
rong ngực anh ta rồi.
Ôm ấm áp thơm mềm, lại nghe mùi hương dễ ngửi, anh hít sâu một hơi: “Làm người phụ nữ của tôi đi?”
“Hả?”
“Làm người phụ nữ của tôi!” Giọng nói chuyển thành tuyên bố.
Thật là bị ma quỷ ám ảnh mà, cô nhóc này chỉ mới hơn hai mươi thôi, đã ngây ngô lại không dịu dàng, không biết anh nhìn trúng điểm nào của cô nhóc, nhưng nói đến “người phụ nữ của tôi”, trong lòng anh lại ngọt ngào.
Nhưng mà. . . . . .
“Không được!”
An Khả Ni không chút lưu tình mà đẩy anh ta ra.
“Đây là điều kiện tôi không truy cứu!” Anh khôi phục lại vênh váo bình thường.
An Khả Ni ngẩng đầu nghênh đón mắt kiêu căng của anh: “Bộ tiên sinh, xin hãy hiểu rõ một chút, anh có điều kiện của anh, tôi cũng có nguyên tắc của tôi, bán mình để phục vụ anh, tuyệt đối không, thể, nào!”
“Em không cầu xin tôi tha thứ sao?” Anh nguy hiểm mà nheo mắt lại.
Anh có rất nhiều thủ đoạn để đối phó với những kẻ đắc tội tới người của anh, cô bé này quá non nớt, có thể còn chưa biết.
“Tôi dĩ nhiên là biết thủ đoạn của Bộ tiên sinh.” An Khả Ni bình thản nhìn anh: “Bộ Thuấn Nghiêu, khởi nghiệp bằng kinh doanh bất động sản, hiện nay có nhiều gia sản, là người thừa kế duy nhất của gia tộc Bộ thị danh chấn thiên hạ, hiện tại đảm nhiệm chức vụ tổng tài tập đoàn Bộ Vân, 28 tuổi. . . . . .”
Bộ Thuấn Nghiêu hơi bĩu môi, nghe cô tụng tiếp.
“Năm năm trước, anh mới vừa đón nhận tập đoàn Bộ Vân, liền đề xuất tăng thu giảm chi, đề nghị cắt giảm nhân viên thừa, cũng thuận lợi tạo ra đại quân thất nghiệp chừng vạn người, trong một lúc người người oán trách, còn có một anh công nhân bị giảm biên chế toàn thân chế đầy xăng và uy hiếp, mà anh đáp trả chính là tự tay ném cho anh ta cái bật lửa. . . . . . Cùng năm đó, anh thành công thu mua khoa học kỹ thuật Lăng Phong, tiến quân vào ngành điện tử, cũng gián tiếp đưa đến nguyên tổng tài khoa học kỹ thuật Lăng Phong tuyên bố phá sản; mấy năm sau này, anh dùng thủ pháp diễn kịch khác nhau với nhiều công ty, trong đó có một chủ nhân của công ty nhỏ bất mãn anh gây nên mà ôm hận nhảy lầu, hơn nữa. . . . . .”
“Đủ rồi!” Bộ Thuấn Nghiêu nâng tay phải lên làm ra tư thế dừng lại, sắc mặt rất bình tĩnh, đoán không ra anh là vui hay là giận: “Chỉ những thứ này sao?”
Chết tiệt, những thứ này còn chưa đủ à? An Khả Ni rủa thầm.
“Bài học của em làm rất đầy đủ, nhưng những thứ này đều là tin tức từ các tờ báo lá cải nhỏ chấp vá vào? Có thứ nào em chính mắt thấy không?”
Những câu này truy hỏi An Khả Ni, làm cô ngẩn người tại đó.
“Cho em một cơ hội!” Bộ Thuấn Nghiêu tiến lên một bước, xoa xoa tóc dài mềm mại của cô, dáng vẻ thân mật tự nhiên, giống như bọn họ đã biết nhiều năm: “Sáng mai tới phòng làm việc của tôi.”
Đáng chết, muốn đẹp trai như vậy sao, An Khả Ni bị anh mê hoặc, đầu óc cũng xoay chuyển chậm mấy nhịp: “Cái gì?”
“Ngu ngốc, cho em cơ hội đến gần tôi đó. . . . . . Nhưng, tôi hi vọng ở trên tuần san của em ngay lập tức tuyên bố nói xin lỗi đến gia tộc Bộ thị.” Bộ Thuấn Nghiêu hài hước mà mở miệng. Nói xin lỗi?
Rõ ràng là anh ta đang nằm mộng mà!
Nhưng nhìn thấy xe nổi tiếng của Bộ Thuấn Nghiêu biến mất khỏi tầm mắt, An Khả Ni cũng có chút cảm giác nằm mơ, cô thật sự thành công đến gần Bộ Thuấn Nghiêu, đánh vào bên trong kẻ địch sao?
Ai yêu!
Cô ngắt nhéo hai má của mình, đau quá! Xem ra là không có nằm mơ!
Ngày mai, sẽ là một khởi đầu tốt đi?
Hôm sau.
Văn phòng tổng tài của Bộ Thuấn Nghiêu cũng không có sang trọng như trong tưởng tượng, một bàn hai ghế cùng với phẩm chất làm việc nhất định, bầu không khí đơn giản, độ cao 80 tầng, lấy ánh sáng cực kỳ tốt, ánh mặt trời tắm lên cửa sổ sát đất trong suốt, trời xanh mây trắng giống như đưa tay là có thể chạm được, không khí không tệ!
An Khả Ni quan sát sơ mấy lần. Sau đó đem ánh mắt rơi lên trên người mục tiêu của cô.
Bộ Thuấn Nghiêu. . . . . .
Không hổ là sát thủ của thiếu nữ, quả nhiên anh ta có năng lực tự cho là phong lưu, giống như giờ phút này, bị tầng tầng văn kiện vây quanh anh ta, hai mắt hơi thu lại tập trung tinh thần, thu lại thái độ kiêu ngạo thường ngày, cộng thêm ánh mắt mấy phần chuyên chú kia, cho nên cực kỳ mê người!
Nếu như anh ta lấy ánh mắt sâu thẳm này trìu mến nhìn phụ nữ, hơn nữa bộ dạng dốc sức không tính là quá kém kia, cùng với dáng vẻ vương giả trời sanh, thật sự có thể lừa gạt được một đám em gái xuân tâm nhộn nhạo đây.
Đàn ông nghiêm túc quả nhiên là hấp dẫn nhất, An Khả Ni nháy mắt mấy cái, tiện tay viết lên sổ phỏng vấn của mình: 85. . . . . .
Đây là cô cho điểm dáng ngoài của Bộ Thuấn Nghiêu, với bổn phận của một ký giả, lương tâm không mê muội.
Nhưng mà. . . . . .
Người đàn ông này quá xấu xa, thật sự cho rằng mình là Tống Ngọc chuyển thế à, loại cá tính kiêu ngạo này của anh ta, phải trừ đi 10 điểm.
(Tống Ngọc: Người nước Sở thời chiến Quốc, cùng với trường Khanh (Tức Tư mã Tương Như đời Hán), cả hai đều đẹp trai và nổi tiếng về Từ phú.)
Tiếp theo, anh ta làm việc tàn nhẫn, kiểu như: do tư tưởng, một người đàn ông lòng dạ phúc hắc như thế, lại trừ đi 10 điểm.
Còn có, ngày thường hành vi ác liệt ta cần t