
rời khỏi chỗ này.
« Đương nhiên, cho dù không rảnh cũng sẽ làm mình rảnh a. » Hắn cong môi nói « Tiểu Trần, Tiểu Ngôn cầm
lấy tư liệu này xem xét đánh giá, nếu thời gian cho phép, cùng khách
hàng ra 1 cái giá hợp lý, lên lịch hẹn gặp khách hàng. » Hắn quay đầu
phân rõ công việc cho mọi người.
« Ok. » Tiểu Trần liền trả lời.
« Ta đi ăn cơm đây, không có chuyện gì quan trọng thì đừng gọi cho ta. » Hắn nói giọng trêu ghẹo.
Quan Chi yên nghe vậy vừa bực mình vừa buồn cười, nhịn không được lấy tay nhéo hắn 1 cái. Người này thật là……
« Hồi nãy các ngươi nói ai sợ không lấy được vợ thế ? » Rời khỏi phòng làm việc, nàng liền tò mò hỏi.
Tề Sóc hơi sửng sốt 1 chút, không nghĩ rằng nàng còn nhớ rõ chuyện ban nãy.
« Dương Tử. » Hắn lập tức lựa chọn nói dối.
« Hắn không phải là thích Tiểu Ngôn hay sao ? » Nàng nói.
« Ừm đúng như vậy, nhưng Tiểu
Ngôn lại theo chủ nghĩa độc thân, căn bản không muốn kết hôn, cho nên
hắn mới sợ là không lấy được vợ a. » Hắn bình tĩnh trả lời.
« Tiểu Ngôn năm nay mấy tuổi
rồi ? 24 hay 25 ? Cuộc sống của nàng vẫn còn rất dài, tư tưởng như bây
giờ thì tương lai cũng sẽ nghĩ như thế. Ngươi nói Dương Tử hãy cố gắng
lên, cùng chân thành kiên định. Sẽ có 1 ngày Tiểu Ngôn sẽ cảm động, có
thể đồng ý lấy hắn cũng không chừng. »
« Vậy còn ngươi ? »
« A ? »
« Tấm lòng chân thành kiên định. Sự thành tâm của ta từ đó đến giờ có làm ngươi cảm động hay không ? »
Quan Chi Yên đột nhiên trầm mặc cúi xuống, bởi vì nàng không biết phải trả lời hắn như thế nào.
Làm sao nàng có thể không cảm
động a ? Nếu không cảm động, nàng sẽ không cùng so với chính mình (tiểu
nhân) kết giao với hắn, sẽ không ở chung với hắn, sẽ không yêu hắn nhiều đến vậy, cứ nghĩ đến việc chia tay là đau lòng muốn chết a.
Nhưng lần trước hắn trả lời việc kết hôn thật sự làm nàng sợ hãi, cho tới giờ trong lòng vẫn còn sợ hãi, đối với thái độ có thể trở mặt của hắn không biết nên làm sao, căn bản
sợ hãi không dám mạo hiểm tiến lên trước.
Nàng sợ hắn làm như vậy là đang
thử nghiệm nàng, nếu nàng vui vẻ gật đầu muốn kết hôn để trói chặt hắn,
hắn sẽ lập tức cùng nàng nói lời [bye bye'>, sau đó phủi tay bỏ đi. Bởi
vì cơ bản hắn không muốn kết hôn, hay ít nhất không nghĩ sớm như vậy.
Nàng không muốn mạo hiểm như
vậy, không muốn mất đi hắn, không muốn làm hắn cảm thấy áp lực mà rời
nàng đi. Cho nên chỉ có thể liều mình tránh né đề tài kết hôn này, tự
bản thân nên cẩn thận 1 chút không để lộ ra mong muốn kết hôn mà dọa hắn chạy mất. Hiện giờ yêu cầu của nàng không nhiều lắm, chỉ cần có thể duy trì cuộc sống như bây giờ thì quá tốt rồi.
« Quên đi, coi như ta chưa nói gì hết. » Tề Sóc đột nhiên mở miệng nói, làm cho nàng không khỏi bất ngờ ngẩng đầu nhìn hắn.
Là có ý gì ?
« Quên lời ta vừa nói đi, ta
không muốn lại có không khí căng thẳng giữa chúng ta. Ngươi muốn mời ta
ăn cái gì đây ? » Hắn mỉm cười hỏi, tươi cười vui vẻ làm như không hề
nhớ đến việc lỡ nhắc tới chuyện kết hôn vừa rồi, dường như làm cho hắn
cảm thấy thật vừa lòng. (vừa lòng cái
con khỉ anh í >.< đầu óc chị í hỏng rồi, ngu hết biết mà… TT.TT
ta hận ta hận…Hận sao anh không thể đập vài phát cho chị í được thông
a !!!)
Tim của nàng đột nhiên nhói lên 1 chút.
Trong lòng hắn thật sự là nghĩ
như vậy sao ? Vẫn là chính mình quá để tâm a ? Nàng ngay cả việc cơ bản
hướng hắn hỏi cho rõ cũng không có dũng khí.
« Làm sao vậy ? » Hắn quan tâm hỏi.
Nàng vội vàng lắc đầu, nhanh
nhóng cười tươi 1 cái, đồng thời loại bỏ hết tạp niệm ảnh hưởng đến tâm
trạng của nàng, chỉ cần có thể duy trì như hiện giờ cũng đã làm nàng cảm thấy mỹ mãn rồi. Nàng lại 1 lần nữa kiên định tâm lý.
« Muốn ăn gì tùy ý ngươi lựa chọn. » Nàng ngẩng đầu mỉm cười.
« Tự ta lựa chọn ? »
« Ừm. »
« Cái gì cũng được sao ? »
« Đúng, cái gì cũng được. » Nàng mỉm cười gật đầu.
Nhìn mặt nàng sáng lạng mỉm cười hơi thái quá, Tề Sóc không khỏi nghi ngờ.
« Ta làm chuyện gì tốt sao ? » Hắn nhìn nàng hỏi.
« Cám ơn ngươi đã tặng ta văn
phòng làm việc kia, cám ơn ngươi giúp ta quảng cáo tuyên truyền, cám ơn
tất cả những gì ngươi làm cho ta. Kỳ thực bữa cơm này ta nên mời ngươi
sớm 1 chút, nhưng không nghĩ rằng sau hôm khai trương đã nhận được hợp
đồng khẩn cấp, cho nên đã kéo dài tới hôm nay. Bữa cơm này…… »
« Có thể không ăn cơm được không ? » Tề Sóc thình lình ngắt lời nàng.
Nàng hơi sửng sốt 1 chút, gật gật đầu « Đương nhiên, ta nói, muốn ăn cái gì thì tùy ngươi chọn lựa a. »
« Vậy ta có thể lựa chọn ngươi được hay không ? » Hắn bất ngờ kề gần tai nàng khàn khàn giọng nhẹ nhàng nói.
Nàng ngây người 1 chút, nháy mắt mặt đỏ lên.
« Đừng có lộn xộn. » Nàng nũng nịu trừng hắn liếc mắt 1 cái, cười nói.
« Ta cũng không phải là nói giỡn nha, là ngươi nói ta có thể tự chọn mà, hiện tại món mà ta muốn ăn nhất chính là ngươi. » Hắn dùng vẻ mặt bất đắc dĩ vô tội nhìn nàng nói.
Quan Chi Yên nhanh tay bịt miệng của hắn, sợ người khác nghe thấy lời dẫn dụ của hắn, làm ơn a, hiện tại bọn họ đang đi ở đường chính, vậy mà hắn còn lớn tiếng nói hắn muốn ăn
nàng nha !
Nha, trời ạ, nàng