
a, chỉ thấy không biết mọi người đã rời đi hắn, hắn tao nhã thu hồi điện thoại, trên mặt vẫn mang tươi cười ôn hòa.
Chỉ có Hoa Lộ Dư biết, đằng sau nụ cười kia, là hồ ly khôn khéo tính kế.
Tên đáng giận! nàng nhịn không được thấp rủa, trong lòng cũng không tự giác nổi lên ngọt ngào.
Tan tầm chạng vạng sau, Hoa Lộ Dư như nhau thường lui tới, giống như làm trộm ngồi vào xe thể thao xa hoa của Đái Tương Luân. tất cả đều là
Mấy ngày nay hắn không chỉ một lần muốn cùng nàng hẹn hò, nhưng đều bị nàng lấy cớ cự tuyệt.
-“Chờ bụng em lớn lên, không phải là cũng phải đối mặt với truy hỏi của đồng sự?” mỗi lần bị nàng cự tuyệt, hắn đều tức giận lẩm bẩm những lời này.
-“Vậy chờ bụng tôi to lên rồi nói sau” nàng cũng cười đến thật đáng giận trả lời hắn.
Đại khái là vì thời gian oán hận chất chứa quá sâu, hắn rốt cuộc xuất ra gian chiêu mới lấy được một lần ước hội.
Bị nắm tử huyệt, Hoa Lộ Dư đành phải ngoan ngoãn đi vào khuôn khổ, làm cho hắn mang nàng đến một nhà ăn sa hoa nổi danh.
-“Anh không phải là không còn tiền sao? Đến những nơi như thế này tiêu phí, có thể hay không rất xa xỉ?”
Làm cho Hoa Lộ Dư sau khi nhìn vào thực đơn tiếng anh toàn đồ ăn nổi danh cùng với con số như trên trời phía sau, không khỏi mồ hôi chảy ròng ròng.
Tuy rằng con số nàng gửi trong ngân hàng cũng không ít, nhưng nàng từ nhỏ đến lớn hướng đến tiết kiệm,cơ hồ chưa bao giờ đến những nơi sang quý này, cho nên nhìn hắn thuần thục hướng bồi bàn gọi cơm, trong lòng nàng run sợ, lo lắng tiền trong túi hắn không đủ một tối tiêu phí này.
Thẳng đến khi bồi bàn tươi cười rời đi, hắn mới hướng nàng nhìn –“Yên tâm đi, ta tuy rằng nghèo túng, nhưng cũng đủ tiền ăn vài bữa cơm”
Nói xong, lại cách cái bàn xoa bóp cái mũi của nàng –“Tiền sữa bột ta đã chừa ra, em cũng không cần lo lắng cục cưng sau khi sinh ra sẽ đói.”
-“Tôi mới không lo lắng” hiện tại nàng đã hoàn toàn thích ứng không ba thì năm giây làm những động tác va chạm nho nhỏ, cũng thói quen tứ chi tiếp xúc.
Du sao hắn là tên mọi rợ bá đạo, càng phản kháng, hắn càng làm được một tấc lại tiến thêm một bước, huống chi, nàng đã bất tri bất giác yêu thích hắn đối nàng sủng nịch, loại cảm giác này thực kì diệu.
Bữa tối phong phú rất nhanh được đưa ên, thức ăn khéo léo tinh xảo, làm cho tay Hoa Lộ Dư đều muốn động.
-“Ta đã tra qua, những thứ này đối phụ nữ có thai rất tốt, hơn nữa em bây giờ còn nôn nghén, ăn vài đồ ăn có hương vị nhẹ, em sẽ có khi cảm thấy không khó chịu…”
Hắn cẩn thận vì nàng giới thiệu, nghe vào trong tai nàng, ấm ở trong lòng. Chuyện này thật nhỏ nhoi, ngay cả chính nàng cũng ít chú ý, hắn lại quan sát cẩn thận như thế.
Lữ khách phụ cận liên tiếp hướng ánh mắt hâm mộ nhìn bọn họ, đại khái là phát hiện vị đại soái ca này đối bạn gái săn sóc, tất cả đều nhìn bạn trai bên người nhỏ giọng oán giận.
Đái Tương Luân mắt điếc tai ngơ, một mặt cẩn thận giúp nàng bóc vỏ tôm, đổ đồ uống, đem nàng hầu hạ chu đáo, mà Hoa Lộ Dư dưới sự chăm sóc tỉ mỉ của hắn, dần dần buông tha cho khúc mắc trong lòng, cùng hắn nói chuyện phiếm.
Trong lúc nói chuyện, nàng không ngừng bị hắn hài hước chọc cười ha ha, ngay cả chính nàng cũng không dám tin tưởng, kì thật buông tâm cùng người ở chung cũng là một chuyện rất đơn giản lại thoải mái.
Hai người như tình lữ vui vẻ trò chuyện, đột nhiên, Đái Tương Luân vươn ngón tay thon dài, nhẹ nhàng ấn bên môi nàng, động tác mềm nhẹ, độ ấm đầu ngón tay vừa phải, cảm xúc cực kì tốt.
-“Ngay cả hình tượng cũng không để ý? Nhìn em xem, ăn dính đầy mặt”
Hắn nhẹ nhàng lau đi thức ăn dính bên môi nàng, động chạm quá mức thân thiết làm cho Hoa Lộ Dư trở nên khẩn trương,thực lo lắng cho chính mình sẽ chật vật.
-“Thực bẩn sao?”
Nàng ngây ngốc hạ giọng hỏi, khẩn trương quẫn bách chớp to, nhìn vào đôi mắt đen của hắn.
“… lau một chút nữa, ta giúp em lau” thanh âm của hắn bỗng dưng biến trầm, giọng thấp từ tính mị lực mười phần.
Nàng hơi hơi đứng dậy, đem khuôn mặt nhỏ nhắn gần sát hắn vài phần, đáy mắt Đái Tương Luân hiện lên một đạo tinh quang, giây tiếp theo chế trụ cằm của nàng, hôn lên cái miệng nhỏ nhắn một cái.
Nụ hôn này, là trò đùa giai chiếm đa số, hắn chạm vào môi nàng liền lập tức thối lui, cười đến khoái trá làm càn –“Ha ha! Là chính em đem mình lên cửa”
Chỉ thấy khuôn mặt nhỏ nhắn của Hoa Lộ Dư nháy mắt đỏ lên, cuối cùng đến tai cũng đỏ, nhìn hắn cười đến quá đáng lại kiêu ngạo, hận không thể một quyền xóa sạch tươi cười trên mặt hắn.
-“Anh…anh tên hỗn đản này!”
Chung quanh liên tiếp đều là ánh mắt tò mò, nhưng Đái Tương Luân không thèm quan tâm, chính là một mình đắm chìm trong khoái ý khi thực hiện được hành động trộm hương.
-“Còn nói đối ta không có cảm giác, nhìn em, mặt đều đỏ lên hết”
Nàng chỉ có thể vừa tức vừa thẹn trừng mắt hắn, cơ hồ dùng hết sức lực, nhưng Đái Tương Luân lại áp căn thờ ơ, làm cho nàng chỉ có thể dỗi vùi đầu vào ăn món điểm tâm ngọt, không hề nhìn hắn biểu tình tiểu nhân đắc chí một cái.
Ăn xong món điểm tâm ngọt, Hoa Lộ Dư bĩu môi không cùng Đái Tương Luân nói nửa câu, hắn đàn