Old school Swatch Watches
Đại Phát Từ Bi

Đại Phát Từ Bi

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322484

Bình chọn: 8.00/10/248 lượt.

âu không có người hỏi hắn như vậy ? Phiêu bạc nhiều năm, vì

cuộc sống, vì công vụ, trở về phòng luôn ngã đầu liền ngủ, mặc kệ là ở

nhuyễn ngọc ôn hương, ở tòa nhà được ban cho trong kinh, ở thâm sơn cùng cốc trạm dịch…đều giống như nhau.

“ Không phải đã nói ngươi đi ngủ trước, đừng chờ ta sao ? Tại sao còn ở chỗ này ?”

“ Ta có chuyện muốn hỏi ngươi.” Nàng ngồi thẳng, thu hồi quyển

sách bị hắn lấy, nghiêng trang hỏi, “ Những gì ngươi viết, đều là sự

thật ?”

Cảnh Tứ Đoan trong lòng rùng mình, cố ý tránh đi cặp mắt sáng suốt

kia, thoải mái trêu đùa, “ Nha đầu ngươi tính quản chuyện gì của chủ tử

đây ?”

“ Ta không phải nha đầu, ngươi cũng không phải chủ tử.” Đừng diễn quá, Nhạn Y Phán còn thật sự truy vấn, “ Cảnh đại nhân, những người

ngươi điều tra, bên trong còn có Đại thừa tướng đương triều, hộ quốc

tướng quân, thậm chí là vương gia, tùy tiện động đến một vị, đừng nói là chức quan, nói không chừng cái đầu ngươi cũng không giữ nổi, đây không

phải là chuyện đùa !”

“ Vậy thì thế nào ? Làm quan chính là nghe lệnh mà làm việc, cũng

không phải việc ta có thể lựa chọn.” Ngữ khí của hắn vẫn thực sảng

khoái, mang điểm vui vẻ, hòa nhã hướng đối diện nàng ngồi xuống, đôi mắt mang ý cười nhìn khuôn mặt phù dung nhỏ nhắn có điểm nghiêm túc.

“ Vậy cũng không cần đem chuyện thu hối lộ, tham ô viết hết ra

nha !” Nhạn Y Phán nóng nảy, “ Ngay cả các cô nương Như ý lâu cũng viết

ám hiệu, ngươi như thế nào lại không bỏ sót viết nhất thanh nhị sở ?”

“ Ta cũng dùng ám hiệu, chỉ là do ngươi vừa vặn nhìn xem liền biết mà thôi.”

Cảnh Tứ Đoan không thể không thừa nhận nàng trí tuệ hơn người. Các cô nương Như ý lâu dùng ám hiệu, nàng vừa học liền hiểu, hắn đường đường

là ngự sử, dùng ám hiệu có chữ nhỏ, có hồi văn, còn có con số kỳ quái để đối chiếu, nàng cũng nghiên cứu rõ ràng.

Cô nương này thật thông minh, đầu óc linh hoạt lại quyết tâm, không thể xem thường a !

Hắn vươn tay ra, tùy tay lật lật mấy cuốn sách nàng đọc mấy ngày nay, “ Xem ra những ngày này ngươi tuyệt không nhàm chán, nhìn lén cơ mật

của ta không nói, còn tự cân nhắc không ít kết quả.”

“Là chính ngươi đem văn kiện quan trọng đóng gói để lão Khương

mang đến.” Hơn nữa hắn còn lâu đến như vậy, làm sao có thể trách người

khác nhàm chán đi lật xem ?

“ Ngươi cũng không thể rãnh rỗi liền xem nha .”

Nhạn Y Phán nhấc cằm thanh tú lên, giống như khiêu chiến nhìn hắn, “

Ta đã xem rồi, ngươi làm gì được ? Không muốn cho ta xem gì đó, cũng

đừng yên tâm mà để bên cạnh ta.”

“ Nếu như vậy, ta không thể tùy tiện thả ngươi đi rồi.” hắn lắc

lắc đầu, trên mặt lộ vẻ ân hận, “ Chuyện quan trọng nhất là, phải đem

miệng ngươi phong kín mới được.”

Nàng nhăn mày, “ phải không ? Ta thật muốn hỏi đại nhân, ngài tính làm thế nào ?”

Namnhân là không thể tùy tiện kích thích, nhất là đối với nam nhân

hơi say, Cảnh Tứ Đoan ngoắc ngón tay với nàng, “ Lại đây một chút, ta

cho ngươi nhìn xem, làm thế nào để che miệng ngươi lại.”

“ Ta mới không….ngô…”

Ngay sau đó, cái miệng nhỏ nhắn, mềm mại bị bạc môi mỉm cười che lấp

lại, đôi môi mang chút vị rượu hôn triền miên, nàng sắp không thở được,

khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng, thiếu chút nữa ngã xuống.

Đương nhiên, bị hai cánh tay nam tính tiếp được, cả người ngồi vào

trong lòng hắn. Hắn căn bản không tính buông tha nàng, nóng cháy hôn

một cái lại một cái, giành cái miệng nàng, má phấn, thậm chí là lỗ tai, gáy ngọc…

Đến khi vạt áo trước của mình bị rớt ra, Nhạn Y Phán mới hoảng hốt

hiểu được: nam nhân này, căn bản bề ngoài không phải như vậy, luôn thoải mái trêu đùa, tựa hồ thực không sao cả. Hắn gian dối điêu ngoa, kỳ thật đều là muốn che dấu mục đích cùng hành động, thời cơ đến liền ra tay,

tuyệt không thất bại !

“ Ngươi….không thể…như vậy…” nàng sợ tới mức nhanh kéo lại vạt áo, giãy giụa muốn chạy trốn.

“ Nhớ ngươi mấy ngày rồi, không thể để ta hôn, ôm một cái sao ?”

bộ dáng khi hắn uống say hoàn toàn không giống bình thường, nhưng lại

lớn mật như thế. Hắn nhẹ nhàng cắn một bên gáy của nàng, bàn tay to giữ

vòng eo mảnh khảnh của nàng, không cho nàng né ra, lại đè một tay nàng

đang giữ trước ngực, vừa nắn vừa nắm chặt, làm cho nàng xấu hổ muốn

chết.

“ Ngươi, ngươi đem ta trở thành cô nương như ý lâu sao ?” Nhạn Y Phán nũng nịu bài xích.

Động tác Cảnh Tứ Đoan ngừng một lát.

Sau đó, hắn nâng khuôn mặt đỏ hồng của nàng, chuyên chú nhìn vào

trong đôi mắt trong như nước của nàng, một chút trêu đùa cũng không có,

nói: “ Đương nhiên không phải. Ở như ý lâu là đi công tác, diễn cho

người ta xem, ta chưa bao giờ trêu chọc ai, chiếm tiện nghi của cô nương nào.”

“ Vậy….vì sao ngươi phải chiếm, chiếm tiện nghi của ta ?” nàng không phục hỏi lại.

Khóe môi hắn cong lên, ý cười lại lần nữa lan ra trong mắt.

Không phải vì nàng đặc biệt sao ?

“ Ngay từ đầu là ngươi tới trêu chọc ta, nhất quyết muốn đồng hành với ta. Ta đều làm theo ý ngươi.” Hắn đè thấp cổ họng, lại bắt đầu ở

bên tai non mềm của nàng nhẹ nhàng hôn, cắn, “ Nếu ngươi không muốn, ta

tuyệt không miễn cưỡng. Bất quá, chúng ta hỏi tâm của ngươi một ch