
ở thành biên tập bất đắc dĩ. Nếu có thể làm lại một lần nữa,
Bách Á Mạt chắc chắn không làm loại chuyện ngu xuẩn này, làm cô tổn thọ
mất ba mươi năm.
Đây là lịch sử đau buồn của Bách Á Mạt, nhưng không phải trọng điểm, trở
lại chuyện chính.Trong đời Bách Nghiêu Nhất việc làm người ta kinh hãi
nhất đó chính là nuôi mèo, lại còn là một con mèo hoang nhặt được trên
đường. Miu Miu kia khoảng ba tháng tuổi, màu xám hổ vằn, cái bụng màu
trắng, đầu tròn, mắt màu nho, rất đáng yêu. Nuôi được một tháng thân thể cũng béo lên một chút, hơn nữa luôn dính lấy Bách Nghiêu Nhất. Có một
lần Bách Á Mạt đến nhà Bách Nghiêu Nhất nhìn thấy chuồng mèo, lại để ý
thấy nó đang ngủ trên giường của Bách Nghiêu Nhất. Bách Á Mạt cảm thấy
em trai cô đúng là bị quỷ ám rồi. Bách Nghiêu Nhất không chỉ quái gở mà
còn bị bệnh sạch sẽ nha. Nuôi mèo không nói làm gì, lại còn để nó nằm
trên giường của mình. Điều này sao có thể! Có phải cô nhìn lầm hay
không? Em trai cô thế mà lại ôm lấy Miu Miu, còn vươn ngón tay ra gãi
cằm nó?
Mèo xám vằn thoải mái khép hờ mi mắt, miệng kêu meo meo, còn Bách Nghiêu Nhât bất giác cong khóe miệng, tâm tình có vẻ rất tốt.
Trời ơi! Đối với bạn gái cậu ta cũng không dịu dàng đến vậy.
Bách Á Mạt thầm nghĩ…Bạn gái của Bách Nghiêu Nhất xem ra không bằng một con mèo. Thật đúng là bi kịch!
Mèo xám tính tình lười biếng giống hệt Bách Nghiêu Nhất. Anh nuôi nó ba
năm, đi đâu cũng mang theo làm cho người ta rớt kính mắt. Không ngờ Bách Nghiêu Nhất lại có ngày trở thành Miêu nô.
Tuy nhiên, nửa năm trước Bách Á Mạt thấy chỗ ở của anh quá xa, mỗi lần gặp
cô phải bay từ Paris đến New York xa xôi cho nên muốn anh chuyển đến
Paris. Ngay cả chỗ ở cũng tìm được rồi, mỗi lần đều dùng lời ngon tiếng
ngọt mong cậu ta chuyển qua. Bách Á Mạt ngày nào cũng quấy rầy anh, quấy rầy đến vài tháng, đến nỗi Bách Nghiêu Nhất không chịu nổi đành đồng ý
chuyển qua. Ở đâu cũng được, miễn là Bách Á Mạt cho anh yên tĩnh, bằng
không anh sẽ không niệm tình mà bóp chết cô.
Bách Nghiêu Nhất chuyển nhà đương nhiên Miu Miu cũng chuyển theo.Khổ nỗi Miu Miu muốn xuất ngoại thủ tục hơi phiền toái. Chuyện này giao cho Bách Á
Mạt xử lý. Bách Miu Miu bay đến Paris trước, ba ngày sau Bách Nghiêu
Nhất sẽ bay sang sau. Đương nhiên Bách Á Mạt sẽ tới sân bay đón Miu Miu.
Ai ngờ máy bay chở Bách Miu Miu gặp rủi ro, việc này làm cho Bách Nghiêu
Nhất tức giận rất lâu, chỉ kém không phát điên, mà Bách Á Mạt cũng áy
náy không thôi. Đây là lý do tang kì tồn tại.
Tuy rằng Bách Nghiêu Nhất vẫn đồng ý chuyễn đến Paris, nhưng Bách Á Mạt chỉ dám gọi điện mà không dám đến tận cửa gặp mặt.
Bách Nghiêu Nhất biết máy bay gặp rủi ro không thể trách Bách Á Mạt. Nhưng
nếu không vì cô nhiều chuyện, sao Miu Miu lại lên máy bay, sao lại gặp
chuyện không may chứ? Cho nên ngay từ đầu, anh chẳng có sắc mặt tốt với
Bách Á Mạt. Hai tháng qua rồi anh mới tiếp điện thoại của BÁch Á Mạt.
Muốn bỏ qua hết thì không có cửa đâu.
Giày vò cô nửa năm, cuối cùng anh cũng vừa lòng. Dù sao cũng là chị gái của
anh không có khả năng cả đời không gặp. Kỳ thực “X” tập 6 anh đã viết
được một phần ba.
Về phần nuôi mèo, Bách Nghiêu Nhất hoàn toàn không muốn.Ở trong lòng anh
không con mèo nào có thể sánh bằng tiểu Miu Miu.Hơn nữa anh cũng không
phải người thích nuôi thú cưng, con mèo màu xám này chỉ là ngoài ý muốn
thôi.
Cô gái tóc vàng trước mặt cũng là ngoài ý muốn, thế nhưng anh lại cho cô
ta vào cửa? Vừa uống cà phê, anh thầm nghĩ hành động bộc phát của mình
đúng là bất thường. Hơn nữa nhìn cốc cà phê trên tay, caramen machine
trùng hợp đúng là vị anh thích. Anh ghét cà phê đắng nên thường không
hay uống cà phê. Ngay cả người nhà cũng không biết anh thích vị caramen
machine. Thực ra cũng chỉ có nữ sinh mới thích uống loại cà phê ngọt
này, mà hình tượng của anh trong mắt mọi người lại quá đỗi lạnh lùng, có phần khắc nghiệt làm sao lại đụng vào loại caramen machine – loại cà
phê đáng yêu này chứ. Cà phê đen mới hợp với tâm địa đen tối của anh.
Bách Nghiêu Nhất vừa nhìn cà phê lại chuyển mắt sang cô gái. Đây thực sự là trùng hợp sao?
“Cô điều tra về tôi?” Thân là một tiểu thuyết gia trinh thám, không thể
trách anh đa nghi.Thế nhưng anh vẫn nhận bánh mì Polo, vừa tỉnh ngủ anh
có phần hơi đói.
Điều tra? Cô rũ mắt suy nghĩ trong chốc lát rồi mở miệng hỏi anh “Điều tra gì?”
Đối mặt với câu hỏi của cô, anh cũng không tỏ ra bất ngờ lắm. Bình thường
những người bị tình nghi luôn giả ngu rồi phủ nhận. Anh kéo ghế ngồi
xuống, cắn miếng bánh mì đưa mắt đánh giá cô gái.
Nhìn gần, bộ dạng cô càng rõ ràng hơn khi đứng cách xa mười mét.Dáng người
lương thiện, mái tóc vàng mềm mại rủ xuống trước mặt, cặp mắt xanh, mũi
cao thon gọn, cánh môi đầy đặn. Khuôn mặt không phải quá xinh đẹp, chỉ
tính là thanh tú, không phải loại anh thích, chỉ là, anh đặc biệt hứng
thú với đôi môi xinh đẹp nóng bỏng kia.
Đúng, anh chính là loại đàn ông chỉ chú trọng bề ngoài. Bách Nghiêu Nhất một
bên đánh giá cô gái, miệng vẫn không dừng lại, bánh mì trên tay anh cũng đã giải quyết x