pacman, rainbows, and roller s
Cuộc Đấu Tình Yêu Tàn Khốc

Cuộc Đấu Tình Yêu Tàn Khốc

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322374

Bình chọn: 7.5.00/10/237 lượt.

vậy bây giờ không thể chọc.

"Cô ấy ở tại. . . . . ." Âm nhạc êm ái xung quanh giáo đường vang lên, ở giáo đường mọi người rắc cánh hoa hồng màu trắng.

Đây là một hôn lễ nhỏ, trừ Mục Sư, người tham gia cộng thêm cô dâu chú rể

cũng chỉ có bốn người. Bên trong phòng hóa trang của cô dâu, Trân Châu

lục đục vẽ loạn trên mặt Linh Lung.

"Thiệt là! Có cô dâu nào giống như cậu không, thần thần bí bí, ngay cả người nhà cũng không dám mời."

"Mình không có người nhà." Linh Lung một thân lụa trắng, áo cưới đên giản mặc trên người cô, mặc dù cũng không phải là thiết kế nổi tiếng, cũng là

hào phóng ưu nhã.

Trân Châu liếc mắt một cái nhìn Linh Lung bình

tĩnh không giống như cô gái chờ gả, "Nói cũng phải. Nhưng mình không

hiểu, tại sao hôn lễ của cậuvà Kiến Vũ lại bí mật như vậy, ít nhất cũng

phải để cho mấy bạn học biết không được sao?"

"Về sau nói cho bọn họ biết." Linh Lung than thở, không muốn nói cho Trân Châu nghe nguyên

nhân thật sự "Mình thích hôn lễ đơn giản một chút, xã giao nhiều như vậy quá đáng ghét."

"Được! Cậu là cô dâu, cậu lớn nhất." Trân Châu

ra dấu tay để cho Linh Lung đứng lên, "Tóc của cậu thật là đẹp, từ đại

học tới giờ chưa thấy cậu cắt." Thay cô sửa sang lại áo cưới cho tốt,

Trân Châu vui mừng nói: "Cuối cùng đợi đến ngày nay. Kiến Vũ đợi cậuđã

lâu, cuối cùng cũng chờ được."

"Ừ." Linh Lung gật đầu một cái,

thở một hơi thật dài, "Đến lúc tiến vào!" Cô rộng mở cửa, nhìn Ngô Tân

chờ ngoài cửa "Chúng ta đi thôi."

Trên thảm đỏ, Kiến Vũ đi giày

Tây âu đứng thảng, lúc cô đi tới trong khoảnh khắc, trên mặt của hắn là

vẻ hạnh phúc, mặc dù xa như vậy, nhưng là Linh Lung có thể rõ ràng có

thể nhìn thấy đáy mắt hắn xúc động.

Trong nháy mắt, Linh Lung

thật lòng cười. Cô có yêu Kiến Vũ, cô nảy sinh tình cảm là khi hắn quan

tâm, chăm sóc. Dù không mãnh liệt, nhưng lại lâu dài. Nếu như cô yêu

Thượng Quan Ngự Quân, cô đối với hắn yêu say đắm mãnh liệt và triền

miên, vượt qua tình yêu với Kiến Vũ nhiều. Nhưng cô có nắm chắc có thể

yêu Kiến Vũ, chỉ cần cho cô thời gian, cho cô thời gian quên nam nhân

lạnh như băng đó. . . . . .

"Hai người là một đôi, đã bỏ lỡ năm năm." Ngô Tân đang dắt cô đi bên cạnh nhỏ giọng nói ở bên tai cô.

Linh Lung vẫn không chớp mắt nhìn Kiến Vũ, nụ cười ở trên môi nỡ rộ, còn

thiếu một bước, cô nhìn thấy Kiến Vũ vươn ra tay, đưa tay chạm vào. . . . . .

Chỉ nghe "Phanh" một tiếng, cửa giáo đường bị đẩy ra.

Linh Lung kinh ngạc quay đầu lại, đầu ngón tay đụng vào tay Kiến Vũ rồi lại

rơi xuống. Trái tim đập thình thịch, cô thấp thỏm bất an nhìn nam nhân

cao lớn đứng ở giáo đường. Màu vàng kim dương quang từ phía sau hắn

chiếu rọi, buộc vòng quanh thân hình của hắn. . . . . .

Ở cô trợn to mắt, hắn một bước lại một bước đi về phía cô, thân thể của cô đang run rẩy, thế nào lại là hắn?

Tại sao hắn lại tới?

Thượng Quan Ngự Quân từng bước một đi tới trước mặt cô, mỗi tiếng bước chân

lại khiến cho trái tim Linh Lung rung động. Hắn híp mắt, nhìn Linh Lung, đồng tử đen như mực ẩn sâu đè nén tức giận. Kéo tay cô buông xuống, hắn trầm trầm nói: " Trở về cùng anh."

"Không. . . . . ." Linh Lung giật tay, muốn đem tay của mình kéo ra , "Em không đi theo anh!"

Kiến Vũ sững sờ nhìn hai người kia, xông lên trước bảo vệ Linh Lung, "Buông cô ấy ra !"

"Cô ấy đã sớm không thuộc về ngươi." Giọng Thượng Quan Ngự Quân lạnh lùng

khiến cho Linh Lung bỗng dưng ngẩng đầu lên nhìn hắn chằm chằm.

"Không, không muốn!" Linh Lung run giống như mùa thu lá rụng, tuyệt vọng theo

dõi hắn, "Đừng nói nữa" Cô đã biết hắn muốn nói gì.

"Anhcó ý gì?" Kiến Vũ tức giận hỏi tới lời hắn vừa nói.

Thượng Quan Ngự Quân không trả lời câu hỏi của hắn, giọng lại trầm thấp đối

với Linh Lung nói: "Nếu như không muốn anh nói, vậy hãy cùng anh trở

về."

Linh Lung run rẩy đầu gối khụy xuống trên thảm đỏ, mặt tái

nhợt giống như không thể tiếp nhận nhiều hơn bi thương, "Tại sao? Thượng Quan Ngự Quân, tại sao không thể cho em tự do? Em đã cho anh thứ anh

muốn !" Cô lộ vẻ sầu thảm nhìn hắn, "Rốt cuộc phải làm như thế nào, anh

mới bằng lòng bỏ qua cho em?"

Lời của cô khiến đáy lòng hắn nổi

dậy một trận cuồng phong mãnh liệt, cô hỏi không có sai, tại sao hắn

không thể thả cô đi? Hắn trầm mặc nhìn cô, trong đôi mắt không biết là

tình cảm gì, khiến cho hắn có vẻ thậm chí có chút ngơ ngẩn.

"Anh sẽ không bỏ qua cho em, bởi vì em chỉ thuộc về anh! Từ ngày em vào nhà Thượng Quan, nhất định phải là người của anh."

"Không phải vậy!" Linh Lung khó có thể tin nhìn chằm chằm hắn, "Em thiếu anh

cái gì? Thiếu Thượng Quan gia ba năm tiền nuôi dưỡng sao? anh nói bao

nhiêu, em sẽ trả!"

"Còn anh? Nguyên nhân em dâng mình cho anh?"

Giọng của hắn chợt âm trầm, nhìn thấy Linh Lung lúc nghe những lời này

sắc mặt bỗng dưng tái nhợt.

Lời nói của Thượng Quan Ngự Quân đâm

một nhát thật sâu vào trái tim Linh Lung. Cô không muốn người khác biết

chuyện, hôm nay bị bày tại hiện trượng, quẫn bách cùng lộ vẻ sầu thảm

khiến cô không ngốc đầu lên được, cô sợ nhìn thấy vẻ mặt của Kiến Vũ, sợ nhìn thấy hắn bị tổn thương, cà