Old school Swatch Watches
Cô Vợ Bỏ Trốn Của Sát Thủ Tổng Tài

Cô Vợ Bỏ Trốn Của Sát Thủ Tổng Tài

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 329173

Bình chọn: 7.5.00/10/917 lượt.

thế nào cũng gọi không được. Cô lừa anh nhiều như vậy, còn có tư cách gì đi cầu xin sự tín nhiệm của anh? Lãnh Phong cũng không phải kẻ ngu si, làm sao có thể dễ dàng tha thứ cho cô như vậy…

Buông mắt xuống, ánh mắt rơi vào vòng tay bị cô hung hăng mà giẫm lên, vòng tay đã bị đứt làm đôi. Cô khẽ thở dài, ngồi xổm người xuống nhặt lên hai đoạn vòng trang sức đính trân châu kia, trong lòng có một mảng tiếc hận. Đây là Lãnh Phong lần đầu tặng cô đồ trang sức, lại có thể bị cô giẫm lên đứt đi mất.

“Em ở trong phòng này, không được cho phép cũng không ra ngoài!” Ngoài cửa xuất hiện tiếng nói khiến cô giật mình, vô ý thức giấu tay ra sau lưng.

Ngẩng đầu nhìn chằm chằm Lãnh Phong hờ hững, không có lời nào để đáp lại anh.

Lãnh Phong nhìn liếc mắt mặt đất trống rỗng, liền biết cô đang giấu cái gì, cười giễu cợt một tiếng xoay người rời đi!

Vẻ mặt Lâm Tử Hàn bỗng dưng đỏ, siết chặt vòng trang sức trong tay, ném cũng không được, lấy đi cũng không được.

Trong phòng làm việc trên tầng hai, Lãnh Phong nghiêng người dựa vào ghế sofa, một lần nhìn khắp nơi đoan video A Nghị chỉnh lý lại, lẳng lặng nhìn chăm chú vào hình ảnh bóng hình xinh đẹp quen thuộc.

Anh xem rất nhiều lần, chỉ là muốn tìm được lý do có thể làm cho mình càng thêm hận cô sâu sắc hơn! Bởi vì, anh thực sự không thể tàn nhẫn hạ quyết tâm làm những thứ gì với cô, chỉ giữ cô lại...

Nhưng mà, nhìn hồi lâu lại ngay cả nửa điểm thu hoạch cũng không có, bởi vì anh yêu cô, từ lâu đã vượt qua tất cả, thế cho nên trả giá bằng tính mạng của mình!

"Lâm Tử Hàn...." Anh nói nhỏ một tiếng, đưa tay "Tạch" một tiếng tắt máy chiếu phim đi, cả người thất vọng ngả ra sau, tựa ở trên ghế sofa.

"Thủ lĩnh" A Nghị đứng ở cạnh cửa nghiêm túc gọi một tiếng, nói: "Tư liệu thân phận của Lâm Tử Hàn đã điều tra ra"

Lãnh Phong bỗng dưng mở mắt ra, con ngươi như vì sao thẳng tắp rơi vào túi tư liệu trong tay A Nghị.

A Nghị đi đến, đặt túi tư liệu tới trước mặt anh, Lãnh Phong cũng không đưa tay đi đón túi tư liệu, nâng mắt lên khẽ liếc A Nghị. Khẽ hít một hơi nói: "Lâm Tử Hàn đã từng nói qua, nếu như tôi điều đã điều tra xong thân phận của cô ấy, tôi sẽ hối hận vì gặp phải cô ấy, yêu cô ấy, cậu thấy sao?"

A Nghị sửng sốt, sau một lúc do dự gật đầu: "Đúng vậy"

Trái tim Lãnh Phong bởi vì câu trả lời A Nghị mà trầm xuống, Lâm Tử Hàn, cô rốt cuộc đã trải qua chuyện gì, sao lại khiến anh hối hận vì gặp cô, yêu cô?

Anh rất muốn biết, một giọng nói khác dưới đáy lòng lại đang không ngừng từ chối muốn biết, mặc kệ có chuyện gì xảy ra, trái tim anh yêu Lâm Tử Hàn cũng đã không có khả năng thay đổi, cần gì phải đau khổ truy tìm lý do khiến mình hối hận chứ?

Lâm Tử Hàn! Đời này, tôi xem như là bại bởi em! Lãnh Phong cười khổ một tiếng. Lãnh đạm mà mở miệng nói: "Nếu như vậy, đem tư liệu đốt đi"

A Nghị gật đầu, không nói thêm một lời vô ích, xoay người lui ra ngoài. Đối với thân thế và quá khứ oanh oanh liệt liệt của Lâm Tử Hàn, anh thật sự còn kinh ngạc rất lâu.

Anh biết Lãnh Phong yêu Lâm Tử Hàn sâu đậm, cũng có thể tưởng tượng nếu Lãnh Phong biết Lâm Tử Hàn là vợ của Tạ Vân Triết, con gái của Lâm Trúc thì sẽ có tình trạng gì.

Yêu sâu đậm, tự nhiên thương tổn cũng nặng, Lãnh Phong từ lúc gặp phải Lâm Tử Hàn sau này, đã không phải là sát thủ máu lạng, quả quyết khát máu nữa!

Đối với chuyện Lâm Tử Hàn ăn cắp, xuất hiện sự khoan dung mà Lãnh Phong từ trước đến nay chưa hề có, điểm này anh là rất không tán thành, bởi vì thân phận Lãnh Phong quá đặc biệt, không suy nghĩ kỹ, thì rất có thể thêm cả tính mạng vào.

Tình yêu, là một thứ rất đáng sợ! Chôn vùi sinh mệnh trong tay một người phụ nữ, thật sự là quá không đáng.

Nếu Lãnh Phong bằng lòng tiếp tục bảo vệ tình yêu của mình, như vậy anh là thuộc hạ, đương nhiên cũng sẽ không có bất luận dị nghị gì, anh nên làm, là ở một bên yên lặng mà bảo vệ thủ lĩnh của mình!

~~~~~~~~~

Lãnh Phong đương nhiên biết làm như vậy là rất không lý trí, nhưng mà, muốn anh mất đi người phụ nữ phức tạp như Lâm Tử Hàn, anh lại càng không muốn. Không những là bởi vì cô là mẹ của Thư Tuyết, quan trọng hơn là anh yêu cô, nguyện ý đi hết cả đời này với cô!

Bất tri bất giác anh đã đi tới cửa phòng Lâm Tử Hàn, do dự gõ cửa phòng sau đó đẩy cửa đi vào. Trên ghế sofa, Lâm Tử Hàn đờ đẫn mà ngồi yên, thậm chí ngay cả có người vào cũng không phát hiện ra.

Trong lòng cô, Tiểu Thư Tuyết đã gối lên trong lòng cô ngủ.

"Vì sao không đặt con lên giường?" Lãnh Phong nhìn chằm chằm cô thản nhiên mở miệng.

Lâm Tử Hàn bị lời anh nói như thế, thân thể sững sờ một chút sau đó kinh hoảng trừng mắt nhìn anh, ôm Tiểu Thư Tuyết theo bản năng ý thức mà siết chặt.

Nhìn bộ dạng cô khẩn trương như vậy, Lãnh Phong thoáng hòa hoãn biểu tình trên mặt, cúi người xuống đưa tay ôm Tiểu Thư Tuyết.

"Anh muốn làm gì?" Thân thể Lâm Tử Hàn dựa ra sau, nỗ lực tránh thoát tay anh. Bởi vì sợ hãi làm con tỉnh, Lãnh Phong không dùng thói quen tác phong bá đạo cứng rắn đoạt lại, hạ giọng nói: "Nó ngủ như thế, rất dễ cảm lạnh"

Lâm Tử Hàn cuối cùng cũng buông tay, the