Old school Easter eggs.
Dẫn Sói Vào Nhà

Dẫn Sói Vào Nhà

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 321432

Bình chọn: 7.00/10/143 lượt.

!” Thấy hắn vẫn nói không dứt, Hổ Nhi vội vàng đưa hắn kéo ra bên ngoài. "Thật có lỗi, ta hôm khác lại đến.”

Hai người như là vừa diễn trò khôi hài, Hổ Nhi da mặt mỏng, mặt gần như một màu đỏ đến tận tai.

" Tiểu Hổ Nhi, tôi nói thật, nếu có ngày chúng ta thực sự xa nhau, tôi sẽ rất nhớ em... " Giọng nói Tây Môn Sóc vô cùng dịu dàng, con ngươi đen còn thật sự nhìn nàng.

Nhưng Hổ Nhi lại ngước mắt oán hận trừng hắn.

"Tây Môn Sóc, anh đừng có quá quắt!" Nàng kéo hắn vào trong một ngõ nhỏ, chỉ vào nũi hắn`bắt đầu mắng. "Anh đừng cho là ta cùng cô nương khác giống nhau, nhìn thấy anh đầu óc liền choáng váng !"

"Em chính là cùng các cô nương kia khác nhau, mới hấp dẫn ánh mắt của tôi." Ánh mắt hắn thật chân thành. Nhưng mà ngày thường hắn quen thói cà lơ phất phơ, bởi vậy nàng cho rằng hắn chỉ nói hươu nói vượn. "Hừ! Anh đừng mong chỉnh được ta!" Hổ Nhi tức giận thật sự.

"Anh là vị hôn phu của tiểu thư, sao lại nói với ta những lời như vậy? Ta cho anh biết, ta rất chán ghét anh!"

Nói xong rồi, nàng liền bắt đầu cất bước rời đi, chẳng dè hắn như quả núi bất động, nàng lại bị kéo lại.

"Cho dù tôi là ai, tôi chỉ muốn trở thành Tây Môn Sóc của em." Khóe miệng hắn vẫn cười, cười đến đầy mê hoặc.

Chính là, Hổ Nhi như là đầu óc rất ngốc nghếch, cho rằng câu nói của hắn không có chỗ

nào có thể tin, chỉ cảm thấy hắn thật nhàm chán, luôn lấy nàng ra làm trò cười thôi.

"Anh có đi hay không hả?" Nàng không đáp lại lời nói của hắn, chỉ là lạnh lùng hỏi.

Hắn bất đắc dĩ nhún vai, đành phải di chuyển hai chân.

Ai nha nha, không nghĩ tới Tây Môn Sóc hắn ở trước mặt nữ nhân luôn bách chiến bách thắng (đánh đâu thắn đó), ai ngờ ở trên người Hổ Nhi lại bị đá văng! Thật sự là đau khổ nha!

Rõ ràng là càng nhìn càng thấy ghét, vì sao bỗng nhiêu từ lúc nào, mỗi lần nhìn thấy hắn cảm giác sẽ khó hiểu một ít vậy?

Từ lúc Tây Môn Sóc ở trên đường cùng nàng nói những lời quái lạ kia, toàn bộ đầu óc Hổ Nhi giống như trở nên rất lộn xộn.

Chỉ cần vừa nhìn hắn thôi, sẽ nhớ tới một câu kia của hắn ― cho dù tôi là ai, tôi chỉ muốn trở thành Tây Môn Sóc của em.

Những lời này là ý gì chứ? Cái miệng hắn đáng bị coi thường, chỉ cần đối mặt với cô nương gia, hắn đều múa mép khua môi như vậy ư?

Nếu nói nàng không có bị hắn ảnh hưởng là gạt người

Hai người sớm chiều ở chung, vả mặt hắn luôn cười cười, hơn nữa nàng còn chưa từng gặp qua bộ dáng hắn lúc tức giận, ngay cả khi nàng tức giận, còn có thể đùa giỡn nàng như thế. Ngày đó trước khi quay về Tục Hương Lầu, Tây Môn Sóc mua một miếng ngọc bội ở trên đường đưa nàng, là miếng ngọc hình con mèo. Hắn nói, nàng tuy tên là Hổ Nhi, nhưng là hắn cảm thấy nàng giống con mèo hơn, cho nên đưa cái này cho nàng.

Nàng nên xem thường cái gì hắn đưa mới phải, ấy thế mà nàng giống như bị trúng tà, nhận lấy ngọc bội, còn làm cho hắn giúp nàng đeo ở lên gáy nữa.

Này .... Hai người bọn họ trong lúc đó giống như càng lúc càng không đơn giản.

Hắn là vị hôn phu của tiểu thư a! Thân phận của hắn, nàng chưa từng quên đi.

Nhưng Hổ Nhi đầu cùng tâm tư đều đơn giản, nàng thực sự không hiểu tiểu thư cùng Tây Môn Sóc rốt cuộc nghĩ cái gì.

Nếu như bọn họ định một ngày thành thân, vì sao tiểu thư sẽ mặc kệ hắn cùng nàng ở chung đây?

Kỳ lạ, nàng thực sự nghĩ không ra.

Mà gần đây, hắn cũng trở nên khác thường.

Hổ Nhi trộm đưa mắt liếc Tây Môn Sóc một cái, hắn vẫn ở trước cửa sổ dựa vào, ban đêm gió lạnh thổi, uống rượu Hoa Túy làm ra. Kỳ thật ... Nàng với hắn một chút cũng không biết chi. Nàng chỉ biết danh tính (họ tên) của hắn, biết hắn là thiếu trang chủ Tây Môn sơn trang, còn biết hắn là vị hôn phu của tiểu thư, chuyện khác của hắn, nàng đều hoàn toàn mù tịt.

"Muốn uống một ly không?" Tây Môn Sóc đột nhiên quay đầu, đem cả cái chén đến trước mặt nàng hỏi.

Hổ Nhi lắc đầu, với mấy loại rượu này không có hứng thú. " Không cần.”

"Em sợ là sau khi say em có khả năng loạn tính (mất lý trí) sao?" Hắn lấy giọng nói giỡn hỏi.

Nàng khép nhanh lông mày. "Đối với anh á? Hừ, ta thà rằng không cần."

"Tôi đối với em mà nói, thực sự không có hấp dẫn như vậy sao? Hắn lại làm vẻ mặt buồn bã, đem khuôn mặt đẹp chuyển qua trước mắt nàng .

Hắn nhìn như có say chút ít, song đầu óc vẫn là tỉnh táo.

Ừm, mặc kệ nàng xem hắn ra sao, nàng vẫn là làm cho hắn khó dời ánh mắt.

Hắn rốt cục hiểu được vì sao, từ lúc hôn mê đến sau khi tỉnh lại, liền hướng Hoa Lưu Ly yêu cầu gặp mặt Hổ Nhi, bởi vì nàng thật sự rất khác. Nàng không phải là đặc biệt xinh đẹp, ánh mắt có khí khái, hai tròng mắt sáng rực, khóe môi đầy đặn. Nhưng là bên trong mắt luôn tản ra sức sống mãnh liệt, làm cho hắn rất muốn tìm hiểu cuốc sống của nàng đặc sắc đến cỡ nào, làm cho nàng mỗi ngày đều dùng không hết tinh lực (tinh thần sức lực).

Kết quả, cuộc sống nàng cũng quá bình thường.

Nhưng là, nàng cùng cô nương gia bình thường không giống nhau, nàng có ý nghĩ của riêng mình, muốn làm cái gì liền dũng cảm tiến tới. Mới không có bao lâu, hắn đối nàng đã có một tia động lòng.

"Anh không phải không có hấp dẫn." Hổ Nhi cắn cắn môi, cuối cùng quyết định nhìn t