XtGem Forum catalog
Chuyên Sủng Nô Tâm

Chuyên Sủng Nô Tâm

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323131

Bình chọn: 10.00/10/313 lượt.

một làn hơi thở vô cùng mê hoặc.

Nàng tức khắc muốn há miệng hỏi, lại bị một cái lưỡi mềm mại nóng bỏng dễ dàng đưa vào trong miệng mình, làm cho nàng càng thêm kinh ngạc rồi thân thể cứng lại.

Đôi môi nàng quả nhiên ngây thơ mềm mại như hắn nghĩ, thơm như hoa nở, làm cho hắn không tự chủ được mà mút liếm trêu chọc, đầu lưỡi hắn cũng thừa cơ nàng khẽ nhếch miệng mà chui vào trong, đảo quanh nhấm nháp mọi chỗ ngọt ngào thơm mềm trong miệng nàng

Tò mò ác quá! Nhị thiếu gia sao vẫn đem đầu lưỡi chen vào trong miệng nàng, nhưng đầu lưỡi lại vẫn cứ hút lấy là sao? Không ngờ nàng lại bắt đầu có cảm giác mắt hoa đầu choáng váng, chìm đắm vào trong nụ hôn, toàn thân cũng trở nên mềm nhũn, làm cho nàng cảm giác có chút thích, lại có sợ hãi... Nàng có phải sắp chết không?

Mê muội bên trong nụ hôn, Mộc Hi Nhi đột nhiên cảm giác được có một cái vật gì cứng để ở bên chân của nàng, làm cho nàng càng thêm không biết làm sao .... Này, vật đó là cái gì vậy nha?

Dục vọng nóng bỏng rất nhanh trỗi dậy, đâm sầm vào kinh mạch toàn thân của Lăng Vũ Dương, cũng đi thẳng xuống phía dưới bụng. Trong lúc đó hắn giơ bàn tay to đem thân thể Mộc Hi Nhi áp sát lên hai chân hắn, ở trên môi nàng mà bừa bãi hôn động tác càng thêm nóng bỏng.

Lăng Vũ Dương không biết sao lại liên tục mút lấy môi lưỡi Mộc Hi Nhi, không thể cưỡng lại mà hút liếm, cho đến khi đôi môi nàng trở nên vừa đỏ vừa sưng....

Khi hắn đang định đem thân thể nhỏ bé của nàng đặt lên trên đùi hắn, đột nhiên lỗ tai lại nghe rõ được xa xa ngoài cửa tiếng bước chân rất nhỏ.

Lăng Vũ Dương thở hổn hển đành phải buông môi Mộc Hi Nhi ra, đồng thời cúi đầu nhìn vào đôi mắt sáng mơ màng của nàng.

"Nhị ..... Nhị thiếu gia...... ". Mộc Hi Nhi hoảng sợ mở miệng hỏi, "Người .... Người ..... vừa mới ...... Này ....", nàng thật sự không biết nên nói thế nào, nàng không thể ngờ nhị thiếu gia vừa rồi làm những chuyện như vậy với nàng.

Nhưng , nàng không biết diễn tả thế nào tựa hồ không làm cho Lăng Vũ Dương lấy làm lạ một chút nào, chỉ thấy hắn vẫn mỉm cười, ngón tay cái mơn trớn đôi môi vừa đỏ vừa sưng của nàng, trong mắt lộ ra ngọn lửa sáng rực.

"Không hiểu phải không? Không sao, ta sẽ giải thích tỉ mỉ cho nàng nàng nghe", hắn nói giọng dịu dàng ấm áp.

Mộc Hi Nhi nghe vậy, trong mắt tự nhiện thấy dễ chịu cùng tràn ngập khó hiểu, chớp chớp đôi mắt tròn xoe.

"Nhưng giờ thì không được", Lăng Vũ Dương bỏ cái tay vốn đang dán chặt bên hông của Mộc Hi Nhi đi, ngước mắt lên nhìn thẳng ra ngoài phòng khách có bóng người càng lúc càng đến gần.

"Hi Nhi, trước hết nàng đứng ở đây đi, sau khi tiếp đãi xong vị "khách quý", sẽ giải thích cho nàng". Lăng Vũ Dương tiếng nói vốn dịu dàng lại trở nên sâu xa khó hiểu, dĩ nhiên bởi vì hắn thấy rõ cái bóng người sắp sửa bước vào phòng khách kia chính là đại tẩu Trịnh Lệ Tư.

Cảm thấy tiếng nói của Lăng Vũ Dương đột nhiên thành "lạnh lẽo", Mộc Hi Nhi ngây ngốc xoay người rời khỏi ôm ấp của hắn, con mắt tròn cũng nhìn ra bóng người kia bước vào phòng khách --

"Là thiếu phu nhân!"

Chủ động nhiệt tình của chàng

Làm cho ta chỉ có thể rên rỉ ở trong lòng chàng

Biết rằng chàng không cho phép ai trêu chọc phản kháng cùng nảy sinh rung động

Trịnh Lệ Tư còn chưa bước vào phòng khách, mắt đã sớm nhìn ra tiểu thúc Lăng Vũ Dương đang vô cùng thân thiết ôm ấp cái người mà bà bà tính muốn tiểu thúc lấy vào cửa, sau đó cái con gái đó lại bị tiểu thúc lấy làm thị nữ bên người. Cho dù khi hắn nhìn thấy mình đang đến gần thì đã buông Mộc Hi Nhi kia ra, đôi mắt đẹp của Trịnh Lệ Tư vẫn là khó nén mà nổi lên vẻ ghen tị.

Sau khi từ trong miệng của trượng phu Lăng Văn Dương mà biết được tiểu thúc là người có sự nghiệp vững vàng, nàng trong lòng vốn đã rung động liền càng thêm khó dằn xuống. Nhân lúc thời gian tiểu thúc ở Lăng gia trang lâu hơn so với vài lần trước, cũng làm cho nàng càng có thêm cơ hội.

Đáng giận là, tiểu thúc này của nàng không bao giờ hiểu bụng nàng, đối với sự tiếp cận cùng cử chỉ ngầm của nàng hắn chỉ mắt lơ tai điếc, thậm chí còn giống như cố ý tránh nàng, cho nên hôm nay nàng quyết định đến Minh Nguyệt lâu cùng hắn nói rõ, cũng để hắn hiểu được tấm lòng của nàng.

Mặt khác nàng cũng lo lắng, Lăng Vũ Dương đã ở Lăng gia trang nghỉ ngơi nhiều tháng, chỉ sợ cũng phải rời khỏi, cho nên nàng bắt đầu đâm lo lắng .....

"Vũ Dương", tiếng nói ngọt ngào mềm mại cùng cặp mắt đẹp thoáng nhìn, Trịnh Lệ Tư đến gần Lăng Vũ Dương.

"Đại tẩu", Lăng Vũ Dương đứng lên khỏi ghế, lễ phép đón chào, lập tức chuyển hướng đối diện với Trịnh Lệ Tư sang người Mộc Hi Nhi

" Hi Nhi, dâng trà"

"Vâng, nhị thiếu gia", Mộc Hi Nhi vừa đáp xong, đang muốn rời khỏi, thì bị Trịnh Lệ Tư gọi lại.

"Chờ đã. Nghe bà bà nói, ngươi là một tay pha trà ngon, vậy sao ngươi không đến phòng bếp dùng sở trường mà pha giúp ta pha một bình trà?"

Mộc Hi Nhi không hiểu rõ nên liếc mắt nhìn Trịnh Lệ Tư một cái, nhưng chủ nhân đã dặn dò, nàng cũng không thể cãi lại, thế là nàng lập tức gật đầu đáp: "Dạ, thiếu phu nhân, Tiểu Hi đi ngay, xin thiếu phu nhân đợi một chút", bởi vì đường đi đến