
g thái độ của Bạch Thần Dục lại làm cho Bạch Thấm ở trong lòng càng ngày
càng không thấy đáy, ả cảm thấy mình không thể mặc kệ tình thế phát
triển tiếp như vậy, nhất định phải tìm ra cách để xoay chuyển tình thế.
Nhưng từ sau khi Bạch Thấm quấn chiếc khăn tắm ngắn cũn cỡn che được
phía trên không giấu được phía dưới, che được phía dưới lại không giấu
được phía trên gõ cửa thư phòng nhà họ Bạch, vọng tưởng được ngồi lên
người Bạch Thần Dục (đương nhiên, lúc ấy sắc mặt Bạch Thần Dục đen thui, lạnh lùng trốn ra ngoài), Bạch Thần Dục vẫn chưa từng quay trở về biệt
thự Lâm Hồ của nhà họ Bạch một lần nào nữa…
153283745_l
Qua hết năm, mùng 5 Tết thì đoàn phim bắt đầu tiếp tục trở lại làm việc, Cố Ninh vội vàng bay đến Bắc Kinh, cô phải làm thủ tục xin đi thực tập, ở
chỗ trường học xin nghỉ phép dài hạn, học kỳ II năm thứ 3 đại học kỳ
thực có rất nhiều người đều bắt đầu đi ra ngoài thực tập, Cố Ninh xin
phép cũng không có gì lạ, cho nên được giáo viên duyệt cho nghỉ.
Nữ thứ chính của bộ phim là một ngôi sao mới nổi, tên là Lâm Quan Hạ, có
vẻ bề ngoài vô cùng xinh đẹp ngọt ngào, năm trước mới được lăng xê, làm
cho người ngoài ý muốn là, người quản lý của Lâm Quan Hạ lại là Hoàng
Khiết, thế nhưng thật không đúng dịp cùng chung người đại diện với Bạch
Thấm.
Lúc Hoàng Khiết nhìn thấy Cố Ninh thì rất xấu hổ, chị làm
sao cũng không ngờ, nhân viên tổ công tác hai năm trước, hiện tại biến
hóa nhanh chóng như vậy, trở thành đạo diễn, vốn dĩ chị tưởng bản thân
nhìn lầm rồi, sau đó tinh tế nhìn đi nhìn lại một lát, đúng là cô bé này đây mà, khi đó mới xác định bản thân không nhận lầm người. Chẳng qua Cố Ninh không khiến chị xấu hổ bao lâu, bởi vì Cố Ninh có rất nhiều chuyện phải làm, cho nên căn bản cô không có chú ý đến Hoàng Khiết. Hoàng
Khiết đứng tại chỗ suy đi tính lại một lát, chị sợ Cố Ninh gây khó dễ
cho ngôi sao mới nhà mình, sau này nghĩ kỹ lại, chuyện của Cố Ninh và
Bạch Thấm, đó hoàn toàn là ân oán cá nhân, cho dù thế nào cũng không thể liên quan đến Lâm Quan Hạ, nghĩ như vậy, Hoàng Khiết cảm thấy an tâm,
dặn dò nhóm trợ lý của Lâm Quan Hạ vài câu, rồi vội vàng rời khỏi. Năm
mới vừa đến, chị đang bận rộn bàn bạc các hoạt động cho nghệ sĩ dưới
trướng, cho nên bề bộn nhiều việc, phải chạy tới chạy lui khắp nơi, tự
nhiên không thể ở lại quay phim với Lâm Quan Hạ.
Đến giờ nghỉ
giải lao, Điền Mật nhìn thấy Cố Ninh ngồi ở một bên xem kịch bản thì
sửng sốt. Tự nhiên là ả nhớ rõ Cố Ninh, lúc trước bởi vì Cố Ninh, sau
này ả còn bị Hoàng Khiết và Bạch Thấm mắng cho một trận, tính tình của
Bạch Thấm vẫn không tốt, sau khi bị cắt vai diễn thì đã đem toàn bộ tức
giận trút hết lên đầu ả, lúc ấy mắng ả đến mức bật khóc, sau này may mắn Bạch Thấm không tiếp tục làm việc nữa, Hoàng Khiết phân ả đi làm trợ lý cho ngôi sao mới là Lâm Quan Hạ, tính tình của Lâm Quan Hạ so với Bạch
Thấm đương nhiên tốt hơn rất nhiều, công việc của ả cũng nhẹ nhàng, dễ
thở hơn. Nhưng tức giận ở trong lòng Điền Mật vẫn chưa tan đi, vốn dĩ ả
đã dần dần quên mất chuyện này, nhưng lúc này nhìn thấy Cố Ninh thì lập
tức nhớ lại, ả cảm thấy Cố Ninh chính là ngôi sao chổi xui xẻo, nếu như
không có Cố Ninh, thì sẽ không có chuyện Bạch Thấm bị cắt vai diễn, và ả cũng không cần bị người ta mắng chửi như vậy.
Thế giới này quả thật rất nhỏ, hôm nay ả vừa mới đến đoàn phim này, không ngờ có thể lập tức gặp lại người cũ.
Tay phải của Điền Mật cầm cốc nước nóng chuẩn bị đưa cho Lâm Quan Hạ, nhưng sau khi nhìn thấy Cố Ninh, đột nhiên ả thay đổi phương hướng, lập tức
đi về hướng của Cố Ninh, trời lạnh như vậy, nếu tay ả run rẩy, không cẩn thận làm đổ cốc nước nóng, chắc cũng không ai nói gì được, cùng lắm tới lúc đó thì giải thích thôi.
Hơn nữa, không phải Cố Ninh rất thích giải thích với người ta hay sao? Cố Ninh ngẩng đầu,
nhìn thấy người đang nghênh diện đi đến thì sửng sốt. Biểu tình của
người trước mắt không thế nào là thân mật được, cô ngửi được mùi vị
không thích hợp, Cố Ninh đứng lên, phản xạ có điều kiện bước lùi về sau
một bước.
Điền Mật thấy Cố Ninh đột nhiên ngẩng đầu, đối với
mình có phòng bị, ả có chút ngoài ý muốn, một giây sau, ả bình ổn tâm tư tiếp tục đi về phía trước. Khẩu khí này, mặc kệ thế nào ả nhất định
cũng phải ra.
Lúc Điền Mật sắp sửa muốn “Không cẩn thận” làm rơi cốc nước trong tay, Cố Ninh đã vươn tay như có như không nâng ả một
phen, tay của hai người giao nhau giữa không trung, Điền Mật không có
sức mạnh bằng Cố Ninh, một giây sau, nước trong cốc đổ ra ngoài, toàn bộ đổ hết vào đùi của ả!
– “A! Cố Ninh, cô thật là độc ác!” Điền
Mật nhảy dựng lên, đây chính là nước nóng đó, đổ lên trên người mình, tư vị quả thật không dễ chịu! May mắn hôm nay trời rất lạnh, quần mặc trên người ả cũng tương đối dày, trong ngoài ba lớp, dù sao cũng không tiếp
xúc trực tiếp với nước nóng. Nhưng khi nước nóng từ từ thấm vào bên
trong, ả cũng hết sức khó chịu.
Điền Mật vươn tay muốn cởi quần, nhưng nhìn thấy ở xung quanh nhiều người như vậy, ả lại do dự, vội vã
như kiến bò trên chảo nóng, một người trợ