoang

hạng nhất cho mình! Ôi, khi nào thì hoàng tử cưỡi Rolls-Royce mới đến

đón mình đây?!)

“Làm ơn! Thời gian gấp như vậy, không có nói trước, làm sao có thể có a!” Quan Nghị kêu lên.

Tần Tấn Dương nheo lại đôi ưng mâu, nói ra mấy chữ, “Không có sao? Vậy

thì thuê máy bay! Tùy tiện thuê một phi cơ! Trực tiếp bay đến Anh quốc!

Nếu như không có nữa, thì chuẩn bị trực thăng cho mình!” (AN: *mắt mở

to, chảy nước miếng*)

“Cậu làm sao cũng được, ngày mai mình nhất định phải đến Anh quốc!”

Bị nói cho hết lời, cuối cũng Quan Nghị vẫn phải nhận tất cả toàn bộ vấn đề khó khăn.

Gương mặt Quan Nghị tỏ rõ đau khổ, khóe miệng giật giật.

Lầu bầu nói, “Thuê máy bay! Thua thiệt cậu nghĩ đi a! Không phải là thực sự muốn đem trực thăng vẫn đỗ ở Nam Bộ điều đến đây chứ? Hơn nữa, ở Đài Bắc không cho trực thăng tư nhân tiến vào!”

“Cho cậu hai sự lựa chọn, hoặc là cậu cùng Đồng Thiên Ái lái xe đến Đài

Nam. Sau đó ngồi trực thăng bay thẳng đến Anh quốc. Hoặc là lực chọn

cũng các hành khách khác dùng chung một cabin!”

“Phiền phức như vậy!” Tần Tấn Dương nhíu mày, lại đem ghế dựa lớn quay lại hướng cửa sổ.

Thanh âm của hắn, thờ ơ nói, “Vậy thì xài chung đi! Nhanh một chút đi mua vé máy bay! Ít nói nhảm!”

“Được! Mình sẽ đi ngay bây giờ! Ai bảo số mình số khổ!” Quan Nghị không

thể làm gì khác hơn là đứng dậy, đi ra khỏi phòng làm việc.

Chưa được vài phút, Quan Nghị quay trở lại phòng làm việc.

Có chút vô lực, nhìn ghế dựa lớn, rên rỉ nói, “Mình bị cậu làm cho hôn

mê mất thôi! Đồng Thiên Ái cô ấy có hộ chiếu sao? Mình đoán cô ấy không

có, nếu là như vậy, có mua vé máy bay! Cô ấy cũng không lên máy bay được a!”

". . . . . ." Tần Tấn Dương ảo não nhíu mày.

Đáng chết! Hắn lại có thể quên mất!

Thân thể chuyển một cái, cả người quay lại. Nhìn Quan Nghị, trầm giọng

nói, “Cứ đặt vé máy bay! Cùng lắm ngày mai tìm được cô ấy làm hộ chiếu

rồi cùng đến! Dù sao ngày mai nhất đinh phải bay đến Anh quốc!”

Đã quyết định rồi, để tránh nảy sinh nhiều rắc rối hơn, chuyện này nhất định phải nhanh chóng giải quyết!

Kéo dài một ngày, hắn lại thêm một ngày lo lắng!

Quan Nghị trợn to hai mắt gật đầu, vừa thở dài một tiếng, không chịu nổi gật đầu, “OK! OK! Tần đại tổng tài! Tôi đây thân làm thuộc hạ, lập tức

thay người làm việc!”

"Ừ!"

Bầu trời rất xanh, nhớ tới nụ cười của cô, giống như ánh nắng mặt trời rực rỡ trên bầu trời.

Tần Tấn Dương hé miệng cười cười, thái độ dịu dàng tản ra ánh sáng lấp

lánh, “Đồng Thiên Ái! Ngày mai lúc gặp mặt anh, em có thể hay không giật mình?”

Tưởng tượng thấy biểu tình muôn màu muôn vẻ trên trên mặt cô, nhớ đến tất cả mọi thứ của cô.

Trong lòng đột nhiên trở nên tràn đầy chờ mong.

“Lần này, anh tuyệt đối không thả tay em ra nữa! Tuyệt đối không! Em trốn không thoát!” Nhịn không được thấp giọng nói.

Giống như lầm bầm lầu bầu, lại càng giống như lời thề. Edit: bạn nào ed thì vào nhận nào

Beta : Ha.chi

Đêm đã khuya.

Quý Hướng Phàm tan việc trở về, mang theo gà chiên mỹ vị vừa vào tới

nhà trọ thì cái người đang rộn ràng ở trong phòng bếp chuẩn bị bữa tối

ló đầu ra, nhắm mắt, ngửa thấy mùi thơm mê người, tay cầm xẻng nhảy ra.

"Quý Hướng Phàm tiên sinh! Mau giao gà chiên ra đây!" Đem cái xẻng

giơ về phía anh, uy hiếp nói. Quý Hướng Phàm cởi giày đi dép. Thức thời đi tới phòng bếp, cầm gà chiên trong túi đưa cho cô.

"Phương Tình tiểu thư! Tôi giao ra đây rồi !" Cô gật đầu hài lòng, liếc

hắn một cái. “Coi như nhà anh thức thời! Lát sẽ thưởng da gà!"

". . . . . ."

Quý Hướng Phàm trừng mắt, dáng vẻ giả bộ bất mãn, nhưng đáy mắt tràn

ngập ý cười. Mà khóe môi cũng cong lên biểu lộ tâm tình khoái trá. Đồng

Thiên Ái đang ngồi trên ghế sa lon xem ti vi, nhịn không được cười khẽ

một tiếng:

"Hướng Phàm đại ca. . . . . Haha. . . . .anh như vậy mà lại bị Tiểu Tình bắt nạt sao? . . . . ."

"A —— không có! Cô ấy rất thiện lương, là một phụ nữ dịu dàng!" Quý Hướng Phàm cố ý

phóng đại âm thanh, hướng về phía Đồng Thiên Ái trừng mắt.

Đồng Thiên Ái lập tức hiểu vội im lặng, mắt liếc cái đầu trong phòng bếp thò ra.

Là sao đây. . . .

Loại cảm giác này. . . . . . Thật là làm cho người ta hâm mộ. . . . .

Quý Hướng Phàm ý thức được cô gái dịu dàng, lương thiện sau lưng mình đã rời đi, bấy giờ mới nhún vai, đi tới ngồi bên cạnh Đồng Thiên Ái xem

TV.

Đột nhiên, không đầu không đuôi nói:"Thiên Ái! Mùa đông đã qua, mùa xuân cũng tới rồi!"

Đồng Thiên Ái nghe thấy lời nói này, chợt nghiêng đầu nhìn về phía Quý

Hướng Phàm, phát hiện anh chăm chú xem phim, lại từ từ quay đầu lại nhìn TV như chưa có chuyện gì.

Mùa đông đã qua . . . . . . Mùa xuân đã tới . . . . .Hướng Phàm đại ca. . . . . . là nói cho cô nghe?!. . . . . . Cố ý sao?. . .. . .

Đồng Thiên Ái cảm thấy có chút ấm áp, bỗng nhiên lại nghĩ tới "hắn".

Không biết những ngày này "hắn" có nghĩ đến cô khô