pacman, rainbows, and roller s
Chú Thiền Ký

Chú Thiền Ký

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322431

Bình chọn: 10.00/10/243 lượt.

!”

“Tam thẩm thẩm cũng đừng làm cho tiểu bối chúng ta khó xử…” Lan Tuấn vẻ mặt đau khổ.

“Ai –” Tiểu Thiền buồn bực thở dài.

Đột nhiên, Trầm mama tiến vào: “Tiểu phu nhân, tam thiếu nãi, nhị phu nhân dẫn theo một đoàn người hướng bên này đi tới!”

“Cái gì?” Liễu Lan Tuấn thầm kêu không tốt. “Như thế nào không thấy ai đến báo?!”

Nhan Chú rời đi, chỉ dẫn theo một trăm người hầu hộ vệ, còn lại toàn bộ để cho nàng chỉ huy. Nàng đem tám phần an bài ở phụ cận. Hơn nữa, cho tới nay, thế lực của Lý thị cũng không quá lớn a!

Liễu Lan Tuấn phân phó đầu lĩnh thị vệ trong hiên: “Nhan Lễ, cẩn thận che chở tam phu nhân!”

“Vâng!” hán tử hào phóng lớn tiếng tuân mệnh.

Lan Tuấn rút kiếm chạy ra ngoài hiên, quả nhiên Lý thị mang theo một đám người hùng hổ tới gần.

Nhìn đến trong đám người có những ai, tâm nàng đều lạnh một nửa. Tất cả đều là lão nhân thủ hạ của Bùi thị vì Nhan gia xuất lực hơn mười năm!

Liễu Lan Tuấn là con dâu của Bùi thị, nhưng lúc trước hôn sự cùng Úc Hiển là từ Nhan Chú một tay an bài, phụ thân Tương Long cùng Nhan Chú cũng là cùng một nhịp thở, nàng ở Nhan gia xem như là người của Nhan gia tam lão gia. Từ khi Bùi thị rời phủ trở về nhà mẹ đẻ ở Võ Xương, thủ hạ của Bùi thị tự nhiên liền đứng về phía nàng, không thể tưởng được, đều bị Lý thị tóm lấy!

Nếu Nhan Chú ở đây, cho bọn hắn một trăm lá gan bọn hắn cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ, nay…

Lý thị đoan trang yên lặng, không đợi Lan Tuấn mở miệng, đã nói: “Tam thiếu nãi, ngươi là đương gia trong Nhan gia, theo lý trưởng bối như chúng ta cũng phải lễ nhượng ba phần. Nhưng lần này, chúng ta muốn rõ ràng yêu nghiệt họa thủy Nhan gia, ngươi ngàn lần không thể ngăn cản!”

“Nhị thẩm thẩm nói đùa, giữa ban ngày ban mặt nào có yêu nghiệt? Nói sau có chuyện gì cũng muốn đợi tam thúc trở về…”

“Lan Tuấn lời này liền sai lầm rồi!” Lý thị chính nghĩa nói.”Ngươi rốt cuộc còn trẻ, yêu nghiệt quấn quít lấy là tam thúc thúc, muốn đợi hắn không ở nhà, chúng ta mới có thể thay hắn trừ bỏ dâm phụ kia!” Nói xong nàng cũng không nhìn Liễu Lan Tuấn, hướng hai bên nháy mắt, mấy chục đại hán lao ra.

Trong mắt Lan Tuấn phun ra hỏa, khinh ngâm một tiếng, rút kiếm ra khỏi vỏ: “Vậy thì thứ co chất tức vô lễ!”

Bọn thị vệ phía sau Lan Tuấn cũng rút ra binh khí, sắp xếp trận trước hiên, huyết chiến là không thể tránh được!

Đột nhiên, trong hiên truyền ra tiếng thét chói tai của Tiểu Thiền cùng tiếng kinh hô của thị vệ, cửa hiên phía sau Lan Tuấn bị mở ra từ bên trong, Nhan Lễ nắm lấy tóc tai bù xù Tiểu Thiền đi ra.

“Nhan lễ, ngươi làm gì?” Kiếm Lan Tuấn chỉ Nhan Lễ hét lớn. “Ngươi dám phản bội tam gia sao? Hiện thời quay đầu còn kịp!”

Nhan Lễ lộ vẻ sầu thảm mà cười: “Tam thiếu nãi, không phải Nhan Lễ phản chủ, một nhà già trẻ nhà ta đều ở trên tay nàng —”

Lý thị cắt đứt lời nói của hắn, ha ha cười khẽ: “Cha mẹ Nhan Lễ thấu hiểu đại nghĩa, dốc hết sức đồng ý loại bỏ loạn luân thông dâm dâm phụ, đưa cho Nhan thị một cái trong sạch! Nhan Lễ có hiếu, đương nhiên nghe theo!”

Lạnh lẽo đao đặt tại trên cổ, Tiểu Thiền bị dọa mặt không còn chút máu.

Như thế nào bình thường trầm mặc đần độn Nhan Lễ một chốc liền đem đao hướng tới… Nhị phu nhân… Trong mắt tia sáng oán độc như vậy, nàng hận ta như vậy sao… Còn có nhiều người như vậy, ta lại không đắc tội bọn họ…

Lý thị nhìn Tiểu Thiền, nụ cười tàn nhẫn dần dần tràn ra khóe miệng: “Lan Tuấn, chúng ta cũng không làm khó ngươi, chúng ta thương lượng muốn toàn tộc tập thể xử trí Lý Tiểu Thiền, đến lúc đó ngươi cũng có thể dự thính!”

Lan Tuấn ném chuột sợ vỡ đồ, mắt thấy Tiểu Thiền bị người mang đi, lòng như lửa đốt lại hết cách.

Nàng quay đầu nhìn bọn thị vệ, trong lòng sinh ra cảm giác lạnh lẽo, thầm nghĩ: “Nơi này còn không biết có bao nhiêu người mang dị tâm! Tam thúc, ngươi mau trở lại!” Tiểu Hắc ốc ở Khai Loan cư là nơi chuyên môn dùng để trừng phạt hạ nhân không nghe lời.

Cả gian phòng chỉ có một cửa sổ nhỏ chiếu vào chút ánh sáng, trong không khí thoang thoảng một cỗ mùi hôi, mấy con chuột ở trong đống cỏ hư thối chạy qua chạy lại.

Đứng ở cửa phòng Lý thị chán ghét ngửi dùng mũi ngửi, nhìn đến Tiểu Thiền ngồi trong góc tường, ánh mắt bỗng dưng sáng lên.

Tiểu Thiền lui người thành một đống nằm trong cổ khô. Những người đó không đem nàng trói lại, bắt nàng rồi một mạch ném tới nơi quỷ quái này.

Nàng cúi đầu, thì thào nói chuyện cùng đứa nhỏ trong bụng: “Chớ sợ chớ sợ, không có việc gì, nương sẽ bảo hộ Úc Lăng.” Kỳ thật trong lòng nàng cũng hoảng, nhưng một người sắp làm mẫu thân luôn luôn có chút dũng khí mà người bên ngoài không có.

Lý thị cười khanh khách: “Có thỏa mái không? Cục cưng trong bụng không có việc gì đi?”

Tiểu Thiền nghe được tiếng nàng nói chuyện, dựa tường ngồi xuống, đôi mắt chấn kinh nhìn thẳng nàng.

“Làm cái gì, ta là đến giúp ngươi.” Lý thị tới gần từng bước cúi thân mình xuống, trong mắt lẩn tránh chút ánh sáng âm u. “Ngươi muốn bảo vệ đứa nhỏ?”

Tiểu Thiền không tiếng động gật đầu.

“Vậy là tốt rồi.” Lý thị vừa lòng gật đầu, đột nhiên vươn tay bóp cổ Tiểu Thiền, móng tay màu đỏ đâm vào