Pair of Vintage Old School Fru
Cục Cưng Bé Nhỏ Yêu Bạo Quân

Cục Cưng Bé Nhỏ Yêu Bạo Quân

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322043

Bình chọn: 7.5.00/10/204 lượt.

o vô tình ra lệnh.

“Nhiếp Quân Ngạo?!”

Điền Mật không thể tin được nhìn hắn đuổi cô giống như con mèo, con chó, còn

không đem lời của cô để trong lòng.

Cô cảm thấy lòng tự trọng bị tổn thương mãnh liệt.

Né trang tay người bên cạnh đưa qua, cô cuồng nộ nói: “Tự tôi sẽ đi!” Cô hất

cằm ngạo mạng, lạnh lùng nói: “Nếu như anh đúng là máu lạnh, vô tình, sau này

huynh đệ nào dám vì anh tận trung, bán mạng, chính anh cần thận suy nghĩ một

chút!”

Quân Ngạo hung hăng nhìn chằm chằm cô, thật lâu mới mở miệng: “Muốn anh hạ thủ

lưu tình thì có thể, muốn anh cho em mặt mũi cũng có thể, chỉ cần em nhất định

thay hắn chịu phạt, em có gan này sao?”

Lời của hắn khiến cho mọi người ngừng thở.

Sắc mặt Điền Mật cũng một trận trắng xanh. Hắn muốn chặt tay phải, chân trái

của cô.

“Nếu như em sợ liền ngoan ngoãn trở về phòng chờ anh.” Trong mắt Quân Ngạo tràn

đầy khiêu khích.

“Chị dâu, chị không cần vì em hy sinh như thế, em trừng phạt đúng tội, không

cần chị tới chịu phạt thay.” Long Nhất vội vàng nói. Ánh mắt của hắn nhìn về

phía Quân Ngạo, “Đại ca, động thủ đi!”

“Người đâu...”

“Chờ chút! Tôi đồng ý!” Nhắm mắt lại, Điền Mật hít sâu một hơi mà nói.

Thoáng chốc bốn phía yên lặng đến ngay cả cây kim rơi trên mặt đất cũng có thể

nghe rõ ràng.

Quân Ngạo sắc mặt lạnh lùng, không hề vẻ mặt vô tình nữa.

Người phụ nữ này có phải hay không nhân dịp hỗn loạn muốn khảo nghiệm tầm quan

trọng của cô trong mắt hắn.

Chẳng lẽ cô không hiểu bộ dạng khiêu chiến quyền uy của hắn như vậy, sẽ làm

hỏng uy tín lãnh đạo thủ hạ của hắn sao?

Điền Mật cũng biết cô can thiệp là không đúng, nhưng cô chính alf không muốn

nhìn thấy Quân Ngạo trở thành người lãnh đạo không hiểu tình lý, lãnh khốc vô

tình.

Bởi vì tàn bạo tất vong, nhân ái vô địch, là đạo lí nghìn đời không đổi.

“Được, em thật không sợ chết, coi như em có gan!” Quân Ngạo nghiến răng nghiến

lợi nói.

Nghe được giọng nói dịu dần của hắn, mọi người đều biết hắn khuất phục.

Đây chính là một lần phá lệ.

Lúc này ánh mắt mọi người nhìn Điền mật không khỏi tăng thêm nhiều phần tôn

kính, cũng biết được Điền Mật trong lòng Quân Ngạo chiếm địa vị trọng yếu cỡ

nào.

Điền Mật cũng không nhịn được lộ ra một chút vui vẻ như có như không.

Đang lúc mọi người cho là Quân Ngạo đã thỏa hiệp, lại nghe hắn lạnh lùng mở

miệng: “Đem chị dâu mang về trong phòng, dùng dây trói lại!”.



Quân Ngạo muốn dạy dỗ

Điền Mật một chút, nếu không hắn có thể bởi vì dung túng cô mà phạm nhiều lỗi

hơn.

Tiến vào hắn đạonày không đường về vốn là một chuyện không thể làm gì được, cho

nên hắn mới càng nghiêm khắc yêu cầu thủ hạ phải trong sạch, giữ nghiêm kỷ

luật.

Nhưng mà Điền Mật lại phá hỏng hết thảy.

Vốn định mấy ngày không để ý tới cô, nhưng mà...

Mấy ngày nay hắn thật là nhớ cô.

Hắn bất tri bất giác mà đi đến trước cửa, trong lòng khát vọng muốn ôm cô, ý

định từ trên người cô hấp thu một chút làm cho hắn bình tĩnh, không hề co hơi

thở phiền lòng nữa.

Khi hắn mở cửa phòng, đã thấy cô tỉnh lại.

Cô chẳng những tỉnh, còn nhìn thấy được cô cùng với sợi dây trên người chiến

đấu hăng hái trong một đoạn thời gian.

“Nhiếp Quân Ngạo, thả tôi ra!”

“Cục cưng bé nhỏ.”

Quân Ngạo đáy lòng nghĩ kĩ, hiện tại rất kì quái, mỗi lần nhìn thấy cô, hết

thảy những chuyện vặt vãnh phiền lòng giống như mây đen trôi đi hết.

Mà cô thật sự là cực kì xinh đẹp.

Ban đầu làm sao hắn lại cho rằng cô không đẹp, không xuất sắc đây?

Có lẽ bởi vì quần áo cô mặc quá mức bảo thủ, già dặn, mới có thể che dấu tất cả

mỹ lệ lóa mắt người khác.

Không giống hiện tại, áo sơmi của hắn bao lấy thân thể trắng nõn mê người của

cô, lộ ra đùi ngọc thon dài cân xứng, còn có đầu ngón chân xinh xắn khả ái.

Bước chân của hắn trầm ổn đi tới trước mặt cô, giống như một con báo đen ưu

nhã.

“Cục cưng bé nhỏ, sớm a!”

Không để ý tới sự kháng nghị của cô, hắn phối hợp ở trên môi cô ấn xuống một nụ

hôn nóng hừng hực.

“Không nên chạm vào tôi!”

Điền Mật dùng sức tránh mặt ra, kháng cự nụ hôn của hắn, lại không ngăn cản

được vẻ mặt đỏ bừng của mình.

“Anh rút cuộc muốn như thế nào? Anh nhục nhã tôi còn chưa đủ sao?” Nói thương

cô nhiều, cưng chiều cô nhiều tất cả đều là gạt người!

Quân Ngạo không có trả lời cô ngay, chẳng qua đưa tay vuốt ve bắp đùi trần trụi

của cô, qua lại vuốt ve tà tứ.

Điền Mật đè xuống xúc động muốn đạp hắn một cước, càng cô áp chế phản ứng vì

hắn vuốt ve mà sôi trào. Cô không thể mặc cho người đàn ông tà ác này đùa bỡn,

làm nhục!

“Em nhanh như vậy muốn bỏ rơi anh?”

“Không thể chờ đợi.” Cô dùng thanh âm không mang theo bất cứ tia cảm tình nào

đáp lại.

Tay Quân Ngạo lại dao động trên đùi cô, vừa âm thầm mỉm cười.

Khá lắm cô gái nhỏ liều chết không từ, hắn rất có hứng thú khi cô hiểu được

tình dục giữa nam nữ, còn có thể kháng cự được sự trêu đùa cố ý cùng dụ hoặc

của hắn nữa hay không?

“Là anh chưa thỏa mãn được em, cho nên em mới có câu oán hận với anh sao?”

Điền Mật đột nhiên hít một hơi. “Anh lại dám nói như vậy?”

Sau khi hắn bá đạo đoạt hết thảy của cô, lại vẫn đem cô nói thành một đứa