Cô Vợ Lén Có Thai Của Tổng Giám Đốc Bá Đạo

Cô Vợ Lén Có Thai Của Tổng Giám Đốc Bá Đạo

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 327003

Bình chọn: 8.00/10/700 lượt.

au lưng anh, trong thời gian ngắn ngủi, lại bị hai cô gái đùa giỡn, tâm anh đang nghĩ đến chuyện giết người.

Cô gái ngu ngốc, anh được coi là người đàn ông ưu tú nhất thế giới, bao nhiêu cô gái quỳ gối dưới chân anh, muốn bò lên giường của anh.

Anh ném một quả đấm xuống ghế, vang lên một tiếng rầm rất to, anh không muốn bị phụ nữ đùa giỡn, chắc chắn người có lỗi với anh sẽ chẳng thể nào sống dễ chịu, Giản Nhụy Ái, cô dám khiêu chiến với tôi.

Giản Nhụy Ái, cô sẽ phải hối hận!

Anh trở về phòng làm việc của mình, không biết tại sao? Tâm tình không tốt, anh liền dùng núi công việc để ngăn chặn mình, bác sĩ nào đó đã từng khuyên cách để chữa tim tốt nhất là vùi đầu vào làm việc!

Nghĩ tới chuyện Giản Nhụy Ái phản bội, trên bàn làm việc bày đầy sách cùng bút, cũng bị anh hất xuống, ‘bốp. . . . . bốp . . . . . cốc. . . . cốc. . . . .’ rớt xuống đất, trong đêm tối một tạp âm hỗn loạn vang ra khỏi phòng làm việc.

Trước mắt anh thoáng qua hình ảnh người đàn ông đang ôm Giản Nhụy Ái, bọn họ biết mình đang làm gì không?, bọn họ đang làm gì? Rất nhiều hình ảnh xuất hiện trong mắt anh, anh sắp điên rồi.

Đột nhiên điện thoại di động vang lên, đánh vỡ sự yên tĩnh của đêm, âm thanh lạnh lẽo nói: "Người nào?"

"Hạo, là em! Hà Mẫn Nghê, không lẽ anh quên luôn người nhà rồi hả?!" Trong loa truyền đến tiếng nũng nịu của một cô gái.

Đơn Triết Hạo đối với cô gái ở đầu dây bên kia điện thoại có chút ấn tượng, cô là cô gái khôn khéo nhất từng làm ấm giường cho anh, đối với anh cũng không mang tâm đùa bỡn, không đục nước đỗ thừa, hiểu mình cần gì và anh cần gì cũng như hậu quả nếu không chịu rời đi, có lúc gần anh lúc xa anh, là một cô gái biết lùi biết tiến, anh nghĩ mình cũng cần một cô gái làm ấm giường như thế.

Mấy năm qua, đổi không ít những cô gái, duy chỉ có cô là chưa đổi, vóc người cô rất mê người, gương mặt cũng là có một không hai, là một tiểu thư vô địch về tiền bạc, hội tụ trên người những điều anh cần, còn biết cho anh chút mặt mũi.

"Hạo, mấy tháng rồi chúng ta không gặp nhau, em nhớ anh lắm, em đến thăm anh chút được không?" Trong loa mang đến một giọng nói nhõng nhõe cùng quyến rũ, một câu động lòng người dễ dàng khiến đàn ông mất hồn.

"Được! Phòng làm việc của Tổng giám đốc tùy thời có thể nghênh đón em!" Đơn Triết Hạo bình tĩnh nói.

Nút cổ lỏng xuống, một chiếc áo đầm cực ngắn, cộng thêm đôi chân thẳng tắp thuộc hàng có một không hai, khối núi tuyết như ẩn như hiện, thân hình cân đối chỗ cần lồi thì lồi cần lõm thì lõm vô cùng diễm lệ, người đàn ông nào có thể cưỡng lại?

Cô chậm rãi đi vào phòng làm việc của anh, gắt giọng: "Hạo, sao anh nghiêm túc vậy?"

Đơn Triết Hạo quay mắt nhìn cô, đôi môi hơi vểnh, hừ lạnh mấy tiếng khinh thường, đứng dậy: "Mỹ nhân Hà, có chuyện gì tìm tôi?"

Hà Mẫn Nghê ba bước làm thanh hai bước, nhanh chóng đi lại bên cạnh anh, cô vô lực nằm trên người anh, hai đôi núi tuyết vê ép lồng ngực của anh, đôi tay thanh mảnh luồn vào bên trong cơ thể anh.

Bên tai anh truyền đến một hơi thở gấp gáp, đặt một nụ hôn sau ót anh, sự dụng tất cả vốn liếng của mình, kích thích dục vọng của Đơn Triết Hạo: "Nghĩ tới em sao?"

Đơn Triết Hạo kéo cô gần trong lòng ngực mình, để đôi núi tuyết dán chặt lên lồng ngực anh, còn cái mông của cô ngồi trên chân anh: "Tiểu yêu tinh mấy ngày không thấy, vẫn mê người như cũ."

Môi anh không thể đợi chờ hôn lên núi tuyết của cô, dùng sức gặm cắn, hô hấp càng ngày càng gấp rút, bàn tay nóng rực vuốt ve cơ thể cô, cố gắng không bỏ xót một tấc da thịt nào, nhưng cố gắng không chạm đến môi cô, bởi vì anh không thích hôn đôi môi xa lạ.

Thế nhưng ngày đó anh lại hôn môi Giản Nhụy Ái, khi răng môi của hai giao thoa để lại trong anh rất nhiều tư vị, trước mắt lại thoáng qua hình ảnh Giản Nhụy Ái trẻ trung đáp lại anh, anh không nhịn được lắc đầu vài cái.

Giản Nhụy Ái không biết là một cô gái không biết xấu hổ, cô căn bản chẳng xứng để ở bên cạnh anh.

‘xẹt’ quần áo trên người Hà Mẫn Nghê bị xé làm đôi, nhưng cô không sợ hãi, càng nhiệt tình ôm cổ của anh, cô thích anh lỗ mãng như thế mỗi khi yêu, cất tiếng rên rỉ nũng nịu, ngồi trên đùi Đơn Triết Hạo không ngừng giãy dụa.

Mặc kệ cô khô khốc, không làm bước dạo đầu mà trực tiếp đi vào, khiến cô đau đớn thét lên một tiếng, nhóm người lên thở ra một hơi, thân thể theo động tác của anh, không ngừng lắc lư: "Hạo, hôm nay anh hung mãnh quá!"

Đơn Triết Hạo không nói gì, anh vẫn dùng hành động để chứng minh, chỉ là động tác này bày tỏ rằng anh đang rất tức giận.

Giản Nhụy Ái mơ mơ màng màng, đột nhiên từ cơn ác mộng tỉnh lại, nhìn mặt trời ngoài cửa sổ, không ngờ mặt trời lên cao như thế, duỗi người một cái, cô gắng gượng ngồi dậy, thân thể vẫn vô cùng đau đớn.

Cô vỗ mấy cái vào cái đầu đang ê buốt của mình, mở cửa đi ra ngoài, vừa lúc đi ngang phòng bếp, nhìn thấy Trác Đan Tinh như cơn nắng ấm vây quanh Quyền Hàn, đang cố gắng cùng nhau nấu cơm, cảnh đẹp tựa như cặp vợ chồng mới cưới, cả phòng bếp trở nên ấm áp.

Cô nằm mộng bao giờ cũng mơ cảnh sẽ cùng người mình yêu làm điểm tâm.

Nhìn trên bàn bày toàn thịt cá và


XtGem Forum catalog