Insane
Cô Dâu Nhỏ Bị Gạt Cưới Của Tổng Giám Đốc

Cô Dâu Nhỏ Bị Gạt Cưới Của Tổng Giám Đốc

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 327665

Bình chọn: 10.00/10/766 lượt.

hông được, tuy nhiên không biết nó đếm một lần, trong lòng trí nhớ liền khắc sâu một phần.

Sáng sớm mặt trời chiếu vào phòng bệnh, thế nào cũng không vào lòng của Đoan Mộc Mộc, từ sau khi Lãnh An Thần rời đi, cô liền duy trì một tư thế này, bị hóa đá giống như tượng điêu khắc.

“Mẹ…” Tiếng kêu đứa bé truyền đến từ sau lưng, rất mềm rất ngọt, giống như là bánh bao mới ra lò.

Đoan Mộc Mộc vội vàng lau nước mắt quay đầu lại, thấy Huân Huân đang nhìn mình, bé nhỏ tuổi, nhưng ánh mắt lại sắc bén như vậy, càng nhìn càng khiến cô hoảng hốt, giờ khắc này, nhìn ánh mắt của bé, cô như thấy được Lãnh An Thần.

Chỉ là cảm giác này trong nháy mắt liền biến mất, thật ra thì bọn họ giống nhau cũng không có cái gì không ổn, dù sao cũng là anh em cùng một cha.

Nghĩ đến cái quan hệ này, Đoan Mộc Mộc chỉ cảm thấy mặt vừa giận vừa cay nóng, hiện tại nếu cô vừa nghĩ đã cảm thấy không thể tiếp nhận, huống chi là thật đối mặt.

Quyết định của cô là đúng, giờ khắc này, cô nói với mình.

Hít sâu điều chỉnh tốt tâm tình của mình, Đoan Mộc Mộc hướng Huân Huân đi tới, bàn tay xoa tóc mềm mại của bé, “Đã tỉnh rồi hả?”

“Mẹ khóc?” Dù Đoan Mộc Mộc rất nỗ lực ngụy trang, nhưng Huân Huân liếc cái đã thấy.

Huân Huân cùng Tiểu Đường Tâm ra đời không kém một tháng, thế nhưng đứa bé rõ ràng thành thục hơn rất nhiều so với Tiểu Đường Tâm, đều nói con nhà nghèo sớm phải lo việc nhà, đại khái đứa bé này thiếu sót quá nhiều yêu thương, mới để cho bé thành thục như thế.

“Không có…” Đoan Mộc Mộc xoa xoa mặt, cố gắng nặn ra một giọng nói ngọt ngào.

“Mẹ gạt người” Huân Huân là đứa bé, sẽ không che giấu ý nghĩ của mình, cảm giác cái gì liền trực tiếp nói ra.

Đoan Mộc Mộc nhất thời bị Huân Huân làm cho không nói được lời nào, nhưng không ngờ bé lại hỏi, “Có phải mẹ không muốn lúc này rời đi hay không?”

Cô sững sờ, lại nhìn thấy Huân Huân chỉ chỉ Tiểu Đường Tâm, “Con biết rõ mẹ không bỏ được ba em gái.”

Nháy mắt, ngực Đoan Mộc Mộc như bị bắn vô số ngân châm, đau làm cô hít thở không thông.

Một đứa bé hiểu chuyện như vậy, để cho cô thả xuống như thế nào đây?

“Mẹ, đừng không quan tâm con!” Chợt, Huân Huân đưa cánh tay nho nhỏ ra ôm cổ cô.

Đoan Mộc Mộc ôm bé thật chặt vào trong ngực, âm thanh nghẹn ngào, “Không, mẹ chắc chắn cần Huân Huân.” Phi trường.

Cô gái mặc áo khoác vàng nhạt, tay trái tay phải chia ra dắt hai đứa bé, chỉ là nét mặt trên mặt bọn họ đều không tương đồng, cũng đều không liên quan đến vui sướng.

“Mẹ, thật muốn đi sao? Con không bỏ được chú đẹp trai…” Tiểu Đường Tâm cẩn thận mỗi bước đi, từ khách sạn ra ngoài đến bây giờ, cũng không biết quay đầu lại bao nhiêu lần.

Tim Đoan Mộc Mộc bởi vì con gái nhắc tới người kia lại đau, không trả lời, chỉ cầm chặt tay của con gái.

“Đau!” Tiểu Đường Tâm kháng nghị, lại một lần quay đầu lại, kết quả lại một lần nữa thất vọng, nói lầm bầm, “Đàn ông đều không có lương tâm.”

Nghe được câu này, Đoan Mộc Mộc có chút dở khóc dở cười, nhưng vào lúc này, Huân Huân rất ít lời nói tiếp, “Nếu biết đàn ông đều không có lương tâm, làm gì phải thích?”

Một câu nói tự tin, thế nhưng chính là lời nói từ trong miệng đứa trẻ ba tuổi nói ra, thật là lời không kinh người thề không vui, Đoan Mộc Mộc có chút hết ý kiến.

“Em chính là thích thì làm sao? Em còn muốn để cho chú ấy làm ba mình đấy?” Tiểu Đường Tâm có một loại địch ý đối với Huân Huân, có lẽ là bởi vì bé xuất hiện đoạt đi một phần tình yêu của Đoan Mộc Mộc đối với mình.

Huân Huân hừ lạnh một tiếng, ánh mắt nhìn Tiểu Đường Tâm đều mang khinh bỉ, “Đáng tiếc người ta không muốn.”

Tiểu Đường Tâm vốn uất ức, nghe Huân Huân chê cười mình, nhất thời không chịu nổi khóc lên.

Đoan Mộc Mộc chỉ có thể dừng bước lại, kéo Tiểu Đường Tâm, “Không quan trọng, anh trai đùa con thôi.”

“Anh ấy mới không phải là anh trai con” Tiểu Đường Tâm giận dỗi, sau đó lắc lắc cánh tay Đoan Mộc Mộc, “Mẹ, cầu xin mẹ gọi điện thoại cho chú đẹp trai có được hay không?”

Mặt của Đoan Mộc Mộc cứng đờ, lạnh lùng nói, “Chú có chuyện.”

“Nhưng chú có chuyện, cũng nên tới tiễn chúng ta” Tiểu Đường Tâm hình như đặc biệt để ý đối với cái vấn đề này.

Trong lúc nhất thời, Đoan Mộc Mộc cũng không biết nói thế nào?

Tại sao có thể bảo người đó tới tiễn họ? Trường hợp như vậy đối với cô chính là lăng trì, đáng tiếc, con gái không hiểu, cô cũng không cách nào nói ra.

“Con gái thật sự là phiền toái” Huân Huân hình như bị Tiểu Đường Tâm náo phiền.

“Anh mới phiền toái, đều là anh… Nếu như không phải là anh, em cùng mẹ cũng không cần đi, có thể ở chung một chỗ cùng chú đẹp trai, đồ quỷ sứ chán ghét!” Tiểu Đường Tâm tức giận, há mồm nói ra.

Đoan Mộc Mộc không biết Tiểu Đường Tâm tại sao có thể nói lời như vậy, nhưng khi nhìn trên mặt Huân Huân như bị người đâm trúng huyệt đau, cô hầu như không cần suy tính giơ tay lên một cái tát liền quăng tới, rơi vào trên mặt mềm mại của Tiểu Đường Tâm, nhất thời một mảnh đỏ hồng.

Một tát này quá mức đột nhiên, ai cũng không ngờ tới, Tiểu Đường Tâm cũng sửng sốt hai giây, sau đó khóc lớn lên, phải biết từ nhỏ đến lớn, mẹ chính là cực ít trách cứ bé, bâ