
a anh.
Chậc, thật sự là càng xem
càng đáng yêu!
"Vậy tên vợ anh ấy
là gì?" Oa Oa cố ý ra một vấn đề khó khăn hỏi cô ấy một chút.
Cô ấy ấp úng, không thể
cho ra đáp án dễ chịu: "Cô ấy tên, tên. . . . . ." Nói nửa ngày vẫn
không nói được, cuối cùng chật vật rời đi.
Oa Oa cười âm hiểm, nhìn
Ân Dập Diễm, thấy anh sửng sốt mồ hôi lạnh ứa ra.
Sư tử ngoan ngoãn đi ra,
biến thành con thỏ nhỏ.
"Hắc hắc. . . . .
." Anh giả bộ vô tội, cười ngây ngô .
Oa Oa liếc nhìn anh:
"Ít cùng em chơi trò giả bộ làm con voi cắm lá hành lên mũi đi!"
Anh ha ha cười, nịnh nọt
nói: "Kiến thức tăng lên thấy rõ, không tệ không tệ!"
"Ý của anh là
——trước kia kiến thức của em không nhiều lắm?"
"Ha, không có không
có, tiểu nhân không dám, kính xin đại nhân độ lượng, bỏ qua cho tiểu nhân một
lần."
Oa Oa hừ một tiếng, cơm
cũng không có ăn, thuê xe đi trở về.
Để lại Ân Dập Diễm khóc
không ra nước mắt, anh rốt cuộc biết, cái gì gọi là cầm lấy tảng đá tự đập gãy
chân của mình .
Mặc kệ vì sao, để cho cô
gái xinh đẹp kia ngồi xuống chính là anh không đúng!
Sau đó, vài ngày liên
tiếp Oa Oa không có để ý đến anh, khiến cho anh cũng được nếm mùi đau khổ.
Cứ như vậy, cô ở Las
Vegas vui vẻ chơi vài ngày.
Mọi người có thể thấy
được một hình ảnh chính là: một cô gái mới cưới đi chơi khắp Las Vegas, mỗi khi
cô đi đến đâu, đằng sau sẽ có một người đàn ông hào hoa phong nhã đi theo, sau
lưng người đàn ông cũng luôn có một đám người áo đen đi theo.
Nếu như gặp được chuyện
khó giải quyết, ví dụ như: quên mang tiền, hoặc là không đủ tiền, cô gái kia
làm loạn, gặp phải chuyện gì đó. . . . . . Không tới vài giây đồng hồ, mỗi lần
chứng kiến, người đàn ông kia thay cô giải quyết tất cả.
Ân Dập Diễm vẫn muốn tìm
cô xin lỗi, hứa sau này mình không bao giờ sẽ cùng cô gái xa lạ nói chuyện nữa,
tuy ngày đó cũng không phải lỗi của anh.
Có thể Oa Oa vẫn không
chịu cho anh cơ hội.
Mỗi ngày Oa Oa chơi mệt
mỏi mới về đến nhà, anh chờ, bình thường là bóng lưng của cô, âm thanh đóng
cửa.
Anh nhìn trời, cảm thán
nói, "Thiên hạ to lớn, không thiếu cái lạ, tuần trăng mật như vậy, còn là
lần đầu tiên tôi thấy. . . . . ."
Cuộc sống liên tục như
vậy đến ngày bọn họ trở lại thành phố Z, Ân Dập Diễm vẫn đi theo Oa Oa, sợ cô
đi mất.
Oa Oa lúc anh còn chưa
kịp nghỉ ngơi, liền nói cho anh biết: ngay lập tức anh đến công ty đi làm.
Được rồi, cô thừa nhận,
thật sự cô khiến cho anh không có đủ thời gian nghỉ ngơi, cô rất xấu, rất đáng
giận.
Ai bảo anh trêu hoa ghẹo
nguyệt khắp nơi, không mượn chuyện này trừng phạt sao được?
Vì vậy, sau khi xuống máy
bay, khuôn mặt tuấn tú của Ân Dập Diễm đau khổ, khổ sở đi vào văn phòng.
Bị cô gái sai khiến làm
cái này làm cái kia đã thật sự rất uất ức rồi, có thể anh không có biện pháp,
cô gái kia là tình cảm chân thành duy nhất cuộc đời này của anh, không nghe
không được.
Cũng bởi vậy, cả thế
giới, cả công ty biết Ân Tổng giám đốc đã trở lại, cũng có một số người tránh
không được đau đớn bị mắng một trận.
. . . . . . Bạo quân này,
cũng chỉ có ở trước mặt Oa Oa là biến thành con cừu nhỏ dịu dàng ngoan ngoãn,
thu hồi móng vuốt.
Nhìn người đàn ông hô mưa
gọi gió, đều cho rằng sẽ sai khiến cấp dưới như sai khiến cô gái vậy, nhưng lại
không như vây, lại bị cô gái bắt nạt .
Xế chiều hôm nay, Nam
Cung Ngạo biến mất đã lâu đột nhiên xuất hiện ở trong phòng làm việc của anh,
chỉ vào mũi của anh nói: "Tên nhóc xấu xa! Mình thật muốn đem cô ấy mang
đi, đi cho thật xa, cho cậu không tìm được cô ấy nữa !"
Dáng đi của anh ta xiêu
vẹo, thất tha thất thểu, như đứng trên đám mây, có thể nhìn ra, tên đó uống
nhiều quá.
Ân Dập Diễm cho tất cả
mọi người lui ra, không chút hoang mang: "Dù sao bây giờ Oa Oa đang ở
trong tay của mình, cậu muốn mang cô ấy đi? Mình nghĩ là rất khó."
"Không phải là cậu
gặp được cô ấy sớm hơn mình một chút ư, có cái gì. . . . . . cùng lắm thì
!" Nam Cung Ngạo nói: "Tình yêu, không có đến trước và sau, chỉ, chỉ
có hai người bằng lòng. . . . . . Con mẹ nó cậu có hiểu hay không? !"
"Hai người cũng đâu
có bằng lòng." Một câu của anh là tan mộng của Nam Cung Ngạo.
Nam Cung Ngạo chán chường
cười, nấc lên, nói: "Cậu biết rõ mình cũng yêu cô ấy. . . . . ."
"Thì làm sao? Ngạo,
xin lỗi. Mình sẽ không tặng Oa Oa cho bất cứ ai cả, cho dù cậu là bạn bè của
mình cũng vậy."
Nam Cung Ngạo trước mắt
một mảnh mông lung, rốt cuộc đứng không vững, ngồi xuống trên mặt đất một lúc.
Anh ôm đầu khóc:
"Vất vả lắm mình mới gặp một cô gái làm động lòng, lại bị cậu đoạt đi rồi.
. . . . . Đáng chết, vì sao cậu luôn tìm được trước mình!"
Hai người lúc còn rất
nhỏ, đều là Ân Dập Diễm tìm được trước anh ——bạn gái đầu tiên của anh bị anh ta
đoạt đi; người đứng nhất của anh bị anh ta đoạt đi; phần thưởng người đứng đầu
của anh bị anh ta đoạt đi; người thứ nhất của anh. . . . . .
Cái gì cũng là bị anh ấy
đoạt đi, Ân Dập Diễm từ nhỏ hào quang cũng rất chói mắt.
Cô giáo vườn trẻ yêu mến
anh ta, bạn học yêu mến anh ta, em gái học lớp dưới trong trường cũng ngưỡng mộ
anh