
t lát. Cuối cùng A Thần lại đầu
hàng: “Được rồi! Tớ nói là được, cậu có biết Diệp môn xã hay không?”
Quân Ngạo gật đầu một cái: “Diệp môn xã luôn thích theo Tứ Long Đường chúng ta
đối nghịch, tôi làm sao không biết. Chẳng qua là ngươi như thế nào chọc phải
cái lão gia hỏa khó dây dưa Diệp Lăng Thiên ấy?” Năm ngoái Tứ Long Đường ở Maco
bị Diệp môn xã phá qua, thù này còn chưa báo đây.
“Tớ đối với lão già ấy không có hứng thú, ta là chọc tới con gái của hắn, Diệp
Phân”
Nghe vậy Quân Ngạo nhẹ chau mày.
A Thần nghĩ lại trong lòng còn phát sợ, hắn đâu có biết Diệp Phân lúc nào cũng
yên lặng như con thỏ nhỏ lại có lai lịch lớn như vậy. Mà gần đây hoa danh của
hắn ở bên ngoài cũng bởi vì say rượu cùng cô ta mà có tình một đêm. Kinh người
chính là một tháng sau hắn nhận được tin tức làm cho thất kinh. Diệp Phân đã có
con của hắn!
“Diệp Phân có con của tớ.” A Thần lời vừa ra khỏi miệng, không khí bốn phía lập
tức ngưng kết. Quân Ngạo cùng A Thần ngồi ở trên ghế giống như người bị điểm
huyệt, nhìn chằm chằm đối phương, dường như so ánh mắt của người nào mở to hơn.
Qua hồi lâu Quân Ngạo mở miệng nói: “Rất tốt! Chúc mừng cậu được làm rể hiền
của Diệp Lăng Thiên.”
“Nói thật, tớ cũng không muốn kết hôn, nhưng mà nếu đứa con là của tớ, tớ sẽ
chịu trách nhiệm với cô ta.” Chỉ có điều trước hết phải xác định đứa trẻ là của
hắn mới được a!
“Tôi nghe không ra có việc gì giúp được, chẳng lẽ muốn tôi thay cậu hướng Diệp
Lăng Thiên cầu hôn?” Chỉ có cặp kia mới có thể đứng trước trận đại hỏa hỏa hoạn
của xã hội đen.
“Trên nguyên tắc thì đúng là không sai.”
“Vậy thế trên thực tế.” Quân Ngạo vô cùng khôn khéo, như thế nào không nghe ra
chuyện trong lời A Thần nói.
“Trên thực tế, Diệp Phân không biết cha của đứa trẻ gọi là A Thần”
Quân Ngạo nhíu mày: “Không phải là con của cậu sao?”
“Phải, nhưng là tớ nói cùng Diệp Phân là tên một người khác.” A Thần chột dạ
nhìn sắc mặt Quân Ngạo ngày càng khó coi.
“Cậu sẽ không trùng hợp dùng cái tên mà trong lòng tôi đang suy nghĩ đi?”
Chỉ thấy A Thần cúi đầu, nhỏ giọng nói: “Tớ... Tớ dùng tên của cậu.” Quân Ngạo
trầm mặc không nói. A Thần nhìn thấy khắp người Quân Ngạo tỏa ra hơi thở muốn
giết người.
“Diệp Lăng Thiên sau khi nghe được để lại tin tức, cậu nhất định phải cưới con
gái hắn, nếu không sẽ không tuyệt đối từ bỏ ý đồ.” Quân Ngạo nhắm mắt lại, tựa
đầu lui về sau dựa vào ghế, giọng nói bình tĩnh như một hồi gió xuân ấm áp: “A
Thần, một ngày nào đó tôi sẽ tự tay giết cậu!”
Lời của hắn nghe vào trong tai A Thần cũng lạnh như khối băng mùa đông lạnh
giá.
Bầu trời Đài Bắc.
Trong căn nhà lớn hào hoa lộng lẫy truyền đến tiếng của một người đàn ông gầm
gừ, phẫn nộ.
“Tên tiểu tử thối không biết trời cao đất rộng này, đùa giỡn đàn bà còn đùa
giỡn đến con gái của tao, không gọi người đi chém chết hắn tao không cần làm
lão đại của Diệp môn xã.”
Vẻ mặt tức giận của Diệp Lăng Thiên hiện đầy trên khuôn mặt mang dấu vết của
năm tháng, cảm xúc giận dữ giống như sư tử bị giẫm đến cái đuôi. Lúc này trong
phòng khách còn có con gái Diệp Lăng Thiên, Diệp Phân, phụ tá của hắn, thư kí
Điền Mật.
“Phân Phân con đi Nhật Bản chơi làm sao chơi đến bị người làm lớn bụng? Hơn nữa
đối phương còn là kẻ thù không đội trời chung của bố, như thế này bố phải làm
sao để dẫn dắt anh em Diệp Môn xã xông xáo giang hồ đây, cái mặt này của bố ném
đi được rồi!”
“Ba ba, thật xin lỗi.”
“Nói xin lỗi là có thể đổi lại sự trong sạch của con sao? Nói xin lỗi là có thể
đem đứa con trong bụng con biến mất sao?” Diệp Lăng Thiên hướng về phía Diệp
Phân yếu ớt mảnh khảnh rống to, làm cho Diệp Phân tràn đầy lệ quang trong mắt.
“Diệp tiên sinh, chẳng lẽ ông không biết không thể gào to đối với phụ nữ có
thai sao?”
“Bố... Mật Mật ngươi làm sao còn gọi bố là Diệp tiên sinh, đều nhanh hai tháng
con nên đổi cách xưng hô gọi bố là ba ba mới đúng!”
Điền Mật khuôn mặt thanh lệ thoát tục không mang theo một tia cảm tình, nói:
“Bố của tôi chỉ có một, hắn chính là Điền Đại Hải, chẳng qua mười năm trước hắn
bị người chém chết, thi thể cũng bị người ném ra biển rồi.”
Diệp Lăng Thiên nghe cô trả lời như vậy không biết đã nghe qua bao nhiều lần,
đối với sự lãnh đạm của cô đều không thể làm gì. Không ai biết Điền Mật là con
gái của Diệp Lăng Thiên, tất cả mọi người đều cho là hắn chỉ có Diệp Phân là
con gái duy nhất. Vốn là Diệp Lăng Thiên cũng cho rằng Điền Mật đã không còn
trên đời này. Mười năm trước, hắn còn là một tên côn đồ, chỉ nói nghĩa khí
giang hồ nhưng không chiếu cố thật tốt cho gia đình, ngay lúc đó hắn còn tưởng
rằng như vậy mới gọi là xông pha giang hồ, lẫn vào hắc đạo. Có một lần, hắn
cùng anh em trong bang phái vì tranh giành địa bàn mà sau đó giết nhầm một tên
cảnh sát, đại ca của hắn gọi hắn ra mặt chịu tội thay, hắn không cam lòng, thừa
dịp ban đêm chạy trốn, bắt đầu kiếp sống chạy trốn cực khổ. Bị tình thế bắt
buộc, hắn không thể làm gì khác là đem vợ con giao phó cho người anh em kết
nghĩa Điền Đại Hải. Sau mọi chuyện qua đi, hắn cũng có chút địa vị ở trong tổ