Con Thỏ Bắt Nạt Cỏ Gần Hang

Con Thỏ Bắt Nạt Cỏ Gần Hang

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 326034

Bình chọn: 9.00/10/603 lượt.

Cơ mà mẹ nàng lại không

hề nghĩ tới việc từ lúc Tiêu Thỏ đi làm trợ giáo ở võ quán, thời gian ở

nhà ngày càng ít hơn, dĩ nhiên là không còn sức đâu giận dỗi cùng Lăng

Siêu, nhưng ngay đến sức lực làm hòa với hắn... cũng không còn.

Mẹ nàng bắt đầu lo lắng, hai đứa nhỏ này đã chiến tranh lạnh hơn một

tháng, sao vẫn không có chút dấu hiệu nào là sẽ làm hòa thế này. Cứ tiếp tục như vậy, cậu con rể ngoan của bà làm sao chịu nổi, sẽ buông tay mất thôi? Cứ nghĩ miên man một hồi, bà quyết định tạo cơ hội cho hai đứa

nhỏ làm hòa với nhau.

Lại nói về ba của Tiêu Thỏ, thật ra hồi trước ông ta nhất quyết

thuyết phục Tiêu Thỏ vào trường C, ngoài nguyên nhân khách quan là sợ

con mình trượt, cũng có bao gồm chút ý đồ riêng tư trong đó. Con gái

mình từ nhỏ gần như đã ước định cho Lăng Siêu, ngay cả cơ hội giao tiếp

với mấy thằng bé khác cũng không có chút nào, không lẽ tiểu tử Lăng Siêu kia quả là tốt tới thế? Hơn nữa, ba của Lăng Siêu có 'tiền án' bỏ rơi

vợ con ngày trước, nhỡ ra Lăng Siêu thừa hưởng di truyền tính cách của

ba hắn, không phải con gái mình sẽ chịu thiệt thòi sao?

Thế nên khi mẹ nàng đề ra ý kiến phải tạo điều kiện cho hai đứa làm lành, ba nàng kiên quyết không chịu.

"Hai đứa nếu muốn làm lành, còn phải chờ em phí sức tạo cơ hội sao?

Anh thấy lần này Lăng Siêu nó quả thực là quá đáng, để cho Thỏ Thỏ giận

hắn một tí cũng tốt, đỡ cho việc về sau chúng nó kết hôn xong thằng bé

cậy mạnh bắt nạt Thỏ Thỏ nhà mình."

Mẹ nàng bắt đầu cáu. "Có giận thì cũng giận hơn một tháng rồi còn gì? Anh không sợ cứ không khí chiến tranh lạnh thế này hai nhà chúng ta

biến thành Nam cực mất hay sao?"

Ba nàng kiên quyết tỏ thái độ không lùi bước. "Nếu thằng bé Siêu Siêu bên đó làm chuyện sai còn không chịu thừa nhận, anh thấy con gái mình

việc quái gì phải gả cho một đứa cứng đầu như thế cơ chứ!"

"Nói gì thì nói, cũng phải cho chúng nó điều kiện để giải thích xin

lỗi chứ? Anh xem Thỏ Thỏ nhà mình ngày nào cũng đi sớm về muộn thế, Siêu Siêu dù có muốn xin lỗi cũng không có lúc nào a!"

"Em đừng tưởng anh không biết, hắn nếu có lòng muốn xin lỗi, thì đã

sớm sang phòng Thỏ Thỏ nói chuyện rồi! Không được, anh thấy cái cửa

ngòai ban công kia cũng không thể để như vậy được, sớm muộn gì cũng sẽ

có hại cho Thỏ Thỏ, anh sẽ khóa cái cửa đó lại..."

Mắt thấy sự tình ngày càng nghiêm trọng, mẹ Tiêu Thỏ rốt cục ra chiêu tối hậu. "Anh mà dám khóa cánh cửa đó lại, em sẽ méc với mẹ em hồi đó

cái nhẫn làm lễ xin dâu của anh là vàng giả!"

Năm đó lúc mẹ Tiêu Thỏ lấy ba nàng, mẫu thân đại nhân nhà bà thích

chọn rể sang, lúc nào cũng đòi con rể tương lai phải đưa lễ là nhẫn vàng thứ thiệt. Ba nàng vốn không có cách nào khác đành phải kiếm nhẫn mạ

vàng cho đủ số. Việc này khi ấy mẹ nàng vì ông chồng thân yêu của mình

vốn vẫn giấu biệt không nói ra.

"Em... đúng là muốn anh tức chết mà!" Ba nàng giận tới nói không nói nên lời.

Cứ như thế, mẹ nàng trong cứng ngoài mềm, vừa bức ép vừa dụ dỗ, ba nàng cuối cùng cũng phải thỏa hiệp.

Thế là, buổi tối thứ sáu hôm ấy, Tiêu Thỏ mệt mỏi lê bứơc về nhà

mình, đập vào mắt là cánh cửa nhà khóa trái kín mít, trên có gài tờ

giấy.

'Con gái ngoan, cuối tuần này cơ quan mẹ tổ chức đi du lịch, ba mẹ

đều muốn đi. Chìa khóa ba mẹ gửi ở bên nhà mẹ nuôi con, con qua đó ăn

cơm luôn nhé.

Yêu con

Mẹ.'

Tiêu Thỏ sững người đọc đi đọc lại tờ giấy đó ba lần bảy lượt, mãi

mới có thể gom góp can đảm quay ra ấn chuông cửa nhà Lăng Siêu.

Một lát sau, có người ra mở cửa, chính là Lăng Siêu.

Hai người đã lâu lắm không nói chuyện, lần trước vô tình chạm mặt đã

không nhớ nổi là mấy ngày trước đây. Cho nên lần này Tiêu Thỏ vừa nhìn

thấy Lăng Siêu, lập tức cảm thấy mất tự nhiên, chưa kể vẻ mặt hắn cứ

cứng đanh như thế không hề thay đổi, khiến cho người khác vô cùng khó

chịu.

Tiêu Thỏ gượng gạo nói. "Mẹ nuôi đâu rồi?"

Lăng Siêu thản nhiên trả lời. "Đi vắng rồi."

"Còn cha nuôi?"

"Cũng không ở nhà."

Tiêu Thỏ >___< , không lẽ giờ nhà hắn có mỗi mình Lăng Siêu hắn ở nhà? Sững người một lúc nàng mới thốt nên lời. "Tôi tới lấy chìa

khóa."

"Chìa khóa gì cơ?"

Tiêu Thỏ có chút phiền muộn. "Mẹ tôi gửi chìa khóa nhà bên nhà cậu mà."

Lăng Siêu vẻ mặt thản nhiên không biết gì cả. "Tôi không biết chuyện đó."

Thái độ này, quả là khiến người ta muốn đập cho hắn một trận. Tiêu

Thỏ nắm chặt tay lại, rồi phát hiện cả ngày hôm này nàng bị đám tiểu quỷ hành cho tới số, giờ ngay đến nắm tay lại cũng hết cả hơi rồi... Trong

lòng khổ sở giãy dụa một hồi, nàng vẫn đành quyết định làm mặ trơ vậy.

"Nếu thế tôi vào tìm xem sao."

Lăng Siêu không nói gì, nghiêng người tránh qua một bên.

Cánh cửa vốn không lớn, một mình hắn đã chiếm hơn nửa không gian. Lúc Tiêu Thỏ bước qua cửa, hắn dường như còn cố ý sấn về phía nàng một

chút, khiến Tiêu Thỏ gần như là bước sát sàn sạt vào hắn mới vào được,

không tránh khỏi vừa xấu hổ vừa tức giận.

Vào nhà, nàng tìm một hồi lâu vẫn không thấy chìa khóa mà mẹ nàng

nói, à Lăng Siêu thì vẫn khoanh tay dựa vào tường đứng đó nhìn nàng thản nhiên, ánh mắt dõi theo từng cử động củ


XtGem Forum catalog