pacman, rainbows, and roller s
Cô Gái Mù Kì Duyên

Cô Gái Mù Kì Duyên

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322585

Bình chọn: 8.5.00/10/258 lượt.

dũng khí vào nơi này, không có dũng khí uống ly này?” Anh khiêu khích hừ lạnh.

An Dĩ Nhạc biết rõ anh ta khích cô, vẫn là nuốt không được giọng điệu này, cô không biết ba hội viên khác có phải đều giống Tia Chớp làm người ta chán ghét như vậy hay không, vì thế sờ soạng đoạt cái ly lại, nói: “Tôi có thể thay đổi người không?”

“Không được!” Sao hả, cô ta dám không hài lòng anh? Lôi Xiết trên mặt xẹt qua một tia lửa giận.

“Tôi đây đành phải chịu thôi.” Cô ngửa đầu đem uống rượu xong, hương vị ngọt ngào nóng ấm chảy vào thực quản cô, cô nhất thời cảm thấy thân thể ấm áp lên, hơn nữa có chút lâng lâng.

“Được, chuyện có liên quan đến cô tôi sẽ điều tra rõ, để bồi bàn đưa cô đi nghỉ ngơi đi.” Lôi Xiết nói xong bước đi ra khỏi phòng.

An Dĩ Nhạc còn có một đống lớn vấn đề muốn hỏi, nhưng mới bước một bước, cả người đã mất thăng bằng, cô vịn cái bàn, chậm rãi ngã xuống, trong lúc ý thức mơ hồ trong đầu chỉ lưu lại một chuyện --

Cô...... Rốt cuộc có phải đang nằm mơ hay không?

“Tôi cảm thấy có người làm bừa!” Lôi Xiết dùng sức quăng áo khoác da lên ghế, lời nói vừa lạnh lại trầm.

Anh đang đứng trong căn phòng hình tròn ở lầu hai câu lạc bộ, bốn phía là cửa kính trong suốt, ngay cả trần nhà cũng là thủy tinh trong suốt của “Truy Mộng” Huyễn Dạ Thần Hành.

“Là quản lý giở trò quỷ sao?” Lôi Xiết ánh mắt khẽ liếc, một đạo sóng điện xuyên qua tường thủy tinh, mạnh mẽ bắn về phía một địa điểm xác định ở đại sảnh câu lạc bộ dưới lầu.

“Không phải tôi! Đừng phóng điện, Lôi Xiết!” Giọng nói của quản lý từ quầy bar phía sau đại sảnh sau truyền đến tổng bộ.

“Nói không chừng đây là duyên phận. Có phải không, Huyễn Dạ?” Tước Lợi Nhi cười tủm tỉm nói.

“Cũng có thể nha!” Huyễn Dạ Thần Hành cùng Tước Lợi Nhi một hát một xướng, có vẻ muốn cho Lôi Xiết phát hỏa. Bọn họ ai chẳng biết Lôi Xiết ghét nhất loại quan niệm về số mệnh này, cái gì duyên phận, kiếp trước đã định vân vân, anh đều coi thường.

“It1 nói những chuyện vô căn cứ này với tôi, phụ nữ chính là phiền toái, huống chi vị họ An này lại là người phiền phức trong phiền phức!” Giữa long mày Lôi Xiết đã có thêm mấy lằn vân.

“Cô ấy nhìn không thấy, cũng không phải cô ấy muốn.” Lãnh Quan vốn nói không nhiều lắm mở miệng thay An Dĩ Nhạc thấ bất bình. Danh hiệu “Ngân Tuyết” cô ngũ quan trong sáng xinh đẹp thanh tú, khí chất phi nam phi nữ thường làm cho người ta phân không rõ giới tính của cô.

“Đúng vậy! Vừa rồi quản lý đưa đến tư liệu có liên quan với cô ấy, chúng ta đều đã xem qua, cô ấy muốn báo thù cũng là bình thường, một gia đình hoà thuận vui vẻ gia bị hủy hoàn toàn, ai chịu nổi? An Dĩ Nhạc vì việc đó mà bị mù, tuy rằng còn giữ được tính mạng, nhưng em tin tưởng cô ấy nhất định sống càng thống khổ.” Tước Lợi Nhi tâm địa mềm nhất, không khỏi thay An Dĩ Nhạc cảm thấy khổ sở.

“Quên đi, Tước Lợi Nhi, Lôi Xiết nếu không muốn nhận, liền thay đổi người là được......” Huyễn Dạ Thần Hành cố ý làm vẻ ta đây nói.

“Không cần! Nếu đã được chọn, tôi có thể đảm nhiệm.” Lôi Xiết quả quyết từ chối.

‘Cũng đúng! Thay đổi người sẽ bị phạt tiền khấu trừ 20%! Nếu thật dự muốn thay đổi người, anh chẳng những kiếm không được tiền, còn bị thêm phạt một trăm vạn đôla, rất có hại.” Tước Lợi Nhi cười vẫy vẫy mái tóc dài màu nâu. Danh hiệu “Thần Toán” cô am hiểu nhất chính là “tính toán”.

Cô gái nhỏ này không có việc gì lại tính toán rõ ràng như vậy làm chi? Lôi Xiết không trả lời, chỉ quăng cho cô một ánh mắt lạnh lùng.

Trong bốn hội viên, mỗi người một cá tính khác nhau, Tước Lợi Nhi bề ngoài nhìn rất trong sáng đáng yêu, nhưng tâm cơ trưởng thành sớm lợi hại nhất trong bốn người, thật may cô chỉ khi đối phó địch nhân mới thể hiện ra mặt chân thật, trước đôi mắt của ba vị đại ca đại tỉ, cô chỉ có thể giả một đứa em nhỏ.

Huyễn Dạ Thần Hành là người nhiều tuổi nhất, bình thường luôn rất thích thiết biểu hiện ra anh chín chắn, anh thuộc dạng người khẩu xà tâm phật điển hình, trong lúc nói cười có thể san bằng kẻ địch, vĩnh viễn không nhanh không chậm, phong độ tao nhã mà mê người.

Lãnh Quan kỳ thật cũng không lạnh lùng, nếu muốn so sánh, Lôi Xiết còn thâm hơn cô, chỉ là cô không thích nói chuyện, đối với tranh cãi càng không có hứng thú, cho nên mỗi khi ba người khác cãi nhau, cô thường là người trầm mặc nhất. Ngoại hình tuấn tú mê người, có tình cảm rất tốt với Tước Lợi Nhi.

Về phần Lôi Xiết, danh hiệu “Tia Chớp”, làm cho người ta có cảm giác vừa sắc bén lại lạnh lùng, cá tính giống như con dao, người không quen tiếp cận anh liền không cẩn thận mà bị thương; Mà anh xuống tay cũng không lưu tình, vừa chuẩn vừa độc, là người có tính hành động nhất câu lạc bộ linh lực.

“Kỳ thật khi cô ấy vừa vào cửa chúng tôi đã nhìn qua, bộ dạng cô cũng không tệ lắm đâu.” Huyễn Dạ Thần Hành bỗng dưng nói ra một câu.

Bọn họ cũng đều biết, phụ nữ càng xinh đẹp, Lôi Xiết càng không thích! Chủ yếu là bởi vì vết sẹo trên mặt anh chính là do “mỹ nữ” ban tặng, mỹ nữ kia không phải là người nào khác,chính là mẹ của Lôi Xiết.

Bởi vậy, ngay cả Tước Lợi Nhi xinh đẹp vô tà như thiên