Teya Salat
Đã Lâu Không Gặp

Đã Lâu Không Gặp

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 326994

Bình chọn: 9.5.00/10/699 lượt.

mặt anh thản nhiên.

Cô nhìn khuôn mặt anh tuấn của anh phủ một lớp mồ hôi, cắn răn, đột nhiên ngồi dậy, cả người từ từ di chuyển xuống.

Chuyển đến bụng anh, cô nhìn bộ phận cứng rắn còn mang theo chất lỏng của cô, tay khẽ run, cầm lên.

Cứng rắn nóng bỏng trong lòng bàn tay trở nên rõ nét hơn, cô không cẩn thận

trượt trượt trên bàn tay, thậm chí nghe thấy tiếng than vui thích phát

ra từ cổ họng anh.

Hồi lâu, cô đã xây dựng xong tâm lý, thẹn thùng nhìn anh, hít một hơi, cúi đầu xuống.

Cô mở rộng miệng, muốn ngậm chặt đỉnh cứng rắn.

Ai ngờ lúc này, anh đột nhiên ngồi dậy, nhẹ nhàng giữ tay cô, vì động tác

như vậy, miệng của cô đã rời đi vật cứng rắn của

anh.

Anh thở hổn hển, đáy mắt toàn màu đỏ tươi, nhưng vẫn dùng sức giữ chặt cô, không cho cô tiếp tục.

Thật ra thì bộ dạng này của cô, đã đột phá lý trí mức cực hạn của anh.

Cô nhìn đáy mắt anh là sắc tình nồng đậm, vừa muốn nói gì đó, nhưng anh

lại đột nhiên ôm ngang cả người cô lên, đi về phía phòng tắm.

Đi vào phòng tắm, anh mở nước nóng, đảo đều nước ấm, sau đó xoay lưng cô về phía mình, bắt đầu dùng nước ấm thầm ướt tóc cô.

Mặt cô còn đỏ ửng, lúc này lại đưa lưng về phía anh, im lặng một hồi, nhẹ nói. “…Vừa rồi tại sao anh…”

Rõ ràng cô cam tâm tình nguyện, nhưng vào lúc cuối cùng, anh lại ngăn cản cô.

“Hạ Hạ.” Bàn tay đang vuốt mái tóc dài của cô đột nhiên dừng lại. “Anh sẽ không để em làm cái này.”

Cho dù anh biết làm như vậy, anh có thể cảm nhận được tư vị mất hồn đến tận xương, nhưng anh không muốn để cô làm thế.

“Còn nhớ anh trước kia không?? Anh luôn theo chủ nghĩa đàn ông, theo bản

năng buộc em chạy theo suy nghĩ của anh, vừa nhìn thấy em làm trái ý

mình, anh sẽ không khống chế được muốn xa lánh

em.”

Anh nói rất chậm, vừa lấy dầu gội,

đổ lên tóc cô. “Em muốn sóng vai với anh, trong tiềm thức của anh, anh

lại cho rằng em vĩnh viễn cần anh che chở, nghe theo anh.”

Cô nghe anh nói, cũng dần hiểu ý của anh. “Thật ra thì Tư Không, chuyện vừa rồi, cái đó cũng có già quá cao, em chỉ muốn…”

Chỉ là, cô rất muốn lấy lòng anh, để anh có thể vui vẻ vì được cô lấy lòng.

“Anh lại không cho là vậy.” Anh từ từ xoa tóc cho cô. “Em có muốn biết, trong thư phòng, anh và ba em đã nói chuyện gì không?”

Cô ngẩn ra, lập tức gật đầu.

“Anh nói với ông ấy,” Anh nhẹ nhướn mày. “Có lẽ ông ấy và mẹ em thuần phục

lần nhau, còn với anh mà nói, anh không cần em thuần phục, chỉ cần anh

thuần phục là được rồi.”

Đây là một suy nghĩ sâu sắc, bất kể là cách thức thuần phục nào, anh cũng không cam lòng để cô làm.

Nếu như nhất định phái có một người nghe theo đối phương, hi sinh vì đối

phương, đứng ở một nơi thấp hơn để nhìn lên đối phương, thì người này…

nhất định phải là anh.

Dư âm lời nói của anh vẫn còn, lòng cô như bị bàn tay ai đó dùng sức bóp chặt, trong tiếng nước chảy ào ào, thậm

chí hô hấp cũng cảm thấy khó khăn.

“Anh còn nói với ba em…” Ánh

mắt anh khẽ híp lại. “Sau này, địa vị trong nhà của anh, có lẽ sẽ không

phân cao thấp với ông ấy, thậtra anh cảm thấy, lúc ấy ông ấy rất muốn

đánh anh, nhưng mà ông ấy nhịn được, bởi vì ông ấy thích kết quả này.”

Cô nghe được thì cười ‘hì hì’.

Vị Thiên Vương luôn tỉnh táo trước mắt mọi người, sẽ dùng phương thức hài

hước như vậy để chọc cô cười, ở trước mặt ba cô, anh cũng sẽ vắt óc,

không tiếc mặt mũi, tiền mất tật mang mà giằng

co.

Anh bao bao nhiêu tâm tư để yêu thương cô?

Anh thấy cô đã tắm sạch, dùng nước gột đi dầu gội, nhẹ nhàng vuốt ve tóc

cô, cười nói bên tai cô. “Thì ra tóc em đã dài như vậy rồi.”

“Đúng vậy…” Cô mới phục hồi lại tinh thần, nghiên đầu nhìn anh, dí dỏm cười.

“Nghệ sĩ luôn phải thay đổi kiểu tóc. Nhất là nghệ sĩ nữ, nhưng em lại

không cắt, cũng không để nhà tạo mẫu dùng những loại thuốc khác, Sharon

sắp bị em ép đến điên rồi.”

“Ừ.” Giọng nói của anh trầm thấp. “Anh nhớ, năm năm trước, nó dài đến bả vai.”

Cô dứt khoát xoay người, ngẩng đầu nhìn anh, khập khiễng, đưa tay ôm cổ

anh, khóe môi cong lên. “Sau khỉ trở về, anh muốn cắt, cắt bằng chiều

dài trước kia, có được không?”

Trước kia, anh từng nói qua, anh

rất thích mãi tóc dài của cô, bất kể là lúc đầu, tóc cô rất ngắn, hay là thời điểm hai người đang ở cùng nhau, vì anh mà dần nuôi tóc dài, cho

tới bây giờ, , sau nam năm, anh vẫn giữ lại mái tóc dài đến tận eo.

Cũng chỉ vì anh mà thôi.

Vậy mà hôm nay anh trở về, mái tóc trải qua năm tháng nhớ nhung chịu đựng, cũng có thể cắt bỏ.

Bởi vì cô muốn những kỷ niệm mới, đến bên cô.

Anh cúi đầu nhìn con ngươi lấp lánh như nước của cô, hồi lâu, cúi đầu, nhẹ hôn lên môi cô.

Trằn trọc, giống như những lời không thể nói trong lúc này, đều có thể cảm

nhận được tâm tình trong lòng đối phương, một lát sau anh buông cô ra,

áp lên trán cô nhẹ nói. “Ngày mai anh sẽ đặt vé máy bay.”

“Hả?” Cô như rơi vào sương mù, nghi ngờ nhìn anh. “Không phải muốn ở lại Flerence chơi một tuần sao?”

“Thật ra thì anh muốn dẫn em tới Los Angeles.” Trong mắt anh không giấu nổi ý cười. “Đi xem nơi anh ở, đại học anh học, còn có bạn bè anh một chút…

muốn đi không?”

Cô nhìn anh, hai