
cái
bàn tay bị nó “làm bẩn” mất.
Lý tổng vẫn tiếp tục dùng
móng héo mười phần nung núc thịt nắm tay của tôi, không có ý định buông khỏi,
dường như muốn nắm đến thiên trường địa cửu, biển cạn đá mòn, cho đến khi nụ
cười của tôi có chút méo mó vặn vẹo, Hàn Lỗi đột nhiên đặt tay vào bàn tay đang
nắm “thật chặt” của hai người chúng tôi, cười cười nói với Lý tổng: “Chúng tôi
cứ đứng thế cũng không tiện, không bằng ngồi xuống xem sao?”
Nụ cười của Hàn Lỗi tản
mát ra hơi thở nguy hiểm, ánh mắt lạnh lùng, giọng nói cũng lạnh không kém, Lý
tổng bị lạnh đến phát run, theo bản năng thả tay tôi ra, sắc mặt có chút quái
dị mời chúng tôi ngồi xuống.
Bởi vì là nhà hàng phong
cách Nhật cho nên chúng tôi ngồi ở trên những tấm đệm đã được trải sẵn, việc
này đối với người mặc váy như tôi mà nói, có thể duy trì được tư thế ngồi ưu
nhã là một việc có tính khiêu chiến hết mức.
Thừa dịp phục vụ bưng
thức ăn lên, Hàn Lỗi nhìn cũng không thèm đã đem tay tôi bỏ vào lòng bàn tay
mình, chính là cái tay vừa bị móng heo tập kích, dùng sức xoa xoa như muốn trừ
độ
Tôi cười cười nhìn anh,
mặc dù lực đạo của người này khiến tôi có chút đau nhưng vẫn không ngăn cản, so
sánh với cái móng heo đầy thịt kia, xem ra tay của Hàn Lỗi nhà tôi vẫn là thoải
mái nhất nha.
Đám đàn ông có vẻ rất
thích nói chuyện làm ăn trong khi đang dùng cơm.
Chỉ thấy một bàn thức ăn
ngon vừa mới được đem lên, hai người đàn ông tại chỗ liền lập tức thay đổi
thành vẻ mặt nghiêm túc khi đang làm ăn, đem những người phụ nữ giống như là dư
thừa như chúng tôi đây bỏ lại, hoàn toàn không thèm ngó đến một lần.
Không nhìn đến mấy người
đàn ông mất hứng ấy nữa, tôi cùng với bảy cô nàng ăn mặc phong cách, to gan lớn
mật kia ăn uống chuyện trò, xem ra đàn ông nói chuyện làm ăn, đàn bà hưởng thụ
mĩ thực mới đúng là vương đạo, là lựa chọn thông minh a, bởi thế có thể thấy
được, chúng tôi đây chính là những cô gái thông minh rồi.
Đúng lúc tôi đã ăn nó
được tám phần, việc buôn bán của cánh đàn ông cũng đã gần xong xuôi, hai người
nâng chén cụng ly, một ngụm uống cạn, coi như là ăn mừng sau buổi thảo luận ban
nãy.
Một chén lại một chén,
không khí nghiêm túc dần dần bị quét sạch, mùi vị bất lương và mờ ám dễ dàng
tiến vào thay thế.
Bảy mỹ nữ ăn no bắt đầu
tiếp tục công việc lúc trước, rối rít trưng ra tất cả vốn liếng bản thân tới
lấy lòng Lý tổng, mời rượu kính rượu, trêu chọc đùa bỡn, mập mờ đụng chạm sờ
mó, dụ dỗ cho lão tôi vui vẻ, thỏa mãn vô cùng.
Dĩ nhiên, một người đàn
ông thì không thể dùng hết bảy người đàn bà để hầu hạ được, cho nên còn dư lại
tới mấy cô gương mặt xinh đẹp ma mị, chủ động nhích tới gần Hàn Lỗi, lấy cớ mời
rượu mà trêu chọc, câu dẫn anh.
Hàn Lỗi nhất nhất cảm ơn,
ôn nhu cười nói: “Không nên, tôi thích thứ mình mang đến hơn, mọi người cứ làm
việc của mình đi.”
Giọng nói tuy nhẹ nhưng ý
tứ thì sáng tỏ kiên định, không chút mịt mờ: đừng có làm phiền, chiếu cố tốt
chủ nhân của các cô là tốt rồi. Cho nên những cô nàng đó thông minh quay về rối
rít lấy lòng Lý tổng.
Tô nhìn nụ cười của Hàn
Lỗi, đột nhiên hiểu, thì ra là người này tìm tôi tới làm bia đỡ đạn nha.
Tôi ngồi cùng Hàn Lỗi ở
một bên an tĩnh ăn cơm, Hàn Lỗi cũng đã bàn bạc xong xuôi với Lý tổng nên anh
rất lãnh đạm, cơ hồ không thèm nhìn lão lấy một cái.
Lý tổng cũng không thấy
chuyện này có chỗ nào không ổn, vẫn cứ chơi đùa mặc sức phóng túng như ở nơi
không người, chỗ này cùng một em uống chén rượu, chỗ kia lại cùng em khác ngân
nga, hôn lên cái miệng nhỏ nhắn một ngụm, rồi sờ cái bắp chân trắng tròn một
chút.
Thấy một màn này làm cho
tôi không khỏi mở rộng tầm mắt, người đàn ông đó cũng không khỏi quá rộng rãi
đi, coi hai người chúng tôi là không khí chắc? Mà không, tôi vẫn bội phục nhất
là đạo đức nghề nghiệp của mấy tiểu thư kia mới đúng, thật sự quá chuyên
nghiệp, quá cao siêu, có thể bình thản đối diện với khuôn mặt mà tôi hận không
thể đem ngũ quan bóc ra ném xuống mặt đất kia a.
Đúng lúc này, điện thoại
di động của Hàn Lỗi vang lên, anh lễ phép cúi đầu với chúng tôi, đi ra khỏi
phòng tiếp điện thoại.
Thấy thế, Lý tổng lập tức
rút ra một xấp tiền nhét vào từng cái cổ áo thấp ngực của mấy cô nàng kia,
thuận tiện sờ soạng một chút, sau đó, hắn di động thân thể đầy thịt của mình,
nhanh chóng đứng dậy ngồi vào vị trí của Hàn Lỗi, động tác lại hết sức nhẹ
nhàng, hết sức thần tốc ngoài dự tính của tôi.
Đầu tiên, lão rót cho tôi
cùng mình một ít rượu, cầm lấy chén mê đắm nhìn tôi cười nói: “Hạ tiểu thư thật
là mĩ lệ mê người, mời cô một chén.”
Mặc dù ánh mắt của lão
khiến tôi rất không thoải mái nhưng vẫn lễ phép duy trì nụ cười, đáp lễ lại:
“Nào có, nào có, Lý tổng thật là khách khí quá!”
Chén rượu của cả hai chạm
nhẹ vào nhau, cùng ngẩng đầu uống một hơi cạn sạch.
Đặt chén rượu xuống bàn,
Lý tổng bắt đầu không ngừng dựa gần vào tôi, tôi thì không ngừng lùi lại phía
sau.
Nhìn ngũ quan phối hợp
một cách thần kỳ kia, tôi thật sự rất rất muốn nói với lão, lớn lên xấu xí
không phải là do lão sai, nhưng mà lớn lên x