
u –“Trừ bỏ lúc đến nơi gọi điện báo bình an, không con gọi nữa”
Nhìn chuẩn em dâu rầu rĩ không vui, Tần Mạc Dương thật không hiểu nên nói cái tên em trai cao ngạo tự phụ kia như thế nào mới tốt.
Đáy lòng rõ ràng để ý nữ nhân trước mắt đến đòi mạng, mỗi ngày đều gọi điện thoại cho mình dặn dò mình phải thật tốt chiếu cố lão bà cùng đứa nhỏ của hắn, nhưng lại không chịu chính mình nói ra sự quan tâm của mình với nàng.
-“Ta nghĩ có thể hắn bận việc quá, hơn nữa Pháp cùng Đài Loan sai giờ, ta đoán…hắn sợ quấy rầy em, mới chưa gọi cho em”
Hắn lấy ra một cái lý do nói dối thật tệ, chỉ hi vọng Hoa Lộ Dư không biết hai nước chỉ sai lệch có sáu giờ, nếu không nàng nhất định sẽ càng khó qua, huống chi em tra chỉ cần nghĩ đến muốn cái gì cũng sẽ gọi cho hắn, căn bản không quản chuyện thời gian này.
Như thế nào hai người vẫn giận dỗi, lại khổ đại ca này đâu? Hắn lặng lẽ thở dài.
Mà Hoa Lộ Dư xác thực không biết việc sai giờ, nhưng vẫn rõ ràng Đái Tương Luân đang trốn nàng.
Có mấy lần nửa đêm không ngủ được, nàng cố lấy dũng khí gọi cho hắn, nhưng đối phương lại tắt máy. Chẳng lẽ bận việc đến nỗi điện thoại liên tiếp tắt máy sao?
Nàng tuyệt không tin tưởng, khi tình yêu của bọn họ cuồng nhiệt, hắn bận rộnđâu cũng sẽ tranh thủ thời gian gọi điện thoại cho nàng, cho dù nói một câu nhớ, hắn cũng vui vẻ chịu đựng.
Thấy nàng vẻ mặt thất vọng, Tần Mạc Dương đem nàng kéo đến trước bàn, ý đồ dời đi lực chú ý của nàng –“Trước lại đây ăn chút gì đi, miễn cho khi Tương Luân về thấy em gầy, hắn lại đau lòng.”
-“…Hắn còn có thể sao? Em nghĩ…hắn khẳng định đã chán ghét em”
Hoa Lộ Dư nói rất nhỏ, một chút nguyên khí cũng không có.
Xem ra, hắn thật sự không thể tiếp tục bảo trì trầm mặc, mặc cho hai người tiếp tục như vậy nữa. Thở sâu, Tần Mạc Dương quyết định giúp hai người một phen.
-“Tuy rằng ta không biết giữa em cùng Tương Luân xảy ra chuyện gì, nhưng là Tiểu Dư, em trai ta ta hiểu biết nhất, hắn nhận định chuyện gì đó thì nhất định sẽ làm được, nhưng hắn cũng có khuyết điểm nho nhỏ, chính là đối chính mình không tự tin.”
Nàng kinh ngạc nhìn hắn –“Làm sao có thể?”
Cái nam nhân bừa bãi dâng trào kia làm sao có thể không tự tin?
-“Em đừng nhìn hắn như bây giờ, lúc cha mẹ ta ly hôn, hắn bị đả kích rất lớn, bởi vì ba ba ở trong lòng hắn rất có hình tượng, khi hắn biết ba ba có nữ nhân khác ở ngoài, khi mẹ muốn dẫn hắn rời đi, mỗi ngày hắn đều tránh ở trong phòng khóc.”
Hoa Lộ Dư đột nhiên nhớ tới hôm đó, Đái Tương Luân nói khi ba me hắn li dị, trong mắt hắn chợt lóe ảm đạm và thương tâm rồi biến mất.
-“Từ đó trở đi, hắn liều mạng ở trước mặt ba mẹ biểu hiện thật sự nhu thuận, cố gắng hấp dẫn lực chú ý của bọn họ, hy vọng có thể cho bọn họ không tách ra, gia đình này có thể tiếp tục duy trì viên mãn, nhưng khi mẹ ta mang hắn đi khỏi Tần gia, hắn tuyệt vọng.”
-“Khả năng từ đó trở đi, hắn mới hiểu được rất nhiều chuyện không có hoàn mỹ như trong tưởng tượng, cũng chính từ đó, hắn bắt đầu phòng tâm mạnh, luôn dùng một mặt không chút để ý đối người ngoài, lấy thái độ hi hi ha ha che dấu nội tâm yếu ớt, vởi vì hắn sợ hãi lại lần nữa mất đi.”
Tần Mạc Dương vừa nói vừa quan sát biểu tình của nàng, quả nhiên thấy nàng nghe được đến mê mẩn, trên mặt tràn ngập đau lòng. Hắn nghĩ, nói lời này xong, cục diện bế tắc của bọn họ có thể tháo xuống.
-“Bởi vì sợ hãi mất đi, cho nên hắn luôn dùng hết toàn lực, cái gì hắn muốn đều chặt chẽ bảo hộ dưới tay, mà em, đương nhiên chính là đối tượng hắn muốn bảo hộ nhất. Nhưng là sau khi hắn cố gắng, em lại vẫn như trước đẩy hắn ra, còn không nói cho hắn nguyên nhân, đổi lại là em, sẽ không nổi giận cùng hoài nghi chính mình sao?”
Hoa Lộ Dư nghe đến đó, trong lòng đột nhiên cả kinh.
Nàng nhớ tới sau khi cùng Đái Tương Luân kết giao, hắn luôn dùng bất cứ thủ đoạn tồi tệ nào để lấy lòng nàng, thậm chí một lần lại một lần muốn dùng hôn nhân để bảo hộ nàng.
Nhưng là nàng vẫn rất ngu ngốc, cư nhiên đem sự bảo hộ của hắn trở thành gông xiềng của nàng, cho nên nhẫn tâm cự tuyệt, lại không nghĩ tới hành động tự bảo vệ mình này lại lần nữa đả thương lòng tin chưa lành của hắn.
Hóa ra….hóa ra hắn cũng giống nàng, đều là người chịu qua tổn thương, đều giống nhau không có cảm giác an toàn.
Nhưng là hắn cho dù sợ hãi, cũng quyết tâm yêu nàng, nàng thật sự kém rất xa.
Một nam nhân tốt như vậy, nàng làm sao có thể hoài nghi hắn, làm sao có thể làm cho hắn không chút an tâm như vậy?
Đột nhiên đứng dậy, nàng phút chốc làm quyết định.
Trong một quán bar “chỗ cũ” tại Paris nước Pháp, giờ phút này đang mở nhạc jazz, ngọn đèn tối chiếu ra nhiều gương mặt bất đồng quốc tịch.
Đái Tương Luân uống vào chén Voka thứ sáu, hương vị cay độc vào miệng, ngấm vào dạ dày sinh đau của hắn.
Ngồi ở bên người hắn là hai nữ nhân tuổi trẻ tóc vàng mắt xanh, giống như vì chuyện gì đó mà khắc khẩu, trên thực tế sau khi bọn họ ngồi sát vào bên người chính mình, sắc mặt vẫn không tốt.
Nam nhân kia quả nhiên ít nói, nữ cũng không thích nói chuyện, hai người khi thì trầm mặc một thời gian, kh