Teya Salat
Cuộc Chiến Hôn Nhân

Cuộc Chiến Hôn Nhân

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325612

Bình chọn: 8.00/10/561 lượt.

ng hoa.” Tả Lê cười nói: “Không lẽ em là thân thể tỏa

hương? Ta đọc sách, thấy nói thời cổ có một mỹ nhân người tự tỏa hương

thơm, hương thơm lan tỏa theo từng bước đi uyển chuyển, đàn ông con trai ngửi hương thơm đó đều phải ngả nghiêng. Lúc đấy còn cười nói sách chỉ

bịa đặt, bây giờ nhớ lại, không chừng mỹ nhân đó là thật!”

“Tả tỷ tỷ thật hài hước!” Lâm Mị không khỏi bật cười, “Tả tỷ tỷ xưa nay hay đọc sách gì? Có thể giới thiệu cho em vài quyển không!”

“Ta ah, thích xem nhất là sách linh tinh.” Tả Lê cười đọc mấy tên sách,

thấy Cố nhũ mẫu đích thân châm trà, vội cúi người nói: “Làm phiền mama!”

Cố nhũ mẫu thấy Tả Lê khiêm nhường, tất nhiên là vui mừng, nhất thời tìm

chiếu trúc đến: “Nếu Tả tiểu thư sợ nóng, nên ngồi chiếu trúc.”

Tả Lê vội đứng dậy, để Cố nhũ mẫu trải chiếu trúc xuống ghế, cười nói: “Người béo, nên phiền hà hơn người khác.”

Cố nhũ mẫu thấy Tả Lê sáng sủa, nói chuyện không lẩn tránh, liền nói: “Vai Tả tiểu thư không hề rộng quá, khung xương cũng không thể tính là to,

nếu giảm được mấy cân, nhất định cũng là một yểu điệu thục nữ!”

“Mama có phương pháp sao?” Tả Lê sáng ngời hai mắt, “Cháu đã thử qua rất nhiều phương pháp giảm béo, nhưng đều không hiệu quả.”

“Ta biết phương pháp này, nhưng cần kiên trì bền bỉ, sau ba tháng sẽ bắt

đầu thấy hiểu quả. Nếu Tả tiểu thư có thể kiên trì, chi bằng thử một

lần.” Cố nhũ mẫu vẫn lo lắng Lâm Mị tuy đã là nghĩa nữ Hầu phủ, nhưng

không giao du nhiều, các tiểu thư qua lại thăm hỏi đa phần đều là tìm

đến Chu Mẫn Mẫn, chỉ có Mạc Song Kỳ vì quen biết từ lúc còn ở nhà họ Tô

nên có thân thiết hơn một chút, nếu có thể kết giao với người thẳng thắn khẳng khái như Tả Lê thì là chuyện rất tốt. Bèn nói rõ phương pháp giảm béo, còn tự mình làm mẫu mấy động tác.

Bên kia, Tô phu nhân đang than thở: “Dù là Nhị Công chúa hay là Thiên

Phương Công chúa ra tay, tiểu Mị cũng không thể hứa hôn với Sử Bình Tá.

Như Liễu Trạng nguyên nói đấy, cho dù bát tự hai đứa là ông trời tác

hợp, dù cố đính hôn, cũng sẽ nảy sinh tai họa.”

Phu nhân Vĩnh Bình Hầu thở dài, “Sai khiến Viên Tuệ đại sư lừa đảo, lại tìm người đóng giả Vân Phương đại sư, thủ đoạn thế rất giống tác phong của

Nhị Công chúa. Chỉ không rõ Nhị Công chúa làm thế với mục đích cá nhân,

hay là Thiên Phương Công chúa bày mưu tính kế bảo em làm?”

Sử phu nhân buồn bực, các Công chúa thật là ngang ngược, nếu Bình Tá bị

Công chúa chọn trúng, nhất định là không còn đường sống. Giờ thì hay

rồi, chẳng qua Thiên Phương Công chúa mới mở miệng nói gửi một tấm thiệp mời, ở trong mắt mọi người, Bình Tá đã thành ứng cử viên cho vị trí phò mã, lẽ nào lại như vậy. Liền hỏi Tả phu nhân: “Rốt cục lý do gì đã

khiến Thượng Du chạy đến chiến trường? Thỉnh phu nhân cho biết lý do

thật sự. Bình Tá nhà tôi rất thật thà hiền lành, nếu … nếu …”

Tả phu nhân chính là em gái của Uy Vũ Tướng quân. Thượng Du, là cháu ruột

của bà ấy. Về cái chết của Thượng Du, đương nhiên là bà ấy tỏ tường.

Nhưng sao có thể để lộ chuyện năm ấy?

“Thượng Du… đương nhiên là muốn lập chiến công lấy lòng Thiên Phương Công chúa, vì thế mới chạy đến chiến trường.” Tả phu nhân biết Sử phu nhân là sợ

Sử Bình Tá lặp lại vết xe đổ của Thượng Du, đành nói: “Thiên Phương Công chúa cũng mười chín tuổi rồi, chắc hẳn muốn tìm một phò mã để ổn định

cuộc sống từ nay về sau thôi.”

Không, không, Bình Tá không thể làm phò mã! Sử phu nhân nhìn thấy người hầu đã lui xuống hết, nơi này chỉ còn bốn vị phu nhân, bèn đứng lên, cúi người hành lễ với ba vị phu nhân còn lại, “Chuyện liên quan trực tiếp đến

Bình Tá, tôi lo lắng vô cùng. Cùng là người làm mẹ, xin các phu nhân

nghĩ hộ một phương pháp.”

“Ai nha, đừng đa lễ!” Tả phu nhân ngồi gần Sử phu nhân nhất, giơ tay kéo Sử phu nhân ngồi xuống, giận dữ nói: “Hoàng gia không thể đắc tội.”

“Vì thế, mới phải tìm một phương pháp không đắc tội.” Phu nhân Vĩnh Bình

Hầu nói tiếp: “Các cô cũng biết đấy, hai năm trước, trong cung truyền ra tin tức, sẽ chọn Minh Dương làm phò mã cho Nhị Công chúa, vừa nghe thấy tin đó, nhà tôi liền không dám mai mối cho Minh Dương nữa, trì hoãn đến giờ, Minh Dương đã mười chín tuổi, không biết rồi sẽ đi đến đâu. Chỉ

cần có phương pháp, tôi cũng không mong Minh Dương làm phò mã.”

Trong số bốn vị phu nhân, phu nhân Vĩnh Bình Hầu không hi vọng Chu Minh Dương làm phò mã; Sử phu nhân sợ Sử Bình Tá bị công chúa chọn trúng; Tả phu

nhân có cháu ruột là Thượng Du chết trong tay Thiên Phương Công chúa;

phụ thân Tô phu nhân vì nói đỡ cho Uy Vũ Tướng quân nhiều lần, khiến

quan lộ trắc trở, gián tiếp hại Tô phu nhân không ngẩng được mặt với mẹ

chồng; nay bốn người cùng nhắc lại chuyện năm đấy, tự nhiên là bất bình

chồng chất.

“Trừ một cách hi vọng công chúa đột nhiên ưng ý người khác, còn phương pháp

nào khác không?” Sử phu nhân buồn rầu, “Bình Tá tư tưởng cứng nhắc, nếu

phải làm phò mã, chỉ sợ về sau…”

Phu nhân Vĩnh Bình Hầu trầm ngâm nói: “Điều Công chúa tìm kiếm, cũng chỉ là tìm được một người chồng như ý muốn. Trong kinh thành có rất nhiều

thanh niên tài tuấn mong được làm phò mã, nếu