Old school Swatch Watches
Chồng À Anh Thật Quái Gở!

Chồng À Anh Thật Quái Gở!

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325480

Bình chọn: 9.00/10/548 lượt.

làm cho kích động, ngược lại há miệng cười lớn.

“Nhóc, là ai nói chỉ cần không hôn, không vào phòng ngủ làm tình, liền chấp nhận làm lao động khổ sai mặc tôi sai bảo, còn có, là ai nói, nếu làm trái với cam kết, vậy sẽ cam tâm tình tuyện tắm rửa sạch sẽ nằm trên giường mặc cho tôi hưởng thụ, hắc hắc hắc, em muốn đi tắm rửa rồi sao?”

“Anh…” Văn Mân thật muốn đánh chết mình, sao tự nhiên lại nói như vậy, bây giờ để cho thằng nhãi này lên mặt.

“Tiếu Đồng, tôi sai rồi, còn không được sao? Anh còn muốn cái gì, cứ việc phân phó, tôi nhất định sẽ làm theo.”

“Em không tức giận?” Người đàn ông phách lối nhíu mày.

“Không tức giận.” Người phụ nữ giả bộ bình tĩnh ôn nhu cười.

“Muốn nghe tôi phân phó sao?”

“Nghe, nghe, cái gì cũng nghe theo ngài, hôm nay ngài là đại gia.”

“Xì ~~ lời này nghe sao oán khí nặng như vậy a ~~, quên đi, chúng ta vẫn là vào phòng đi.”

Văn Mân đảo cặp mắt trắng dã, cố gắng kiềm chế lại đưa tay lấy dĩa hoa quả vọt tới ngồi xuống bên cạnh người đàn ông phách lỗi này.

“Đâu có, anh nghe lầm rồi, làm sao lại có oán khí đây, tôi vui mừng còn không kịp đấy, ha ha a.”

“Vui vẻ là tốt rồi, tới, tới đây, đem táo cho đại gia ăn.”

Tiếu Đồng tà tà tựa vào ghế sa lon, mắt híp lại chờ đợi Văn Mân phục vụ, trong ánh mắt tràn ngập ý cười.

Nhưng là Tiếu Đồng quả nhiên còn chưa được ăn, Văn Mân mới đưa dĩa táo đến gần miệng hắn, điện thoại cố định đặt trên bàn trà liền reo lên.

Văn Mân nhìn cũng không nhìn Tiếu Đồng, đem cái dĩa trên tay đặt xuống đĩa trái cây trên bàn, lấy tốc độ trước nay chưa từng có nhào qua nhấc lấy cái điện thoại.

Mà Tiếu Đồng nguyên bản còn nằm dựa trên ghế sa lon bất chun chun cái mũi, trừng mắt liếc nhìn cái điện thoại, tựa đầu vào ghế sô pha, miệng còn lẩm bẩm: “Sáng mai sẽ đem cái dây điện thoại trong nhà đều cắt đứt, ghét, chuyên môn phá hư chuyện tốt của người ta.”

“Này…Mẹ, vâng, vẫn ở nhà, không có đâu? Tiếu Đồng a?” Văn Mân quay lại nhìn thoáng qua người đàn ông đang đưa lưng về phía mình nằm trên ghế sa lon, hơi hạ thấp giọng lại tiếp tục nói: “Không biết nữa, chúng con gần đây cũng chưa có dịp liên hệ, con nghĩ anh ấy chắc là còn bận rộn rất nhiều việc đi…Không có việc gì, con sẽ tìm thời gian để cảm ơn người ta đã giúp con lật lại bản án, vâng, thôi nhé, con còn có việc, cúp máy trước a.”

Văn Mân thấy Tiếu Đồng vừa nghe đến lời nói của cô bên này, đột nhiên đứng bật dậy nhanh chóng tiến lại gần, biết hắn đang có ý định phá hư chuyện gì, cho nên vội vàng nói mấy câu liền đem điện thoại cúp trước. “Em cúp điện thoại nhanh như vậy làm gì? Tôi còn chưa cùng mẹ tôi nói chuyện đâu?”

“Cái gì mẹ anh? Đây rõ ràng là mẹ tôi, anh như thế nào trong thời gian ngắn lại thành con trai người ta đây, thật không biết xấu hổ!” Tuy ngoài miệng Văn Mân là nói vậy, nhưng ánh mắt, vẻ mặt còn có giọng điệu nói chuyện, lại hoàn toàn không giống như lời nói.

“Hừ, rõ ràng trong lòng vui mừng còn không kịp, ngoài miệng lại cố tình không thừa nhận, phụ nữ a, thật không trung thực…”

Không đợi Tiếu Đồng rung đùi đắc ý cảm khái xong, sau lưng hắn lập tức bị trúng một chưởng, lưng và bàn tay tiếp xúc phát ra một tiếng “Ba” không nhỏ, nhưng còn không làm hắn hoảng hốt, lại khiến cho cái người phụ nữ nhỏ kia bị dọa đến hoảng sợ.

Văn Mân đưa hai tay xoa xoa chỗ vừa mới bị đánh, cô vừa rồi chỉ là nghich ngợm muốn vỗ môt cái làm nũng, không nghĩ tới khong khống chế được lực đạo, lại trở nên mạnh như vây.

“Tiếu Dồng, anh không sao chứ? Có đau hay không, vừa rồi tôi không phải là cố ý, tôi chỉ là…chính là…”

Tiếu Đồng vốn không có cảm giác đau gì, lúc này nghe Văn Mân nói vậy, ánh mắt chợt lóe, trên mặt liền xuất hiện vẻ mặt đầy thống khổ, thân thể cũng lập tức nghiêng về phía trước, ngã xuống ghế sa lon.

“Ai nha ~~ đau chết tôi rồi, ở giữa đốt sống lưng thứ 3 và thứ 4 giống như bị thương, xong rồi, xong rồi, chân phải của tôi sao cũng tê rần…”

“Tiếu Đồng, Tiếu Đồng, anh đừng làm tôi sợ, anh rốt cuộc làm sao vậy? Tôi sẽ nhanh chóng đưa anh đến bệnh viện, nhanh chóng đến bệnh viện.”

Tiếu Đồng đem mặt vùi vào sô pha, hơn nữa ở vị trí đứng của Văn Mân, góc độ không thích hợp, cho nên cô căn bản không nhìn rõ biểu cảm của Tiếu Đồng lúc này, nghe được Tiếu Đồng nói xương sóng bị thương, còn có chân tê, nhất thời liền trở nên hoảng loạn, bên trong giọng nói cũng mang theo nức nở.

Tiếu Đồng vừa nghe giọng nói của Văn Mân có gì đó không ổn, ngẩng đầu một chút để nhìn phản ứng của cô, chỉ thấy cô vội vội vàng vàng đứng lên, tay chân luống cuống đứng ở kia, muốn đỡ đỡ hắn đứng lên lại sợ đụng phải vết thương lần nữa, vẻ mặt như muốn khóc lại không dám khóc lên.

Nhìn thấy Văn Mân như vậy, Tiếu Đồng chỉ cảm thấy trong lòng căng thẳng, tận sâu trong đáy lòng dâng lên một dòng nước ấm nháy mắt lan ra truyền đến các đầu dây thần kinh của hắn.

Từ nhỏ hắn đã rất thông minh, chính là đối tượng khiến người khác phải ngước nhìn, nhưng chưa từng có ai giống như cô lo lắng đến hắn, mọi người tựa như đều nghĩ rằng, vì hắn thông minh cho nên theo lẽ thường cũng rất mạnh mẽ, cho dù có bị thương cũng có thể tự chăm