
coi như là con của Bill đi, trước tiên quan sát một thời gian rồi nói, nếu như trong thời gian này bọn họ đều hạnh phúc, chúng ta liền đem chuyện này giấu trong bụng thôi.”
“Được rồi, quan sát một thời gian đã.” Tuy nói như vậy, nhưng trong lòng Kiều Y vẫn hy vọng anh trai với Duy Y ở chung một chỗ.
Người khác có lẽ không biết chuyện nhà họ Kiều, nhưng mà cô thân là người họ Kiều nên hiểu rõ.
Bạn gái của anh trai là Dương Dương, đó chính là người anh trai tìm làm thế thân, đừng nói có nhiều nét giống Duy Y, mặc dù anh trai không nhớ rõ Duy Y, nhưng trong tìm thức vẫn có cái bóng kia, cho nên lúc Dương Dương xuất hiện, anh trai không chút do dự để cô ta bên cạnh mình.
Nhưng ba mẹ cô tuyệt không thích cô ta, cả người toàn hàng hiệu, tính khí cũng không tốt, lúc không có anh trai bên cạnh liền lộ ra bản tính thật, ở nhà họ Kiều cũng không biết điều thường làm mẹ Kiều giận điên lên.
Cô cảm thấy, kể từ sau khi có Dương Dương trong nhà không bao giờ yên bình.
Nếu anh trai có thể khôi phục trí nhớ, thật là tốt biết bao. Anh trai, Duy Y của anh đã trở về…….
Trên sân thượng nhà Kiều Ngự Diễm ở chung cư Đế Vương.
Hoàn cảnh giống nhau, ban đêm cũng giống nhau, người cũng giống nhau, rượu ngon giống nhau, Kiều Ngự Diễm cùng Dương Dương hưởng thụ cảnh đêm yên tĩnh, Dương Dương đứng dậy đi đến sau lưng kiều Ngự Diễm, ôm chặt hắn từ phía sau. Đầu tựa vào lưng của hắn.
“Anh Kiều đang suy nghĩ gì vậy?”
Mấy ngày nay tâm tình Kiều Ngự Diễm cũng không yên, coi như là ở bên cạnh cô, tâm lại không biết để ở đâu.
Ba nói cô ta phải nắm chặt con rùa vàng này, lúc cần thiết có thể dâng cô thể mình cho hắn.
Nhưng không ai biết, Kiều Ngự Diễm cưng chiều cô ta nhưng chưa bao giờ có ý muốn đó. Bởi vì hắn chỉ muốn cô ta ở bên cạnh hắn mà thôi, chỉ cần ở gần hắn là được.
Hắn nói có cô ta bên cạnh hắn có thể an tâm, ban đêm có cô ta bên cạnh hắn có thể ngủ được.
Cho nên cử chỉ thân mật nhất của bọn họ cũng chỉ là ôm mà thôi. Hắn nói cô ta quá nhỏ, hắn không muốn tổn thương cô ta. Cô ta tin tưởng hắn không muốn làm cô ta tổn thương.
Hắn còn nói, đợi cô ta mười tám tuổi, bọn họ sẽ kết hôn. Cho nên hắn đợi từng ngày.
Nhưng kể từ sau khi nhìn thấy cô gái kỳ quái đó, anh Kiều liền thay đổi, cứ như vậy câu đi linh hồn cùng trái tim hắn. Đối với cô ta mà nói đó là một uy hiếp.
“Không có gì, Y Y, muộn rồi để anh đưa em về!” Kiều Ngự Diễm xoay người, dịu dàng ôm, hôn lên trán cô ta một nụ hôn dịu dàng như nước. Không biết vì sao, hắn vẫn luôn gọi cô là Y Y, nhưng tên của cô ta cứ thay đổi bị gọi như vậy.
Dương Dương ghét hắn kêu cô ta Y Y, bởi vì đó là tên vợ hắn. Nhưng bốn năm trước vợ hắn đã chết.
“Không muốn, em muốn ở bên cạnh anh!” Cô ta làm nũng đối với người đàn ông, không ngừng cọ sát vào cơ thể người đàn ông. Bàn tay nhỏ bé vòng sau lưng hắn.
“Y Y ngoan, ngày mai còn phải đi học!”
“Anh Kiều, không phải anh muốn em ở bên cạnh anh sao?” Mắt to nhìn người đàn ông, tin rằng không có người đàn ông nào có thể cưỡng lại được. Nhưng Kiều Ngự Diễm lại cự tuyệt, không biết vì sao, hắn đột nhiên lặng người một hồi lâu.
Lúc này, cô ta đột nhiên nâng gót chân, kéo cổ người đàn ông xuống, cứ như vậy hôn lên môi người đàn ông kia, không ngừng ma sát, sau đó đưa ra đầu lưỡi càng thêm dụ hoặc…….
“Y Y…….” Trong đầu người đàn ông thoáng qua hình ảnh, cô gái hôn hắn sau đó nói sẽ gả cho hắn. Cảm giác rất quen thuộc. Vì vậy hắn càng ôm chặt người con gái trong ngực, nụ hôn càng sâu hơn.
Nhưng tại sao cảm giác của nụ hôn lại không đúng?
Người con gái cảm thấy người đàn ông cuồng nhiệt, vì vậy to gan đưa tay trêu đùa lồng ngực hắn, thành công mở nút áo hắn, bàn tay nhỏ bé trơn mềm vuốt ve da thịt hắn, lúc muốn xâm nhập vào người đàn ông đột nhiên bế người con gái lên.
“Anh Kiều!”
“Y Y, đừng nói chuyện!” Người đàn ông ôm cô gái lên, đặt trên ghế dựa, sau đó nhẹ nhàng đè lên người cô gái. Nhìn cô gái thẹn thùng đỏ mặt, lại hôn lên môi cô.
Dương Dương thấy người đàn ông muốn cô ta, càng thêm to gan vuốt cơ thể cường tráng người đàn ông, bàn tay nhỏ bé không tự chủ được vuốt ve cơ thể người đàn ông nhẹ nhàng vuốt, nhưng cơ thể dường như không có phản ứng gì, vì vậy hai bàn tay càng thêm to gan cở thắt lưng của người đàn ông.
Đột nhiên, người đàn ông dừng lại, bàn tay nắm hai tay lộn xộn của Dương Dương “Anh đưa em về nhà thôi!”
“Nhưng mà…….Không phải anh muốn em sao?” Dương Dương đỏ mặt hỏi.
“Em còn quá nhỏ, chờ đến lúc em mười tám tuổi rồi nói.” Kiều Ngự Diễm nhẹ nhàng giúp cô ta chỉnh sửa lại quần áo. Sắc mặt vô cùng khó coi. Trước kai Y Y không như thế, tại sao lại đột nhiên ti gan như vậy.
Nhưng kỳ quái hơn chính là bản thân hắn, đối mặt với sự trêu đùa to gan của cô như vậy, nhưng một chút phản ứng hắn cũng không có. Trong ấn tượng của hắn, không phải hắn vẫn lươn khát vọng cô sao? Tại sao hai người thân mật như vậy hắn lại không có phản ứng?
Trong đầu hắn, bọn họ không chỉ một hai lần triền miên. Trong đầu đột nhiên thoáng qua một khuôn mặt nhỏ nhắn đầy nước mắt, đó là cô gái hét ầm ĩ ngoài phòng ăn, mấy ngày nay, chỉ cần vừa