XtGem Forum catalog
Cục Cưng Bé Nhỏ Yêu Bạo Quân

Cục Cưng Bé Nhỏ Yêu Bạo Quân

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 321980

Bình chọn: 7.00/10/198 lượt.

iọng nói lại lộ ra uy hiếp không cho phép xem nhẹ.

Cô làm sao có thể quên được, một người cơ hồ muốn động thủ bóp chết co hung thủ

ở trước mặt, trừ khi cô mất đi trí nhớ, nếu không dù hắn hóa thành tro bụi cô

cũng phải nhớ thật rõ. Điền Mật nghiến răng nghiến lợi mà suy nghĩ.

“Nhiếp Quân Ngạo, buông tôi ra!”

Điền Mật chú ý tới cô đang ở một nới xa lạ, hơn nữa còn cùng Quân Ngạo nắm trên

giường, tư thế có vẻ mập mờ, cô cảm giác được trái tim mau nhảy ra ngoài.

“Không thả!” Hắn cố chấp nói: “Tuyệt đối không thả! Em là con mồi của tôi, tôi

nào có lý do buông tha em?”

“Con mồi! Nhiếp Quân Ngạo, xin anh làm rõ tình huống, cẩn thận mà nhìn cho rõ,

tôi là người! Không phải là con mồi!” Cô cố trấn định nhìn hắn.

“Đối với tôi mà nói, em là dụ người nhất, vật nhỏ xinh đẹp nhất, tôi muốn em!”

Quân Ngạo vướn tay, ngón tay chậm rãi lướt qua khuôn mặt tinh tế của cô, cảm

nhận rõ ràng ngón tay truyền đến cô như cánh hoa hồng làm trói buộc xúc cảm non

nớt.

Hắn cố ý đem thân thể cứng rắn chặt chẽ dán lê thân thể mềm mại của cô, tiếp

xúc mập mờ như thế khiến cô bất giác thở dốc vì kinh ngạc.

“Anh điên rồi sao! Buông tôi ra!” Cô liều mạng giãy dụa, nhưng không di chuyển

được chút nào.

“Cục cưng bé nhỏ, không cần kháng cự tôi!”

“Tôi cảnh cáo anh tốt nhất là thả tôi đi, nếu không Diệp tiên sinh tuyệt đối sẽ

không bỏ qua cho anh!” Cô lạnh lùng cảnh cáo, ý đồ muốn bức lui hắn.

Nhưng mà Quân Ngạo chẳng những không né tránh, còn tệ hại hơn dùng hàm răng cắn

nhẹ lên vành tai xinh xắn dễ thương của cô.

Điền Mật đè nén run rẩy mãnh liệt, khiến cho mình dũng cảm nhìn thẳng vào ánh

mắt hắn.

“Ánh mắt thật hung dữ, tin tưởng tôi có thể lấy được không ít niềm vui trên

người em.”

“Hạ lưu!”

Hắn vươn tay nắm nhẹ cằm của cô: “Cục cưng bé nhỏ, tin tưởng tôi cần phải cho

em hiều một chuyện, chính là một khi tôi muốn lấy được một thứ đồ, liền nhất

định phải lấy được, cho dù không chừa thủ đoạn nào!”

“Anh thật cho anh là người có thể muốn làm gì thì làm? Trong mắt anh có còn

luật pháp tồn tại hay không? Có hiểu cái gì gọi là quyền tự do thân thể hay

không?”

Điền Mật sau khi nghiến răng nghiến lợi nói xong, quay đầu đi chỗ khác muốn

trốn tránh ánh mắt cuồng vọng tà tứ của hắn.

Nghe vậy, trên khuôn mặt tuấn mỹ của Quân Ngạo hiện lên một nụ cười xấu xa.

“Em đã từng nghe người trong xã hội đen tuân thủ luật pháp chưa? Vật nhỏ ngây

thơ khờ khạo.” Nói xong, hắn cưng chiều ấn hạ một cái hôn trên chóp mũi đáng

yêu của cô.

Điền Mật lập tức cảm thấy trên mặt một trận lửa nóng, không chỉ bởi vì lời nói

ngốc nghếch của cô mà còn vì nụ hôn của hắn.

Cho tới bây giờ chưa từng cùng người đàn ông nào dựa sát như vậy, cô rất khó

không để ý tới hơi thở nam tính đặc biệt tinh khiết trên người hắn.

Cô cảm thấy không cách nào hít thở bình thường đươc, sâu trong cơ thể không kìm

chế được dâng lên một cỗ cảm xúc khô nóng bất an.

“Diệp tiên sinh rất nhanh sẽ tới tìm tôi, tôi khuyên anh nên lý trí một chút.”

“Ông ta sẽ đến tìm em, chỉ có điều cũng phải chờ ông ta tìm được em rồi hãy

nói.”

“Anh có ý gì?” Nghe vậy sắc mặt của cô một trận tái nhợt.

“Tôi đem em giấu ở một nơi không ai biết, tuyệt đối sẽ không có người phát hiện

ra nơi này.”

“Anh sẽ không thật sự muốn tôi đi, tôi thừa nhận lớn lên một chút cũng không

đẹp, tuyệt đối không hơn so với những người phụ nữ bên cạnh anh.”

“Tôi biết em không đẹp.”

Điền Mật trong lúc bất chợt có loại xúc động muốn loạn đao chém chết hắn. Người

đàn ông ghê tởm này, cho hắn ba phần màu sắc cũng không khách khí mở xưởng

nhuộm đi.

“Nếu như anh cũng cho là tôi không đẹp, vậy thì thả tôi, không cần làm loại chuyện

nhàm chán này.” Cô lạnh lùng nói, gương mặt khó chịu vô cùng.

Quân Ngạo làm sao không nhận ra cô tức giận, dù sao cũng không có người phụ nữ

nào bằng lòng nghe người khác nói mình không đẹp.

Nhìn cô tức giận đến đỏ cả mặt, hắn không kìm chế được hôn lên cái miệng nhỏ

nhắn vểnh lên cả buổi, hoàn toàn không để ý tới sự kinh ngạc cùng kháng nghị

của cô.

Hắn nhắm mắt lại mặc cho mình tham lam hấp thu hết thảy ngọt ngào trong miệng

cô, hai tay không chút kiêng kị thăm dò trên đường cong mê người của cô.

Điền Mật cắn chặt môi dưới, mới có thể đè nén được rên rỉ thiếu chút nữa thoát

ra khỏi miệng.

“Anh rút cuộc như thế nào mới bằng lòng thả tôi?”

Hắn to gan đụng chạm làm cho cô cảm giác giống như lửa đốt, mà lại đầy ám hiệu.

Cô cảm giác mình giống như con cừu non mặc cho người làm thịt.

Dạy cho cô hiểu được muốn trốn khỏi sự khống chế của hắn cơ hồ là không có.

“Tôi giống như chưa từng có ý muốn thả em.” Đây là sự thật, ít nhất cho tới bây

giờ cũng chưa có.

“Nhiếp Quân Ngạo, anh tưởng là tôi sẽ ngây thơ đến mức mặc anh muốn làm gì thì

làm sao? Đừng quên dù cho anh có điều kiện cùng với sức hấp dẫn cũng không thể

thay đổi được suy nghĩ của tôi đối với anh, anh là kẻ đàn ông bạc tình, đàn ông

dám làm không dám chịu!” Cô run rẩy hít một hơi, ánh mắt không dễ dàng thỏa

hiệp cũng trừng lên nhìn thẳng hắn.

“Tôi không phải!” Hắn nói giọng khẳng định.

“Anh là thế!”