Đại Phát Từ Bi

Đại Phát Từ Bi

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322130

Bình chọn: 10.00/10/213 lượt.

n ngươi thâm u mà đe của hắn nhìn thấy hình ảnh của

chính mình.

“ Ta thấy ác mộng.” nàng nghẹn ngào nói, hai tay xoa xoa, khó khăn lại kiên trì nắm chặt thắt lưng hắn.

Hẳn là vì buổi chiều nhìn thấy sa lão gia đi, Cảnh Tứ Đoan nghĩ. Nếu

không, nàng ở bên cạnh hắn, từ lúc tân hôn đến nay, bí mật cùng ngụy

trang đều rút đi, hai người gắn bó như keo sơn tới nay, nàng đã lâu lắm

chưa thấy ác mộng.

“ Ta biết.” hắn hôn nhẹ môi nàng, một lần lại một lần, muốn giúp nàng ấm áp, muốn hòa tan sợ hãi từ sâu trong đáy lòng nàng.

Thời điểm nàng khóc, thoạt nhìn thật bé nhỏ, không hề phòng bị, mềm mại lòng người.

Cái miệng nhỏ nhắn bị hắn hôn, ở dưới yêu cầu của hắn khẽ mở, như đóa hoa từ từ nở, đón hắn ôn nhu nhưng kiên trì xâm lược.

Triền miên hôn, nồng nhiệt giống như không có chừng mực, hắn câu dẫn, gây xích mích, nhưng cũng trấn an, cam đoan, đừng sợ hãi nữa, sẽ không

gặp ác mộng nữa, bởi vì, hắn nhất định sẽ ở bên người nàng.

Ách…… Hoặc là nên, ở trên người nàng.

Ngực rộng lớn ép tới nàng sắp không thở nỗi, tay nhỏ bé vuốt ve tấm

lưng cứng rắn mới bắt đầu chậm rãi tỉnh lại, da thịt hắn nóng rực

Hai người trong lúc đó chỉ cách một tầng nội y bằng bạc. Hắn lấy thân thể cọ xát nơi mềm mại của nàng, làm cho nàng bất lực rên rỉ, toàn thân như muốn cháy, hàn khí lạnh như băng hoàn toàn bị cưỡng chế di dời.

“ Đoan lang….”

Là thân ngâm cũng là nhu cầu. Thật muốn hắn, muốn ôm chặt hắn, dung nhập thân thể hắn, hấp thu lực lượng chuyê cường hãn nàng.

Đêm qua rõ ràng đã ‘ tiểu biệt thắng tân hôn’ qua, uyên ương nội

trướng, kể hết tương tư, thiêu đốt tất cả, phóng lửa xong rồi, kết quả

sáng sớm mới ôm một cái liền như vậy.

Hai chân mềm mại dây dưa, hắn lấy tay mở ra, làm cho nàng bám chặt

thắt lưng của mình, không chút nào che dấu lửa nóng cứng rắn lõm vào

giữa hai chân nàng. Đã giải phong tình nàng không tự chủ được ướt át,

cách cừu khố, hắn khó nhịn nhẹ xoa đỉnh, dường như một khắc cũng không

chờ được.

“ Phán nhi……có thể chứ ?” Cảnh Tứ Đoan đã trải qua một đêm điên

cuồng yêu đương, đè nén suy nghĩ muốn đem nàng lập tức nuốt vào bụng,

một mặt lấy thân thể khiêu khích nàng, một mặt ở bên tai nàng hỏi.

“ Ân…..” đôi mắt ngập nước của Nhạn Y Phán nhộn nhạo xuân tình.

Khi chỉ có một mình đều nhớ hắn, nay ở trong lòng hắn, đâu có thể nào

không dịu dàng hầu hạ ?

Bất quá, nàng vẫn nhịn không được oán giận nói: “ Mỗi lần ra kinh trở về đều xấu xa như vậy….”

“ Không còn cách nào khác, ai bảo ta có kiều thê ở nhà.” Hắn thở

hào hển, giống như mãnh thú, liền xé vỡ quần áo trên người nàng, “ Huống chi ngươi đừng quên, cho dù trước kia mang theo ngươi ra ngoài cũng như vậy.”

Đúng nha, trước khi thành thân cứ như vậy, hai người đi khắp thành to trấn nhỏ, chỉ cần đến khi triền miên, đều là ngọt ngào như vậy, nóng

như vậy, chỉ là sau khi thành thân, nàng ở nhà chờ hắn về.

“ Đoan lang….” nàng gọi hắn, thừa nhận nam tính cứng rắn đột nhiên vọt vào trong chỗ sâu của nàng.

Hắn cường hãn như thế, như một ngọn núi tràn ngập sức lực. Tâm tư

phiêu đãng của Y Phán rốt cuộc có thể kiên định, bởi vì từng vết thương

trong tâm được hắn thật cẩn thận che chở.

“ Đừng….ân….van cầu người…” một chút lại một chút, lửa nóng của

hắn không ngừng xuyên vào nàng. Cố ý cử động thô lỗ làm hoa tâm nở rộ ẩm ướt, làm cho nàng run run, cơ hồ ngay cả kêu đều không ra tiếng, chỉ có thể ngân nga, vừa ngọt lại bất lực.

“Cầu ta cái gì ? Ân ? Ngươi nghĩ muốn cái gì ?” thanh âm của hắn khàn khàn mà trầm thấp, còn thở dốc

Nóng quá, thật khó chịu, nhưng cỗ ngọt ngào tê dại này vẫn đi lên

từng trận, làm cho nàng nhịn không được, ngón chân cong lên. Khoái cảm

bén nhọn không ngừng tập kích nàng, móng tay nàng bấm vào lưng hắn.

“Cầu ngươi…… Lần sau…… Mang ta cùng đi, được không……” Nàng cơ hồ nói không thành câu

Cảnh Tứ Đoan nghe thấy. Chỉ không đáp lại, bởi vì sóng tình mãnh liệt đã bao phủ hai người, khoái cảm mãnh liệt đến nỗi làm người ta hít thở

không thông.

Nắng sớm bị che lại ở ngoài tầng tầng mạn sa. Trong màn, hai người

kịch liệt giao hoan triền miên, dĩ nhiên sáng sớm, đêm đã hết, hắc ám

sớm biến mất vô tung.

Dù sao bất luận bình minh hay đêm tối, hắn đều ôm chặt nàng.Nếu là ở trong lòng hắn, nàng cam nguyện bị nhốt.

“ Lần sau…liền mang ngươi ra kinh.” ở giữa tư vị ngọt ngào, Cảnh

Tứ Đoan còn có chút thở dốc, thanh âm khàn khàn trầm thấp đáp ứng, “ Bất quá, chúng ta nên ngụy trang thân phận gì để đồng hành ?”

Đương nhiên không thể là Cảnh đại nhân cùng phu nhân, hôn sự của bọn

họ huyên náo như vậy, mọi người đều biết, dù sao cũng phải nghĩ biện

pháp che dấu mới được.

Nhạn Y Phán ở trong lòng nam nhân, từ từ nhắm hai mắt thở dốc. Được

một lúc sau, mới thấy nàng cắn cánh môi sưng đỏ, cái miệng giảo hoạt

cong lên

“ Uyên ương đạo tặc, thế nào ?”

Chiếu theo trình độ sủng lão bà của Cảnh đại nhân, mấy tháng sau,

trong đêm tối, sẽ có hai thân ảnh, một cao ngất một mềm mại, cùng nhau

đi trên ngã tư đường, sau đó lập tức biến mất.

Lúc này muốn đi chỗ nào, tra cái án gì ?

Thiên cơ, không thể tiết lộ !

HẾT


XtGem Forum catalog