
uên được nha ? Kia giống như khắc trên da thịt của cô, lòng của cô, trong đầu của cô, không có
lúc nào là không nghĩ tới.
“Tiểu nha đầu. . . . . .” Môi khêu gợi
gần sát cô, nhẹ nhàng quét qua cánh môi run rẩy, giọng nói trầm thấp hấp dẫn kia giống như ác ma.”Em yêu anh, đúng không?”
“Không. . . . . .” Uông Ngữ Mạt lắc đầu, “Không có. . . . . . Em không có. . . . . .” Không thể thích, làm sao
có thể thích? Cô không có. . . . . .
Nhưng hắn thấy cô khóc, giọng nói run rẩy phủ nhận, nhưng trong mắt rõ ràng là thích như vậy.
Phương Nhĩ Kiệt cười.” Tiểu nha đầu mê
nói láo. . . . . .” Hắn hôn lên nước mắt cô, cánh tay đem cô ôm vào
trong ngực, lời lẽ nóng ướt đặt lên môi mềm.
Lông mi dính nước run rẩy, Uông Ngữ Mạt
nhắm lại nhưng không nhịn được mở môi ra,bàn tay nhỏ bé níu lấy quần áo
của hắn, để cho hơi thở của hắn xâm nhập.
Tim nhảyvừa cuồng loạn vừa gấp rút.Cô không thích hắn, không thích, không. . . . . . Thích. . . . . .
Không thích. . . . . . Không. . . . . . Không thể thích, không thể. . . . . .
“A!Anh Phương. . . . . .” Uông Ngữ Mạt
cắn môi, muốn nhịn xuống tiếng rên rỉ ngượng ngùng,cô ngửa đầu, tay nhỏ
bé cầm chặt lấy ghế sa lon, thân thể cong lên, tuyết đồn giương lên, hai chân đã sớm mở ra, quần lót giắt tại mắt cá chân phải, quần bị nhấc
lên, mông bị bàn tay to khấu chặt.
Áo lông dệt bằng tơ cũng bị đẩy lên, áo
lót đã sớm rơi trên mặt đất, hai gò bồng đào mềm lộ trong không khí lạnh như băng, nụ hoa màu hồng đã sớm nhạy cảm đứng thẳng.
Nam nhân đi vào rất sâu, mỗi lần đều ma
sát qua chỗ mẫn cảm nhất, nhắm trúng nơi mềm mại run rẩy, “Ô. . . . . .
Đừng nha. . . . . .”
“Nơi nào?” Phương Nhĩ Kiệt cúi người
xuống, bàn tay đi lên bắt được một bên ngực mềm, hai ngón tay kẹp lại nụ hoa cọ sát xoay chuyển, mơi nơi ấy đâm vào trong nhu huyệt.”Là nơi này sao?Phải không?” Hắn chậm rãi gậm vành tai
Trêu chọc hỏi,vật nóng rực đột nhiên va chạm.
“A!” Thân thể mềm mại kích động run lên, cánh hoa nhất thời co rút chặc hơn, đem phái nam khổng lồ gắt gao trói
lại, Phương Nhĩ Kiệt không nhịn được phát ra một tiếng rên.
“Vật nhỏ,em thật nhạy cảm.” Sớm biết
thân thể cô nhạy cảm hể, nhẹ nhàng trêu chọc cô thì có phản ứng, thân
thể nhiệt tình như vậy làm cho hắn càng muốn đùa bỡn.
Khẽ cắn lỗ tai, phái nam chậm chạp đưa
đẩy,cánh hoa nóng ướt nhu động, dồn nén vật to dài, ái dịch ướt đẫm làm
trơn bóng của hắn ra vào, chặc chẽ hút làm cho nam nhân khoan khoái long bàn tay bắt được một bên ngực nhỏ.
“A . . . . .” Uông Ngữ Mạt thở khẽ, gò
ngực ở trong tay hắn nảy nở, nụ hoa bị kéo ra, làm cho cô cảm thấy đau , nhưng ngoài đau lại có một cổ tê dại.
Mà hắn chuyển động chậm như vậy, sâu trong hoa tâm tỏ vẻ chưa đủ,cô không nhịn được lắc người, chủ động trước sau hoạt động. Cử động của cô làm cho hắn cười ra
tiếng, đầu lưỡi liếm vào vành tai, “Vật nhỏ, như vậy thích không? Miệng
nhỏ của em hút rất đắc ý a.”
“Ô. . . . . .” Cô lắc đầu, không thích,
cô không thích. . . . . . Nhưng mà nhu huyệt hoạt động nhanh hơn, chủ
động phun ra nuốt vào phái nam.
“Khẩu thị tâm phi.” Bàn tay không vui nắm chặc một bên ngực trắn lưu lại dấu vết thô lỗ, mà phái nam cũng đột nhiên rút ra……..
“A!” Cô bất mãn kêu rên, tuyết đồn khát
khao giãy dụa , hai mảnh cánh hoa cũng khẩn cầu đóng mở , khát vọng được lấp đầy.”Anh Phương. . . . . .”
Uông Ngữ Mạt thống khổ quay đầu, con ngươi nhuận nước tham vọng nhìn hắn, không hiểu hắn vì sao không tiếp tục.
Phương Nhĩ Kiệt buông cô ra, ngồi vào
ghế sa lon, tay phải chống đầu, môi mỏng ôm lấy nụ cười không chính
đáng, phái nam dâng trào vẫn chưa đầy vươn cao đứng vững.
Hắn nhìn cô, thiếu hắn chống đở, cô mềm
nhũn quỳ trên mặt đất, mông thịt tuyết trắng bị hắn nắm đầy vết, ái dịch trong suốt chảy xuống bắp đùi, hai gò ngực bị hắn ôm trọn xoa bóp hiện
lên nhiều dấu vết, nụ hoa trong suốt đỏ như máu.
Mặt hiện đầy tình dục, khi hắn dạy dỗ , tiểu nha đầu càng phóng đãng mê người.
“Muốn thì tự mình tới đây.” Hắn khàn giọng mở miệng, tròng mắt đen phát ta tia sáng lửa nóng.
“Không. . . . . .” Uông Ngữ Mạt lắc đầu, cô không dám, nhưng con ngươi mọng nước tham lam nhìn chăm chú vào dục
vọng giữa hai chân hắn, đỏ sậm to và dài,cô không nhịn được liếm môi,
hai chân kẹp chặc.
“Không muốn thì thôi vậy.” Hắn cũng
không dụ dỗ cô, không hấp dẫn cô, chẳng qua là dùng tròng mắt đen nhàn
nhạt quét qua toàn than cô, nhưng khi nhìn thấy ánh mắt hắn, cô cảm thấy cả người càng nóng, dưới bụng bất mãn.
“Hu hu. . . . . .” Cô chịu không được địa nức nở.
Nhưng hắn không nhìn dáng vẻ đáng thương của cô, tiểu nha đầu yêu nói láo! Rõ ràng thích hắn nhưng vẫn phủ nhận, thân thể rõ ràng khát vọng hắn, rồi lại khẩu thị tâm phi nói không
được.
Vậy hắn cũng không cưõng bách nàng, chịu đựng dục vọng trướng đau, hắn chờ cô đầu hàng.
“Hu hu. . . . . .”Cô cắn môi, bắp đùi
không ngừng ma sát, nhưng là chỉ cảm thấy ngứa ngáy khó chịu, đôi mắt
đẹp nhuận nước không khỏi nhìn về phía hắn.
Nhưng hắn làm như không thấy, rõ ràng
dục vọng bộc phát đứng thẳng, tư thái của hắn nhưng vẫn vậy, giống