
ng sẽ khiến cô điên mất.
Cô muốn đến bệnh viện kiểm tra nhưng phải có người tin cậy đi cùng, nếu
thực sự mang thai, cô sợ cô sẽ kích động quá lớn mà té xỉu không chừng.
“ Thừa Vũ, có khả năng là mình mang thai………. Đương nhiên là đứa nhỏ của tên Thượng Thái Lăng chết tiệt kia”.
Khang Lập Đức lặng lẽ khép cửa phòng của cháu gái lại, rón rén lặng lẽ tránh ra, khóe miệng của ông không dấu được nụ cười trộm.
Còn nói là không phát sinh quan hệ, hóa ra là do cháu gái xấu hổ, lại còn
mắng Thượng Lăng là tên vô liêm sỉ, kỳ thật cháu gái mình với Thái Lăng
thật đúng là oan gia.
Ha ha ha, ông sẽ mau chóng thông báo tin tức tốt này, bọn họ đã muốn ôm chắt từ lâu rồi...
Trên bàn ăn của Thượng gia, ánh mặt trời chiếu xuống mặt bàn bằng đá cẩm
thạch, sau khi Thượng Lâm Thải Hà trò chuyện xong, bà bình tĩnh lại,
uống một ngụm trà sữa, sau đó mỉm cười nhìn cháu trai
“ Cháu à, bà nội rất hy vọng cháu cùng Vi Băng sẽ thành đôi, nhưng không ngờ cháu lại xơi tái người ta nhanh như vậy”.
Thượng Đạt Nhân cùng với vợ nhìn bà, hai người không hiểu chuyện gì xảy ra, “ Mẹ nói vậy là có ý gì?”
Con ngươi đen của Thượng Thái Lăng nhướng lên cũng có câu hỏi giống như cha mẹ hắn, hắn với ai đã gạo nấu thành cơm?
Thượng Lâm Thải Hà thong thả nói: “Vi Băng mang thai rồi”.
Những lời này như quả bom nguyên tử dội xuống Thượng Thái Lăng làm cho hắn hồn siêu phách lạc.
“ Thật thế ư?” Niềm vui trong mắt Thượng phu nhân không ngừng mở rộng, đứa bé, trong nhà sắp có thêm đứa bé rồi.
“Như vậy phải nhanh chóng cầu hôn người ta, không nên thiếu trách nhiệm như
vậy.” Thượng Đạt Nhân cũng cao hứng, bắt đầu tính toán mọi chuyện.
“
Bà nội, bà không cần nói đùa cháu được không?” Thượng Thái Lăng nhìn
Thượng Lâm Thải Hà, thanh âm lạnh lùng mà rõ ràng, “Chúng cháu đính hôn
còn chưa có, làm sao cô ấy có thể mang thai, cho dù nếu có thì tuyệt đối không phải của cháu.”
“ Bà nội nói này……” Thượng Lâm Thải Hà giọng
điệu vẫn thản nhiên như cũ, “ Mặc dù cháu là người mà bà yêu quý nhất
nhưng cháu mà nói lời nói vô trách nhiệm như thế, bà sẽ dùng gia pháp
đánh gãy chân của cháu”.
“ Đúng vậy, con trai, nếu con làm thì phải
chịu trách nhiệm”. Thượng Phu nhân cũng khuyên nhủ “ Huống chi, hai nhà
chúng ta cũng quen biết nhau, con không thể thoái thác trách nhiệm.”
“ Con đã nói là không có mà!” Thái Lăng tức điên lên, mặt tái mét, giọng
nói gay gắt “ Chẳng lẽ chính miệng cô ta nói đứa nhỏ là của con sao?”
Chỉ bằng cô ta cũng không dám tạo ra tin tức như thế này.
“ Đúng vậy” Thượng Lâm Thải Hà nhìn cháu nội, ánh mắt dừng lại trên người Thái Lăng “ Chính miệng Vi Băng nói đứa bé là của cháu”.
Oành! Sắc mặt hắn thay đổi, cả người tức giận đến mức nổ tung lên, cô gái chết tiệt này vì sao lại hại hắn?
--- ------ ---
Khang Vi Băng cùng với Lâu Thừa Vũ từ trong bệnh viện đi ra, ngồi trên chiếc xe thể thao màu đỏ do Vi Băng điều khiển.
“ Cậu tính sao bây giờ”. Từ lúc ở bệnh viện đi ra, Thừa Vũ rất lo lắng
cho bạn thân, mang thai với đối tượng tình một đên, có ai mà cao hứng
nổi đây.
Một Vi Băng vẫn cao cao tại thượng, dáng vẻ kiêu ngạo nhưng
hôm nay lại rất yếu ớt, mặc dù trên mặt cô giả bộ bình tĩnh nhưng kỳ
thật trong lòng cô cực kỳ sợ hãi.
Khi bác sĩ xác nhận cô mang thai,
vẻ mặt của cô nháy mắt tái nhợt, cô cảm giác thế giới ở dưới chân mình
sụp đổ, có thể té xỉu bát cứ lúc nào.
“ Tìm Thượng Thái Lăng tính sổ”. Sau khi cài dây an toàn, Vi Băng nghiến răng nghiến lợi nói.
Thực ra bọn họ có thể hợp tan hòa thuận và giúp nhau giải trừ áp lực hôn
nhân. Nhưng hiện tại thì không có khả năng, cô vĩnh viễn không thể tha
thứ cho hắn!
“ Chuyện này có liên quan đến sinh mạng nhỏ, thế nên cậu không cần quá kích động, hãy bình tĩnh nói chuyện với hắn” Thừa Vũ
khuyên nhủ, cô rất hy vọng Vi Băng sẽ để lại đứa nhỏ. Mỗi một sinh mệnh
đối với cô rất quan trọng nhưng lần này lại là chuyện của Vi Băng nên
hãy để cho cô ấy tự mình quyết định.
“ Mình thực sự hận chết hắn, lần đầu tiên mình hận một người như thế. Cái tên khốn khiếp này, làm sao mà hắn lại không mang mũ?” Lúc đèn đỏ Vi Băng không nhịn được hét to lên,
cô đập mạnh vào tay lái.
Lâu Thừa Vũ vội vàng ngăn cản cô: “ Cậu cẩn thận một chút, cậu đang mang thai không cần kích động như thế. Đêm đó
hai người đều uống say, có khả năng hắn không chú ý đến việc này……….”.
“ Không, cậu không biết, hắn thật sự rất kém cỏi, hắn chính là cái loại
chơi gái không mang mũ, đã bị bệnh lây qua đường sinh dục còn muốn cố ý
lây bệnh cho người khác, cái đồ khốn kiếp này.”
Vừa nghĩ đến việc như vậy mà mang thai, cô tức giận đến mức muốn giết hắn.
Sau khi tạm biệt Lâu Thừa Vũ, Khang Vi Băng lập tức lấy điện thoại di động
ra để gọi cho Thượng Thái Lăng, lúc này mới phát hiện sáng nay hắn gọi
hai mươi mấy cuộc điện thoại cho cô, bởi vì cô chuyển điện thoại sang
chế độ im lặng nên không biết.
Kỳ quái, tại sao hắn gọi cho cô nhiều như thế? Có việc gì gấp mà hắn lại muốn tìm cô?
Thật là đúng lúc, dù sao cô cũng đang muốn đi tìm hắn tính sổ thì hắn đã tự
động tìm đến. Cô gọi điện cho hắn, hắn