Cô Vợ Bé Nhỏ Của Tổng Giám Đốc Băng Hoả

Cô Vợ Bé Nhỏ Của Tổng Giám Đốc Băng Hoả

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325514

Bình chọn: 8.5.00/10/551 lượt.

nh chiếu hậu, mặc dù bị thương không nhẹ, nhưng cũng đáng giá.

Nhìn Kiều Ngự diễm tức giận mặt lạnh như băng, trong lòng tức tối không thôi.

Tức thay cho Bạch Trạch Vũ, Duy Y lại bắt đầu lo lắng, vừa rồi cô nói câu kia, có thể làm tổn thương người. Nghĩ đến tình cảnh của mình, nếu như hắn hứng lên liền làm hại công ty ba thì thế nào? Càng nghĩ càng thấy sợ.

Duy Y cũng không biết Bạch Trạch Vũ ở Anh là Kiều Thị tổn thất không nhỏ, cho nên trong lòng cô, Kiều Ngự Diễm là một ác ma không thể phản kháng, mà cô chỉ là một con kiến nhỏ mà thôi.

Nghe lời nói của Bạch Trạch Vũ, Duy Y không khỏi quay đầu nhìn một chút gương mặt tuấn tú trong gương, có nhiều chỗ đã bắt đầu đen, có nhiều chỗ sưng đỏ. Trên cánh tay bởi vì bị té ma sát với mặt đất mà bị thương.

Anh Trạch Vũ trở về như vậy nhất định sẽ bị cô mắng.

“Có muốn vào nhà em bôi thuốc cho không, nếu cô nhìn thấy nhất định sẽ rất đau lòng.”

“Cũng được, chắc ba mẹ em cũng ngủ rồi, không thể để cho họ nhìn thấy mặt anh bị thương, nếu không ngày mai nhất định sẽ truyền đến tai mẹ anh.” Bạch Trạch Vũ chờ chính là những lời này của Duy Y, cảm giác bây giờ giống như khi còn bé, hai người gây chuyện bên ngoài, sau đó len lén trốn, không để cho người lớn biết.

“Yên tâm đi, bình thường ba mẹ em đi ngủ rất sớm, bây giờ cũng sắp mười hai giờ rồi.” Nói xong thang máy đã đến tầng nhà Duy Y.

Bởi vì trước khi đi đã gọi điện thông báo với nhà sẽ về muộn, cho nên ba mẹ không có đợi cô đã đi ngủ.

Duy Y mở cửa, đầu tiên là lén lút vào phòng khách tra xét một phen, thấy không có người, mới hướng về phía cửa ngoắc ngoắc tay với Bạch Trạch Vũ. Cảm giác giống y như lúc còn bé. Mặc dù bọn họ đã lớn, nhưng có một số việc, vẫn có chút cảm giác đẹp như vậy.

Hai người vào phòng Duy Y, trước hết Duy Y để cho Bạch Trạch Vũ chờ cô lấy thùng thuốc ra.

“Anh Trạch Vũ ngồi đi, em bôi thuốc cho anh!”

Bạch Trạch Vũ nghe lời ngồi vào ghế sô pha nhỏ, mặc dù hắn không cao lớn như Kiều Ngự Diễm, nhưng chiều cao cũng một mét tám mươi ba, cho nên vào căn phòng nhỏ của Duy Y, trong nháy mắt cảm thấy có chút chật chội, đặc biệt là ngồi trên ghế sô pha, ghế sô pha này vốn dĩ là ghế đôi.

“Duy Y, phòng em vẫn giống như trước kia. Không có gì thay đổi.”

Ra nước ngoài bốn năm, sau khi trở về vẫn chưa có cơ hội vào phòng cô xem một chút. Duy Y cho hắn cảm giác thay đổi, trưởng thành, đẹp cũng trầm tĩnh không ít. Nhưng cảm giác thích hắn lại chưa từng thay đổi.

Tính toán ra thì bọn họ là thanh mai trúc mã. Hắn thích Duy y, Duy Y cũng thích hắn.

Chỉ tiếc giữa bọn họ có một ác ma Kiều Ngự Diễm, cậy mạnh bá đạo, đoạt đi Duy y của hắn, phá hủy mọi thứ tốt đẹp…….

“Vậy sao? Ngày ngày ở đây, em đều không có cảm giác gì nữa rồi. Anh Trạch Vũ đừng nói chuyện, em giúp anh lau vết thương, sẽ có chút đau nha…….” Duy Y nói xong, cầm cái ghế nhỏ ngồi trước mặt hắn, mà Bạch Trạch Vũ vừa mới tách đôi chân thon dài, Duy Y ngồi giữa hai chân hắn.

Duy Y một lòng nghĩ tới vết thương trên mặt hắn, hơn nữa từ trước tới nay đều gần gũi với Bạch Trạch Vũ như vậy, căn bản không nghĩ tới bọn họ đã trưởng thành, nói cách khác là nam nữ thụ thụ bất tương thân.

Vừa giúp Bạch Trạch Vũ lau vết thương trên mặt, vừa nhẹ nhàng thổi, chỉ sợ làm hắn đau “Đau phải nói nha!” Duy Y phát hiện hắn không la đau.

“Không đau, so với vết thương lúc trước, vết thương này không là gì!” Bạch Trạch Vũ nhìn Duy Y từ từ đến gần, có thể ngửi được mùi hương từ tóc cô, làn da trắng nõn không tì vết, má hồng tự nhiên, rất hài hòa.

“Trước kia có chịu bị thương sao?”

“Trước kia ở Anh có người lai lịch không rõ làm chút phiền toái, anh cũng không biết chuyện gì xảy ra, bị giáo huấn một trận.” Bạch Trạch Vũ nhẹ nhàng nói.

Thế nhưng lại nói ra, liền làm cho Duy Y liên tưởng đến chuyện Kiều Ngự Diễm đã từng tìm Bạch Trạch Vũ gây phiền phức…….Rất tự nhiên kéo Kiều Ngự Diễm vào. Nhưng cũng chỉ có Bạch Trạch Vũ biết, những chuyện này không liên quan đến Kiều Ngự Diễm.

Nếu như không phải là hắn liều mạng, hơn nữa mình may mắn có một đầu óc buôn bán, tinh thông máy tính, mới lấy được sự tin tưởng của ngài Terry, ngày hôm nay hắn có tất cả cũng không phải là tình cờ mà có.

“Anh Trạch Vũ, anh nhất định chịu rất nhiều khổ sở.” Duy Y dừng lại động tác trên tay, vẻ mặt thương hại.

“Đúng vậy, nhưng mỗi khi anh nhớ tới em, cũng không thấy khổ. Duy Y, đừng dùng loại ánh mắt này nhìn anh, sẽ xảy ra chuyện…….”

“Xảy ra chuyện gì?” Duy Y còn đang nghi hoặc, gương mặt tuấn tú của Bạch Trạch Vũ đã dựa vào cô, đưa tay giữ chặt thân thể cô, vây cô trong lòng ngực, nhẹ nhàng hôn đôi môi phấn hồng của cô. Lần đầu tiên chỉ là dò xét, hắn muốn xem phản ứng của cô đối với nụ hôn của mình như thế nào.

Vậy mà Duy Y cũng ngây ngẩn cả người, đột nhiên cô bị hôn dọa cho sợ. Không nghĩ rằng Bạch Trạch Vũ sẽ hôn mình……

Bạch Trạch Vũ giống như không hài lòng với phản ứng của cô, giống như trừng phạt nặng nề hôn cô. Lần hôn thứ hai, có chiếm đoạt cũng ôn nhu.

Duy Y không biết mình nên phản ứng thế nào cho tốt, đây là người đàn ông thứ hai hôn cô, người thứ nhất là Kiều Ngự Diễ


XtGem Forum catalog