Chủ Tịch Cực Kỳ Khó Trị

Chủ Tịch Cực Kỳ Khó Trị

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322303

Bình chọn: 9.5.00/10/230 lượt.

nheo mắt lại, giống như là muốn nhìn được đầu mối.

"Người là tôi chọn, tôi đương nhiên thích." Hắn đương nhiên nói

"Cậu thích người nào tôi trông nom không được, chỉ là cậu tốt nhất hiểu một

chuyện, hiện tại cô ta là của tôi đấy, cậu đừng mơ ước vọng tưởng."

Nghe anh ta nặng nề biểu thị công khai, Cao Dương trong bụng cười nghiêng ngửa.

Người này căn bản là giấu đầu lòi đuôi!

"Ở đây bao giờ mới có thể thay hình đổi dạng?" Cao Dương quyết định phát

huy một chút huynh đệ nghĩa khí, tha cho anh ta một lần.

"Giấy phép xây dựng còn chưa được, tối thiểu còn phải lại đợi thêm cả tháng." Trên mặt anh ta toát ra chút không nhịn được.

"Lại phải chờ à?" Cao Dương chỉ là nhìn anh ta ngồi làm việc trên chiếc bàn ghế cũ kỹ, da đầu cũng tê dại.

"Tôi không vội, cậu gấp cái gì?" Phùng Đốc giễu cợt lướt mắt nhìn hắn.

Thật ra thì, anh ta còn muốn nhìn thấy Nghê Tất Thư giống như ong mật nhỏ, ở nơi này dọn dẹp lau chùi với bộ mặt oán giận nghiêm túc, nhưng luôn làm cho anh ta có cảm xúc phiền não.

"Nói cũng phải." Cao Dương đồng ý gật đầu một cái.

"Chủ tịch, kho hàng đã dọn dẹp xong rồi." Ngoài cửa truyền đến hơi thở mong manh báo cáo.

Trong phòng làm việc

hai người đàn ông này bị dọa sợ một giây, Nghê Tất Thư thấy rõ ràng

trong phòng làm việc hai người đàn ông cùng giật mình giống nhau.

"Chủ tịch, xin lỗi, đã quấy rầy!"

Cô lúng túng liên tục khom người nói xin lỗi, nghĩ thầm chờ một chút lại bị đuổi đi.

"Tôi đi ra ngoài trước. . . . . . Là anh!" Đang muốn cáo lui, lơ đãng ngẩng

đầu liếc thấy ngồi ở trong phòng làm việc, Nghê Tất Thư bỗng nhiên trừng to hai mắt.

Anh ta chính là người ban đầu đã phỏng vấn cô!

Cô kinh ngạc nhìn chằm chằm anh ta, trong đầu trí nhớ nhanh chóng nhớ lại, cô cuối cùng biết rõ nguyên nhân.

Thì ra là, bọn họ là bạn bè, anh ta chỉ thay thế Phùng Đốc phỏng vấn nhân

viên, khó trách ngày đó cô đến khách sạn phỏng vấn, ngay cả cửa của Công ty cũng không nhìn thấy, hại cô khi nhận được thông tin trúng tuyển thế nào cũng nhớ không nổi ấn tượng Đốc thị công ty.

"Hi, chúng ta lại gặp mặt!" Cao dương mỉm cười mê người."Cô còn nhớ rõ tôi?"

"Dĩ nhiên, anh chính là tên lường gạt!" Nghê Tất Thư ánh mắt không tốt nhìn anh ta.

"Tên lường gạt?" Cao Dương thiếu chút nữa thì ngã xuống.

Dù gì anh ta đường đường cũng là quản lý công ty tên tuổi, cùng với tên lường gạt không khỏi chênh lệch quá xa chứ? !

"Không sai, anh hại tôi, làm cho tôi tưởng rằng mình đã trúng tuyển Công ty lớn!" Kết quả chỉ là một cuộc không vui.

Bên này, Phùng Đốc nghe vậy, không khỏi có cảm giác, giống như bị ai đó hung hăng đạp cho mấy phát.

Nghe giọng của cô, giống như đối với nơi này rất giận dữ cùng bất mãn, cũng

không thể nghĩ là người nào đối với anh ta mặc kệ hiềm khích lúc trước

mà chấp nhận sao? !

"Tôi cũng là do Phùng Đốc nhờ mà!" Oan uổng nha, tiểu thư!

"Anh giấu giếm sự thật." Cô một đôi mắt to tròn vo vẫn như cũ trừng mắt nhìn anh ta."Căn bản không có văn phòng chủ tịch Đốc thị!"

"Tôi là bị buộc." anh ta đột nhiên lại gần bên tai cô, lặng lẽ nói.

"Là chủ tịch yêu cầu anh làm sao?" Nghê Tất Thư rất hoài nghi. Phùng Đốc

mặc dù tính tình không tốt một chút, là người nghiêm khắc, xem ra là

người chính trực, không giống bộ dạng nói láo.

"Không sai, anh ta nói anh ta nhìn thấy lý lịch một người rất đặc biệt." Cao Dương há miệng ba hoa chích chòe không ai bằng.

"Người nào? Đúng, đúng người nào?" Lập tức, Nghê Tất Thư thấy tim mình loạn nhịp, âm thanh khẽ run.

"Cô!" Anh ta len lén tiết lộ.

"Chỉ là, anh ta - người này rất ㄍ—ㄟ, muốn tôi đến chết không được nói ra bí

mật này, cho nên cô phải giả bộ không biết gì, tránh cho để cho tôi bị

làm khó cô biết không?"

"Biết, biết!" Cô kích động khiến âm thanh run rẩy.

Phùng Đốc đúng là thằng ngốc!

Cô ở chỗ này, cô vẫn luôn ở chỗ này a! Chỉ có một bức tường ngăn cách,

nhưng đối với bọn họ mà nói, giống như càng bất quá Vạn Trọng Sơn.

Lập tức, sự bất mãn trong lòng biến mất, chỉ còn dư một cỗ tình nồng mật ý

và đem những suy nghĩ trong lòng hỏi —— Cô thích anh ta!

Đúng, từ rất lâu rồi, cô đã thích anh ta.

Nhưng đây là bí mật của cô, cho tới bây giờ cũng không có bất kỳ người nào biết.

Không có nguyên nhân, không có lý do gì, cô chính là thích anh ta, cho dù cô

chỉ có thể yên lặng nhìn anh, nhìn anh từ trước đến nay đều biểu hiện

rất xuất sắc học hành giỏi giang, sau đó xuất ngoại du học.

Mặc dù cô biết mình không tự lượng sức thích anh, cô vĩnh viễn không thể so được với anh, nhưng, cô chính là thích thôi!

Liếc nhìn người đàn ông tuấn tú sau bàn làm việc, Nghê Tất Thư nâng khóe

mắt, khóe môi giống như nữ sinh thẹn thùng, hồn nhiên nhìn anh, quên mất hai giờ trước mình vẫn còn tức giận mắng anh ta.

Dĩ nhiên, cô

mặt mày mỉm cười, trong đôi mắt tất cả đều là màu hồng sao, hoàn toàn

không nhìn thấy do mình ngâm nước quá lâu nên đôi tay khô nứt, trên

người quần áo bẩn thỉu giống như Cô bé lọ lem.

Phùng đốc ngồi thẳng

mắt lạnh nhìn hai người bàn luận xôn xao không coi ai ra gì, xem ra có

nhiều mập mờ, nhất là Nghê Tất Thư gương mặt còn đỏ hồng, thẹ


Disneyland 1972 Love the old s